Cheol
" cái gì vậy ? "
Anh nhíu mày nhìn Scoups mà giật mạnh tay lại .
-----------------------------
1 năm trước :
Trong căn phòng nội thất toàn màu trắng.
Một bàn tay thô to gân guốc chạm lên mặt chàng trai tóc nâu vàng đang ngủ say .
" Hanie , dậy đi nè bae "
Choi Seungcheol cúi xuống hôn nhẹ lên môi chàng trai nhỏ một cái hôn nhẹ dàng đầy dịu dàng yêu thương .
" Ứm~ "
Cậu mở hé mắt ra , đưa bàn tay nhỏ lên dụi dụi mắt .
" Dậy đi nào bé , hôm nay là ngày chúng ta phải đi khám cho bé đó "
Cậu liền ngồi dậy cho tỉnh ngủ .
" Bé còn đau quá không á ? Để anh xem nào "
Anh nói rồi nhích lại gần cậu .
Cậu tự kéo cái mền ra , lộ cặp chân thon trắng .
" Nó còn sưng....bé muốn anh bế bế cơ~ "
Cậu chu mỏ nói rồi vén cao áo sweater lên đổ lộ con cặc nhỏ hồng , dạng hai đùi ra là lỗ đít nhỏ bị sưng khá nặng .
" Chết thật , nặng như thế cơ á "
Anh lo lắng mà nhìn cái lỗ đít nhỏ sưng nặng đó .
" Giờ anh bế bé vào phòng tắm chà răng rửa mặt rồi mình cùng đi khám nhé ? "
Anh đưa hai tay ra tính bế cậu .
" Tại ai hả ? "
Cậu liền cười cười chu mỏ hỏi đùa .
" Ơ....mà đêm qua anh đã không dám làm rồi , mà bé thì.... "
Anh bối rối gãi đầu .
" Bé muốn , là bé muốn làm tình cùng anh "
---------------------------
" Gì cơ ? Viêm gan , viêm thận , nhiễm trùng hậu môn ? "
Seungcheol cầm tờ kết quả khám từ bệnh viện sau 3 tiếng khám tổng quát cho cậu .
" Sao á anh ? "
Cậu lon ton chạy lại hỏi anh .
" À ừm..... "
Anh liền giấu tờ kết quả khám ra phía sau lưng .
" Đưa đây cho bé~~~ "
Cậu liền nhanh lẹ như thỏ mà chồm người lên đưa tay ra phía sau lưng anh mà giật nhanh tờ kết quả khám .
Cậu mở to mắt khi nhìn thấy kết quả trong tờ khám .
-------------------------
" Trong năm nay chúng ta kết hôn bé nhé ? "
Anh tươi cười nói trong khi hai tay đeo lên cổ cậu một sợi dây chuyền vàng trắng.
" Kết hôn sao ? "
Cậu cười trừ nhìn anh .
" Chúng ta sẽ kết hôn và sống bình yên mãi như vầy , em không muốn sao ? "
Anh mỉm cười đưa ngón trỏ thon dài miết nhẹ bên má cậu .
" Em muốn chứ , nhưng mà...... "
Cậu tươi cười nói và vế " nhưng mà..... " thì đôi mi cậu lại cụp xuống trông buồn bã .
" Đừng lo gì nhé ? Anh sẽ tìm bác sĩ giỏi về điều trị cho bé nè , không sao đâu mà "
-----------------------------
* RẦM !!!! *
" Yoon Hanie !!!! "
Anh điên lên tông hết cửa phòng này đến cửa phòng kia để tìm cậu .
Đi làm về đã thấy nhà cửa lạnh toát cả ra như cái nhà hoang ấy . Không hề cảm nhận thấy hơi ấm thân thuộc từ cậu .
" HANIE !!!! "
Anh lao thẳng ra đường tìm cậu .
* XOẢNG!!!! *
Anh bước lại vào phòng khách mà điên lên hất đổ bể hết đồ đạc .
--------------------------------
15 năm trước nữa :
* rầm rầm rầm ! *
Một cậu nhóc tóc đen đập cửa tầng hầm gỗ đến chảy cả máu tay .
" Hức........ba mẹ làm ơn thả con ra đi....hức....con sợ lắm "
Trong phòng thí nghiệm lớn màu trắng.
Một cậu nhóc mặt y hệt cậu nhóc đó nhưng cơ thể lại có vẻ trông khoẻ mạnh hơn và phía dưới rất khủng và dài so với một cơ thể chỉ 7 tuổi .
Cậu nhóc này được đựng trong bình thủy tinh nước khổng lồ , kế bên lại là một cậu mặt y hệt nhưng lại có nước da trắng như tuyết chứ không trắng thường như cậu này .
-------------------------------
Họ rút nước ra khỏi bình khổng lồ . Mặc quần áo vào cho hai mẫu vật này .
Đúng , bạn không nghe nhầm đâu .
Cả hai cậu nhóc là hai mẫu vật thí nghiệm của gia đình Yoon .
" Từ nay con là Yoon Jeonghan , còn con là Yoon Toram "
------------------------------
* Cót két cót két *
" Tiếng gì thế nhỉ ? "
Jeonghan đôi tai thính hơn người liền đi theo âm thanh lạ đó.
Đi gần tới cửa hầm.
" Jeonghan , mau đi ngủ ngay cho ba , nhanh lên ! Đêm rồi còn chưa chịu đi ngủ là sao ? Không được lại gần hầm này "
" Dạ ba "
Jeonghan quay lưng chậm rãi bước về phòng ngủ .
---------------------------
Cứ đêm ngủ là cứ nghe âm thanh cót két từ phía ngoài cửa phòng .
Anh nằm giường kế giường Toram .
" Ngủ đi "
Toram đôi mắt tròng màu xám mà sáng rực lên nằm nghiêng nhìn anh .
" Mày có nghe thấy tiếng cót két mỗi đêm không ? "
" Không nghe "
Toram mặt không cảm xúc mà trả lời .
" Mày đúng là đồ bệnh hoạn "
Anh chợt nói .
" Mày đó "
Toram mặt không cảm xúc nói .
" Mày đó , đừng quên tao mới là anh mày "
Anh bực lên mà nói .
Vả sau đó cả hai cứ " mày đó mày đó " cả hai tiếng đồng hồ .
----------------------
Năm anh lên lớp 12 :
Anh quyết định lúc 3 giờ sáng mở cái cửa hầm gỗ đó ra .
* CẠCH....KÉTTT *
Âm thanh hầm nghe hơi lớn vì hầm đã quá cũ rồi .
Một chàng trai gầy gò trông như bộ xương khô vậy .
" Mau....chạy đi , chạy đi trước khi họ bắt mày "
Jeonghan mở to mắt nói .
Và chàng trai liền lập tức chạy ra khỏi căn nhà đó . Anh đã giúp mở khoá cửa cho cậu chạy thật xa .
Chàng trai gầy gò hoảng loạn đâm đầu chạy ra khỏi đó thật xa .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro