Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap8: Tôi..... xin lỗi em......Jimin!

     Jimin vội vã lấy chăn che đi cơ thể trần trụi của mình. Cô ngước mặt lên nhìn người con trai đang đứng phía trước tay cầm chiếc súng chĩa vào Hắn, kéo cò toan bắt. Jimin hoảng hốt nắm chặt lấy bàn tay săn chắc của cậu ta. 

JM: Key......đừng.....

     Ánh mắt giết người ấy vội thay đổi sắc thái, quan tâm nhìn lại vị chủ nhân của mình. Key đã đến. Thiếu chút nữa thì cô chủ nhỏ này của cậu mất đi cái thanh xuân mà cậu từng hứa với bà chủ sẽ dùng cả mạng mình để bảo vệ rồi. Key bây giờ như người anh trai của Jimin như vẫn không quên thân phận của mình, quỳ một gối xuống bên giường lo lắng nhưng trong câu từ vẫn có ý muốn giết Hắn.

Key: Cô chủ, Hắn ta như thế, bằng không để tôi 1 viên đạn cho Hắn đi luôn đi.

JM (vội): đừng....Key....anh ấy bị trúng thuốc

Key: trúng thuốc cũng không được xấc xược như thế (quả quyết) tôi đã hứa với bà chủ quá cố...... (chưa nói hết)....

JM: tôi biết.....đừng nháo......nghe tôi...lời tôi nói là mệnh lệnh, mau mau nghĩ cách chữa khỏi cho anh ấy.

Key: nhưng......

JM: không.....không sao, tôi tự biết cách giữ gìn bản thân.

Key: cô chủ tôi......

JM ( nói hơi to tiếng): Key.....quỳ xuống.....

     Cơ mặt Key giãn ra. Cậu từ từ quỳ xuống cúi mặt đợi lệnh. Cậu biết bây giờ có khuyên ra sao thì cô chủ vẫn sẽ không nghe, đành phải làm theo. Trong lòng cậu cũng chẳng ưa gì Hắn, sống chết của Hắn ra sao cũng chẳng liên quan tới cậu. Nhưng Hắn với cô chủ nhỏ lại......

JM: lời của tôi 1 là 1, 2 là 2, mau mau dìu anh ấy sang phòng bên cạnh rồi nghĩ cách chữa khỏi, nếu cần thêm nhân lực, tôi sẽ gọi người.

Key: vâng thưa bang chủ.

   Key dìu Hắn đứng dậy loạng choạng cả hai đi tới phòng bên còn Jimin thì thay đồ rồi cũng vội vã tới cạnh giường mà Hắn nằm lo lắng hỏi.

JM: Yoongi, Yoongi anh sao rồi.

Key: thưa đại bang, cậu ta chỉ ngủ bình thường thôi không cần phải lo.

JM: vậy....khi nào Yoongi sẽ tỉnh.

Key: ừm cái này, có lẽ là sáng mai thôi. Tôi vừa mới tiêm thuốc áp chế đặc tính cao, có lẽ sau khi tỉnh sẽ hơi đuối sức. Bồi bổ như thường sẽ khỏe liền.

JM: ừm tốt, cậu có thể về rồi.

( vừa nghe nhạc vừa đọc nhé! sẽ hay hơn ở đoạn này đó)

https://youtu.be/QpQkIcc0DLc

    Cả buổi tối hôm ấy, cô không ngủ, tuyệt thực, thức trắng ngồi bên cạnh cầm bàn tay to lớn săn chắc của Hắn, lo lắng không ngớt, ngắm nhìn Hắn. Cái tên Min Yoongi ấy, thực đẹp khi ngủ mà. Rồi cùng lờ đờ mà gục xuống bên giường thiếp đi.

    Sáng sớm, hắn người mệt mỏi rã rời, uể oải mở mắt. Sực nhớ ra......bản thân, chẳng nhẽ đã.....đã làm chuyện ấy với Jimin. Bỗng nhiên Hắn cảm thấy có lỗi, vội vã ngồi bật dậy. Hắn....là Hắn có lỗi. Hắn làm tổn thương cô. Hắn lại nghĩ đến những giọt nước mắt của ngày hôm qua. Hắn vội vã chạy xuống nhà bếp, nơi mà mỗi sáng đều nhìn thấy cô tất bật ở đó làm bữa sáng chỉ để đợi Hắn thưởng thức và khen ngon. Hắn.....đang mong chờ điều gì chứ?! Chính bản thân cũng chẳng hiểu rõ......Hắn là đang muốn được nhìn thấy bóng dáng của người con gái đó sao. Hắn.....là yêu chăng??

    Vội vàng chạy xuống bếp. Hình bóng quen thuộc hiện ra trước mắt. Jimin đang nấu bữa sáng. Hắn để ý từng chút một, từng cử chỉ. Chợt phát hiện ra, ở gần vùng xương quai xanh của cô, có dấu hôn. Hắn nghiễn răng, đi lại gần cô.

     Nghe tiếng bước chân, Jimin quay lại, Hắn đã đứng gần ở phía sau. 2 khuôn mặt gần nhau khó tả như lại sắp có sự va chạm của đôi môi chăng. Đôi mắt Hắn hôm nay sao khác thế, dịu dàng nhìn cô chứ không còn sắc lạnh như băng nữa. Jimin đỏ mặt ngoảnh đi chỗ khách, càng làm Hắn tưởng rằng cô.......đã hận Hắn rồi.

JM: Anh.....sao không ngủ thêm chút nữa đi, không phải còn mệt sao. (sờ tay lên trán Hắn)

     Hắn vội ôm chặt cô vào lòng, ghì chặt vào lồng ngực mình. Jimin ngỡ ngàng, Hắn đang ôm cô sao. Hắn hôn nhẹ lên tóc cô, thủ thỉ trước sự bất ngờ của Jimin.

YG:  Tôi..... xin lỗi em......Jimin! Thật sự.....xin lỗi! xin lỗi em, Jimin.

    Jimin bất ngờ tay vẫn còn đặt trên khuôn mặt Hắn đã bị Hắn ghì chắc lấy cơ thể không tài nào nhúc nhích. Hắn kiên định ôm chặt lấy cô, không muốn buông rời. Luồng tay qua mái tóc bồng bềnh đen nhánh mà hằng ngày Hắn đã từng ngó lơ ấy, ngừi mùi hương thơm ngát của cô. Nâng niu từng sợi. Một tay luồn xuống eo ôm chắc lấy cơ thể nhỏ bé 19 tuổi đầu ấy. Hắn cao 1m80 còn cô chỉ vỏn vẹn 1m55. Hắn bắt buộc phải cúi xuống mới ôm được trọn vẹn cô. Trái tim Hắn cư nhiên đập nhanh đến lạ. Jimin cũng vậy, cô yêu Hắn nhưng chưa từng nghĩ đến việc Hắn đáp lại tình cảm của mình. Chỉ có tâm nguyện, đời này dành ra chỉ để được sống và chăm sóc quan tâm đến Hắn là đủ. 
    

YG: Jimin....tối hôm qua......

    Jimin nghe tới, tay vội ôm chặt lấy vòng eo Hắn, đôi mắt bỗng dưng ngấn nước lại cảm thấy Hắn đáng sợ, thút thít. Tay đưa lên che miệng Hắn ngăn cản.

JM: đừng....hức...đừng Yoongi, đừng nhắc tới chuyện hôm qua nữa, được không vậy? 

YG: là.....là tôi sai...Jimin tôi thề......

JM: không...không cần nói gì cả, Yoongi......

YG: nhưng không phải tôi đã.......tôi....tôi có lỗi.....

JM: Yoongi.....

YG: là tôi có lỗi, là tôi không tự chủ được bản thân, cũng chưa bao giờ để ý đến cảm xúc của cô. Tôi xin lỗi......nhưng....tôi có thể dùng tất cả để bảo vệ cho cô......Jimin tha thứ cho tôi được không?

     Hắn ôn nhu nhìn cô. Chờ đợi 1 ai đó là điều Hắn rất ghét nhưng hôm nay chính Hắn đang ăn cần chờ đợi câu nói của cô. Hắn mong cô, đời này không hận, không ghét bỏ Hắn.

Lời của tác giả:  

             Đôi khi người ta lựa chọn sự cô đơn không hẳn vì họ không chịu mở lòng mà vì không có ai cho họ niềm tin và chịu thật lòng với họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro