Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 23


Jeon Jungkook tròn mắt, khuôn mặt méo xệch nhìn hành động của Min Yoongi. Em thoáng chút hụt hẫng, trong lòng dâng lên một cỗ khó chịu vô hình. Không được, hắn không được như vậy, hắn phải thương em mà...

Đứa nhỏ bước xuống giường, chầm chậm đi ra nhưng chẳng được mấy bước lại chạy ào về phía trước mặt Yoongi. Cứ tưởng cậu sẽ đi về phòng thật nhưng ai ngờ lại nhào về phía hắn, nhón chân bấu víu vào vai người lớn tuổi.

" Em xin lỗi, xin lỗi.....đừng không cần em mà. "

Min Yoongi nhìn thấy Jungkook nhón nhón muốn hắn bế thì đau lòng không thôi, nhưng hắn muốn cứng rắn, nghiêm túc dạy dỗ đứa nhỏ một lần nhớ đời.

Thấy đòi hoài mà Yoongi không đả động gì tới em, nỗi ám ảnh về sự cô độc từ đâu xuất hiện bao trùm lấy tâm trí khiến Jungkook bất lực ngồi bệt xuống, òa khóc như đứa trẻ thật sự bị bỏ rơi.

Min Yoongi bị tiếng khóc làm cho khó chịu đôi chút, ngồi thấp xuống đối diện với Jungkook, giữ chặt tay cậu nhóc:

" Jeon Jungkook, không khóc nữa, em lớn rồi. "

" Hiong hong thương em nữa, hiong ghét em rồi. " Đứa nhỏ lấy tay quệt đi những giọt nước mắt, ngồi ôm lấy đầu gối gác cằm lên, ủy khuất một tiếng.

" Nếu em ngoan, tôi sẽ thương em. "

" Anh nói thật không ? "

" Thật, ngoan thì mới được thương! "

Chỉ đợi như thế, Jungkook dang hai tay ý đòi hắn bế lên, Min Yoongi cũng không chần chừ, ôm lấy đứa nhỏ vào lòng bế lên giường, tùy ý hôn hôn vào bầu má phúng phính tròn trịa.

Yoongi để em ngồi trong lòng, bàn tay to lớn siết lấy vòng eo nhỏ xíu, gác cằm lên mái đầu tròn mềm mại của đứa nhỏ, thủ thỉ:

" Tôi thích em lắm, kể từ lúc đem em về, tôi đã cảm thấy có cảm xúc đặc biệt với em. Hôm nay lúc nghe tin em đánh nhau ở trường, tôi đã rất tức giận. Nhưng khi nhìn thấy em một thân lem luốc, lúc đó tôi chỉ muốn đem bọn người kia đi chặt hết hai tay, thứ đã làm em thành ra như thế này. "

" Tôi không quan tâm bây giờ em đối với tôi là cảm giác như thế nào. Nhưng tôi chắc chắn sẽ khiến em sau này mãi mãi chẳng thể nào dứt khỏi tôi được. "

" Tôi không cần chút tài sản nào của Jeon gia, thứ tôi muốn là có được trái tim em, bé con. Ở bên cạnh tôi, tôi sẽ không cho phép bất kì kẻ nào đụng vào em, kể cả một sợi lông tơ nhỏ. "

" Tôi yêu cưng vì chút gia tài của Jeon gia thôi, đừng ảo tưởng... " Một giọng nói kì lạ vang lên trong đầu Jungkook nhưng không phải của Yoongi, cậu chắc chắn như thế. Min Yoongi có giọng nói trầm thấp nhưng khi nói với cậu lại ấm áp vô cùng, còn giọng nói trong đầu cậu nghe được nó rất vô tâm, lạnh lẽo đến cùng cực.

Đầu Jungkook ân ẩn đau nhói, đứa nhỏ xoay người ôm chầm lấy Min Yoongi, nhỏ giọng:

" Yoongi, đầu...đau. "

Hắn ta ngước mắt nhìn lên đồng hồ, lúc này đã là 23h47p, hắn với cậu vậy mà vờn nhau nãy giờ cũng gần 2 tiếng đồng hồ, đứa nhỏ cũng đã dần thấm mệt. Min Yoongi đặt cậu nhóc nằm xuống, một tay để Jungkook gác lên, thuận tiện gập lại xoa xoa đầu người nhỏ, tay còn lại siết lấy vòng eo thon gọn, mơn trớn dọc sống lưng trơn mịn màng. Jungkook vòng tay qua ôm lấy tấm lưng vững chắc của người đàn ông. Đầu mũi thoang thoảng mùi hương bạc hà đặc trưng của Yoongi cộng thêm sự thoải mái của việc xoa khiến mi mắt em từ từ khép lại, an ổn ngủ say trong lòng ngực người lớn tuổi.

Min Yoongi được ôm lấy trân quý của mình, đôi môi mỏng nhếch lên tạo thành một đường cong đẹp mắt. Hắn ta có chút mãn nguyện hôn nhẹ lên đỉnh đầu người nhỏ tuổi:

" Dù có chạy đằng trời em cũng không thoát được. Jeon Jungkook, em thuộc về tôi, mãi mãi là của Min Yoongi này. "

*********************

Jungkook được hơi ấm của Min Yoongi bao trọn lấy nên ngủ rất say, ngoan ngoãn ngủ cả một đêm dài.

Mặt trời chiếu tới mông đứa nhỏ mới lồm cồm bò dậy, đầu tóc bù xù ngồi bó gối giữa giường.

" Yoongi, trễ học... " Nhóc con đưa bàn tay nhỏ lay lay người đàn ông nằm cạnh hiện tại đã có dấu hiệu tỉnh táo hơn.

Min Yoongi cười nhẹ ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp còn ngái ngủ của người nhỏ, kéo cả thân hình mảnh khảnh ôm vào lòng. Jeon Jungkook thuận thế chui tọt vào lòng hắn, dụi dụi mái đầu tròn vào khuôn ngực rắn chắc của Yoongi.

" Tối qua ngủ muộn, hôm nay tôi cho phép em nghỉ học một ngày. "

" Ưm... "

Đứa nhỏ ưm nhẹ một tiếng đồng ý, mi mắt nặng trĩu như muốn chìm vào giấc ngủ lần hai. Hắn ta để bé con của mình ngủ thêm chút nữa còn bản thân đi vào phòng sửa soạn sau đó bước xuống lầu. Min Yoongi ra lệnh cho đầu bếp chuẩn bị hai phần ăn, một cho mình một cho Jungkook kèm thêm ly sữa ấm. Hắn ngồi ở bàn ăn xử lí xong đĩa thức ăn rồi tự tay mang đồ ăn lên phòng cho bé nhỏ.

Đồng hổ điểm 8h nhưng tiểu anh đào vẫn còn cuộn thành cục tròn nhỏ trong chăn chẳng chịu thức dậy. Min Yoongi chỉ đành đi tới kệ tủ đầu giường đặt thức ăn xuống rồi kéo tấm chăn ra ôm đứa nhỏ lên. Jungkook ngồi trong lòng hắn gục lên gục xuống, đưa tay dụi đôi mắt chẳng mở nỗi, thỏ thẻ:

" Hiong, em muốn ngủ... "

" Dậy thôi, trễ rồi. "

Hắn vuốt nhẹ mái đầu của Jungkook để nó vào nếp, thừa cơ hội hôn lên cánh môi căng mọng. Đứa nhỏ cảm nhận đầu lưỡi của Yoongi lướt nhẹ trên môi dưới, lập tức dứt người ra quay đầu trốn tránh:

" Đừng Yoongi, em chưa đánh răng... "

" Được, vậy đánh răng xong tôi sẽ hôn em. "

Nhóc con mặt ba chấm, chưa kịp hiểu chuyện gì thì bị hắn bế hẳn lên tiến vào phòng vệ sinh. Min Yoongi để em ngồi lên bệ rửa mặt, suốt quá trình đều tự tay làm cho Jungkook chẳng để em phải đụng tay đụng chân gì.

Bế Jungkook ra ngoài, Min Yoongi cùng cậu ngồi xuống giường, đưa ánh mắt gian manh lên nhìn con thỏ nhỏ cụp tai ở phía trước mặt.

" Bây giờ em tự làm hay để tôi giúp em ? "

" G-giúp gì cơ ? "

Hắn ta không nói gì, chỉ bậm môi rồi cười nhẹ, nhướng mày hướng ánh mắt đầy phong trần lãng tử dán lên người cậu. Jungkook ngượng đến chín mặt, nhắm mắt nhắm mũi hai tay chống vào đùi hắn, chồm lên hôn nhanh một cái vào đôi môi mỏng của người đàn ông rồi rời ra. Nhưng hắn ta đâu có tha cho cho cậu dễ dàng như vậy, một tay kéo eo làm cậu mất đà ngồi quỳ lên đùi hắn, tay còn lại giữ ở gáy trắng nõn, biến nụ hôn ngây thơ trở nên cuồng nhiệt trong phút chốc. Min Yoongi đưa lưỡi vào trong khuấy đảo khuôn miệng thơm tho, cuốn lấy chiếc lưỡi rụt rè của đứa nhỏ, liên tục đùa bỡn hút hết mật ngọt. Bờ môi mềm của bé con nhanh chóng bị tên ác ma kia hôn đến sưng đỏ cả lên, kết thúc bằng việc nghiến nhẹ phiến môi rồi kéo ra một sợ chỉ bạc óng ánh.... Jungkook trải qua nụ hôn sâu, cả người mềm nhũn không còn tí sức lực, dựa hẳn vào lòng ngực Min Yoongi, khuôn mặt thêm sắc đỏ ngồi thở hồng hộc trông đáng yêu vô cùng.

" Tiểu anh đào, em dễ thương quá, yêu chết mất thôi. "

Hắn ta thấy cậu như thế thì yêu thích không thôi, dùng hai tay bao trọn lấy bầu má tròn trịa mềm mại, xoa xoa rồi ép cho đôi môi sưng nhẹ chu lên, hôn hôn lên đó. Min Yoongi kiểm tra vết rách trên môi, sau đó đem đồ ăn lại đút cho đứa nhỏ. Sáng nay Jungkook được ăn ngũ cốc yến mạch, món ăn nhẹ nhàng cho buổi sáng thanh thản. Đứa nhỏ ngoan ngoãn để cho hắn ta đút, từng thìa từng thìa cho đến hết tô. Cuối cùng là uống thêm một ly sữa ấm kết thúc bữa sáng quá là lành mạnh.

Min Yoongi kêu người bưng đồ xuống dọn dẹp, còn mình thì lấy thuốc bôi vào vết thương nơi khóe môi, sát khuẩn và dán băng keo lại chỗ bị móng tay đâm vào cho cậu nhóc. Hắn kiểm tra các vết sẹo đã mờ dần trên người cậu, tối hôm qua bận bịu quá quên mất bôi thuốc cho Jungkook nên hôm nay hắn lại lấy thuốc ra bôi bù cho em.

" Hôm nay anh không đi làm sao ? " Bé nhỏ ngồi nhìn hắn chăm chú chăm sóc cho từng vết sẹo trên người em, thắc mắc hỏi vu vơ.

" Không, hôm nay ở nhà chăm em. " Min Yoongi bình thản trả lời.

" Em gần 18 chủi rồi, em lớn rồi mà. " Jeon Jungkook bĩu môi phủ nhận, chứng minh bản thân chẳng còn nhỏ nhắn gì.

" Ừ, 18 'chủi'. Vậy đứa nhỏ nào hôm qua khóc lóc sợ tôi bỏ, còn một hai đòi tôi bế lên ? "

Jungkook chột dạ, cứng họng chẳng cãi được đành lườm hắn một cái:

" Hôm qua ai nhập á, hong có nhớ, hong có biết gì hết. "

Min Yoongi bật cười trước sự nghịch ngợm của tiểu tâm can, ôm lấy em lên bế xuống dưới lầu.

Bị nhiều ánh mắt của gia nhân dòm ngó, Jungkook ngại ngùng áp mặt vào hõm vai Yoongi tránh né, hai tay bấu chặt lấy vạt áo người lớn tuổi. Hắn biết cậu khó chịu, quét mắt một vòng ra hiệu bọn người kia tiếp tục làm việc rồi bình thản bước tới ghế sofa đặt cậu xuống, vuốt ve mái tóc đen mềm mại, nhẹ nhàng một câu:

" Ngồi ngoan ở đây chơi, muốn ăn gì cứ gọi tổng quản đem tới cho em. Tôi lên phòng làm việc một chút rồi sẽ xuống với em. "

Min Yoongi sợ cậu ở trên phòng nhiều chán nản nên mới đem cậu xuống nhà cho thoải mái, hoàn toàn không có ý đồ gì khác. Hắn ta gọi Kim Jiyeon lại, dặn dò cẩn thận:

" Giữ thiếu gia cho cẩn thận, một tiếng nữa tôi sẽ xuống sau. "

Dứt câu, Min Yoongi cuối xuống hôn nhẹ lên chóp mũi người nhỏ rồi quay người đi, bóng lưng to lớn nhỏ dần rồi khuất sau hành lang cầu thang dài đằng đẵng.

Kim Jiyeon làm tổng quản cho Min gia, bây giờ bất đắc dĩ trở thành bảo mẫu tạm thời cho đứa nhóc này, khẽ chẹp miệng. Cô chưa bao giờ thấy Min thiếu đem ai về nhà, càng chưa bao giờ thấy hắn dịu dàng âu yếm bất kì ai, vậy mà cả ngày hôm qua lẫn hôm nay lại tự tay chăm sóc cho một đứa nhỏ. Vừa nãy còn ăn một tô cơm chó của hai người nữa chứ, Jiyeon híp mắt tò mò hỏi:

" Này nhóc, em đã làm gì mà khiến Min Yoongi thay đổi 360° luôn vậy ? "

" Dạ ? Ý chị là sao ? " Jeon Jungkook khó hiểu nghiêng đầu hỏi lại.

" Không có gì, chỉ là em may mắn lắm mới được Min thiếu chăm lo như vậy đấy. Chắc hẳn là ngài ấy thương em lắm. " Kim Jiyeon khẽ nói, tay không yên phận chọt chọt đôi má mềm của đứa nhỏ.

Jungkook tròn mắt bất ngờ, cảm giác hạnh phúc dần hiện hữu rõ nét trong lòng người nhỏ tuổi.

" Chị chỉ nói thế thôi, em ngồi ngoan nhé, chị đi làm việc, có chuyện gì thì cứ gọi chị. "

Kim Jiyeon vừa nói vừa xoa đầu đứa nhỏ rồi bỏ đi, để lại Jungkook với bao nhiêu cảm xúc đan xen lẫn nhau. Cậu nhóc nhanh chóng gạt bỏ qua một bên, cầm lấy điều khiển mở hoạt hình yêu thích, đắm chìm vào nó quên mất cả thời gian đã trôi qua như thế nào...

-------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro