Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Trái Tim Em, Căn Nhà Của Anh

Cơn gió lạnh của mùa đông vẫn lướt qua cửa sổ, nhưng bên trong căn phòng ấm áp, Namjoon đang cuộn mình trong chăn, tay cầm chặt lấy tay Yoongi. Lòng cậu có một cảm giác lạ lùng, như thể cả thế giới này chỉ còn lại Yoongi và đứa bé trong bụng. Cảm giác đau đớn đến tột cùng, nhưng cũng lạ lùng ngọt ngào.

Cơn co thắt kéo đến, mạnh mẽ hơn, khiến Namjoon không thể kiềm chế được tiếng rên rỉ thoát ra từ miệng. Cậu nhìn Yoongi, đôi mắt ngấn lệ, nhưng không phải vì sợ hãi. Cảm giác lo lắng có, nhưng tình yêu và niềm tin vào Yoongi còn mạnh mẽ hơn. Cậu biết, dù có đau đớn thế nào, Yoongi sẽ ở đó.

Yoongi cúi xuống, ánh mắt anh ấm áp nhưng cũng đầy lo âu. Anh nắm chặt tay Namjoon, kéo cậu vào vòng tay mình, vỗ về.

“Anh ở đây, Joon à,” Yoongi thì thầm, giọng anh trầm ấm, đầy sự an ủi, "Cả đời này, anh sẽ không đi đâu nữa."

Namjoon chỉ kịp gật đầu, rồi lại nhắm mắt, cơn đau lại ập đến. Lần này, Yoongi giữ chặt tay cậu, một tay vuốt tóc, một tay xoa dịu cơ thể đang run rẩy. Anh không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ ở đó, cùng cậu vượt qua từng cơn đau, từng cơn co thắt.

Giữa cơn đau, Namjoon cảm nhận được từng hơi thở của Yoongi, hơi ấm từ đôi tay anh, sự hiện diện vững vàng của người đàn ông đã không rời đi dù một bước. Đôi môi Yoongi không ngừng lặp lại những lời nói dịu dàng: “Anh ở đây. Anh sẽ ở đây.”

Căn phòng chỉ có tiếng thở gấp gáp của Namjoon và những lời thì thầm đầy yêu thương của Yoongi. Cậu cảm nhận được tình yêu trong từng cử chỉ, từng lời nói. Đây không chỉ là một khoảnh khắc mà là cả một cuộc đời đang được bắt đầu.

Cơn đau càng lúc càng mạnh mẽ hơn. Namjoon không thể chịu đựng thêm nữa, cơ thể cậu dường như không còn sức lực, nhưng cái tay của Yoongi, vẫn kiên trì nắm lấy tay cậu, truyền cho cậu một sức mạnh không thể giải thích. Những lời nói của Yoongi như những luồng điện ấm áp chạy xuyên qua người cậu, xua đi mọi nỗi sợ hãi.

Rồi cuối cùng, cậu không còn cảm thấy đau đớn nữa. Thay vào đó là một sự trống rỗng, một cảm giác nhẹ nhõm, nhưng cũng đầy hồi hộp. Namjoon mở mắt, nhìn Yoongi đôi mắt anh đã ươn ướt, nhưng không phải vì đau đớn. Đó là những giọt nước mắt của niềm vui, của sự yêu thương, và của sự chờ đợi.

Yoongi không kìm được, anh ôm chặt Namjoon vào lòng, lặp lại lần nữa: “Anh ở đây. Cả đời này, anh sẽ không đi đâu nữa.”

Một tiếng khóc vang lên, nhỏ nhưng mạnh mẽ. Đứa bé đã ra đời.

Namjoon mệt mỏi, nhưng lại cảm thấy an tâm hơn bao giờ hết. Cậu nằm trong vòng tay Yoongi, cảm nhận được từng hơi thở của anh, sự ấm áp từ cơ thể anh. Lúc này, mọi thứ xung quanh dường như đều đã nhòe đi, chỉ còn lại cảm giác an toàn tuyệt đối trong vòng tay Yoongi. Đứa bé khóc to, nhưng Namjoon không còn cảm thấy sợ hãi. Bởi vì Yoongi vẫn ở đó, bên cạnh cậu, bên cạnh đứa bé, và họ sẽ cùng nhau chăm sóc, bảo vệ cho cuộc sống mới này.

Yoongi nhẹ nhàng hôn lên trán Namjoon, thì thầm: “Chúc mừng em, Joon. Cảm ơn em đã làm cha của đứa bé này. Em là tất cả những gì anh cần.”

Namjoon mỉm cười yếu ớt, đôi mắt cậu đượm buồn, nhưng lại đầy yêu thương. "Em không bao giờ hối hận về điều này, Yoongi. Anh và con... là nhà của em."

Yoongi nhìn cậu, nhẹ nhàng vuốt tóc cậu. Không cần thêm lời nào, cả hai đã hiểu, tình yêu của họ đã được đong đầy trong giây phút này. Một gia đình nhỏ, một tình yêu vĩnh cửu, và một trái tim không bao giờ rời xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro