13.
jeonghan nhận được thông báo phải đi công tác gấp trong vài ngày tới. hắn cảm thấy không yên tâm khi để jisoo ở lại một mình, nhưng công việc không cho phép hắn từ chối. em trấn an " anh đi đi, em không sao đâu. anh đừng lo lắng quá "
jeonghan gật đầu, hôn nhẹ lên trán em trước khi rời đi.
tối hôm đó, khi jisoo bắt đầu cảm thấy cơ thể nóng bừng, những dấu hiệu phát tình bất thường xuất hiện. em cảm thấy lạ lẫm, vì vốn là một alpha, những triệu chứng này không hề quen thuộc. em nhận ra mình đang bước vào kỳ phát tình. đây là điều cực kỳ hiếm gặp đối với một alpha, nhưng kể từ khi quan hệ với jeonghan—một enigma mạnh mẽ và đặc biệt—cơ thể em bắt đầu thay đổi. em cố gắng tìm thuốc ức chế trong nhà, nhưng phát hiện mọi thứ đã hết.
đầu óc em quay cuồng, từng tế bào trong cơ thể như muốn nổ tung. em cố gắng gọi cho jeonghan, nhưng hắn không bắt máy.
khi jisoo đang ngồi trên ghế sofa, cố gắng kiểm soát hơi thở, cánh cửa bỗng nhiên mở ra.
eunjae xuất hiện, trên môi là nụ cười như thể ả đã đợi khoảnh khắc này từ rất lâu.
" thật là một cảnh tượng thú vị " ả nói, ánh mắt đầy chế giễu khi nhìn thấy jisoo—một alpha—đang quằn quại trong kỳ phát tình như một omega.
em trừng mắt nhìn ả, nhưng cơ thể em không có sức để đứng lên. " ra ngoài..." em gằn giọng, mồ hôi chảy dài trên gương mặt.
nhưng aả không có ý định rời đi. thay vào đó, eunjae bước lại gần và bắt đầu thả pheromone của mình. không khí trong căn phòng ngay lập tức thay đổi.
" alpha như cậu... làm sao có thể cưỡng lại mùi hương này được? " eunjae thì thầm, từng bước tiến gần jisoo hơn.
em nghiến chặt răng, cố gắng không hít thở sâu. nhưng pheromone của eunjae quá mạnh, em cảm nhận được bản năng trong mình đang dần vượt khỏi tầm kiểm soát.
jisoo nắm chặt tay, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay để giữ mình tỉnh táo. nhưng mỗi bước tiến của eunjae, mỗi luồng pheromone lan tỏa trong không khí, đều khiến đầu óc em mờ đi.
" jeonghan không có ở đây," eunjae nói, giọng ả ngọt ngào nhưng đầy ẩn ý. " cậu nghĩ rằng anh ấy sẽ trở về để cứu cậu sao? không đâu, hong jisoo. anh ấy không thuộc về cậu "
em cố gắng gượng dậy, nhưng cơ thể lại mềm nhũn ngã xuống sofa. eunjae bật cười, cúi xuống sát gần mặt jisoo, đủ để hơi thở của ả phả vào cổ em.
" chắc hẳn cậu và jeonghan đã quan hệ rồi nhỉ? không thể nào mà một alpha lại đến kỳ phát tình được. thôi thì để tôi giúp cậu 'giải quyết' vấn đề này nhé " ả thì thầm, tay đặt lên cổ em.
em trừng mắt, ánh nhìn đầy lửa giận. nhưng cơ thể em bị pheromone của eunjae và cơn phát tình hành hạ, không thể đáp trả mạnh mẽ như em muốn.
jisoo cắn chặt môi, cố gắng hết sức để chống lại bản năng đang bùng cháy trong cơ thể. mùi pheromone của eunjae bao trùm căn phòng như một chiếc lồng vô hình, từng chút ép jisoo vào góc tường không lối thoát.
eunjae nhếch môi cười, ngón tay lướt nhẹ qua cổ em.
" thú vị thật, alpha nhưng lại yếu ớt đến vậy. có lẽ cậu chỉ là một omega đội lốt mà thôi " ả trêu chọc, giọng nói mềm mại nhưng chứa đầy ác ý.
em nghiến răng, đôi mắt đỏ ngầu, nhưng cơ thể hoàn toàn không thể phản kháng. mồ hôi ướt đẫm trên trán rm, từng hơi thở nặng nề mang theo chút run rẩy.
eunjae cúi sát xuống, đôi môi của ả gần như chạm vào cổ jisoo, thì bất ngờ—
" bốp! "
cánh cửa bị đá bật tung ra, phát ra tiếng động lớn khiến cả jisoo lẫn eunjae đều giật mình. eunjae quay phắt lại, chỉ để đối mặt với ánh mắt sắc như dao của jeonghan đang đứng trước cửa.
hắn không nói một lời, nhưng bầu không khí xung quanh ngay lập tức trở nên lạnh buốt. bộ vest chỉn chu, chiếc cà vạt hơi lệch chứng tỏ hắn đã vội vã trở về. nhưng điều đáng sợ nhất là ánh mắt của jeonghan, đầy lửa giận và sự thất vọng.
" jo eunjae " jeonghan gọi tên ả, giọng nói trầm thấp nhưng chứa đầy cảnh cáo.
eunjae nở nụ cười, cố giữ bình tĩnh " ồ, jeonghan. anh về đúng lúc quá. tôi chỉ đang... giúp cậu ấy một chút thôi mà " ả nói, giọng cố tỏ ra vô tội nhưng không giấu được sự đắc thắng.
jeonghan tiến tới, từng bước đều nặng nề như một nhát búa giáng thẳng xuống. hắn dừng lại trước mặt eunjae, ánh mắt lướt qua ả rồi chuyển sang em. jisoo đang quằn quại trên ghế sofa, quần áo xộc xệch, cơ thể run rẩy vì cơn phát tình và mùi pheromone quá mức.
jeonghan quay lại đối mặt với eunjae, từng chữ rít qua kẽ răng:
" cậu nghĩ mình là ai mà dám bước vào nhà tôi và động vào người của tôi? "
eunjae bật cười khẩy. " người của anh? anh chắc chứ, jeonghan? một alpha phát tình như omega, anh nghĩ mình có thể giữ cậu ta sao? "
chưa kịp nói thêm, ả nhận ngay một cú đấm thẳng vào mặt. jeonghan không nương tay, lực đủ mạnh để khiến ả loạng choạng ngã ra sau.
" tôi không cần phải nói lại lần thứ hai " giọng jeonghan lạnh lùng, ánh mắt hắn lóe lên tia sắc bén. " cút. ngay lập tức! "
ả lau máu trên khóe môi, nụ cười méo mó hiện lên trên khuôn mặt ả. eunjae đứng dậy, ánh mắt vẫn đầy sự thách thức nhưng không dám làm gì thêm.
" được thôi. nhưng chúng ta chưa kết thúc đâu " ả nói, rồi quay lưng rời đi, để lại mùi pheromone vẫn còn vương lại trong không khí.
jeonghan đợi đến khi cánh cửa đóng sầm lại, rồi ngay lập tức chạy tới bên jisoo. hắn cúi xuống, cánh tay siết chặt lấy cơ thể em đang run rẩy.
" jisoo, em ổn không? anh đây rồi " jeonghan thì thầm, giọng nói tràn đầy lo lắng.
em lắc đầu yếu ớt, đôi mắt mờ mịt ngước lên nhìn jeonghan.
" jeonghan... anh về rồi sao? em nghĩ mình sắp mất kiểm soát..."
jeonghan hôn nhẹ lên trán em, bàn tay vuốt ve mái tóc đẫm mồ hôi. " anh xin lỗi, anh không nên để em một mình. nhưng bây giờ, anh ở đây. không ai có thể làm tổn thương em nữa "
jisoo dựa vào vòng tay hắn, cơ thể dần thả lỏng. mùi pheromone của jeonghan xua tan mọi dấu vết của eunjae, mang lại sự an tâm tuyệt đối cho jisoo trong cơn giày vò.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro