198. cầu hôn
- người đạt giải người mẫu của năm chính là...
cả khán đài đều im lặng.
- ui tb!
tiếng vỗ tay nồng nhiệt nổi lên, tiếng nhạc cũng vô cùng to, hoành tráng.
tb đứng dậy, cúi đầu chào các nghệ sĩ khác theo như phong tục bên hàn, dù đang ở mỹ. vừa tiến lên sân khấu, em vừa mỉm cười. cho đến khi nhận lấy cúp, đứng trước micro, mọi người mới im lặng.
tb phát biểu một hồi, sau đó thì đi xuống dưới. tiếng tràng pháp tay lại nổi lên, lần này còn to hơn lần trước, át luôn cả tiếng nhạc. em xinh đẹp, tài giỏi, tốt bụng, có ai lại không ngưỡng mộ và yêu mến em cơ chứ.
tb xuống chỗ ngồi, em ngồi cạnh yoongi, mỉm cười nhìn gã.
- em giỏi lắm.
yoongi đột nhiên mất tự chủ mà đưa tay lên xoa đầu em. đến khi đám đông hú hét lên, gã mới nhận ra và rút tay lại. tb chẳng thể làm gì, chỉ có thể cười thầm trong lòng vì sự đáng yêu của gã.
...
- min yoongi!
vậy là giải nhà văn xuất sắc nhất và bộ sách đắt giá nhất đã vào tay của gã.
tb ngồi bên dưới nghe gã phát biểu mà lòng có len lỏi hạnh phúc, không thể kiềm nổi mà mỉm cười. ánh mắt em nhìn gã khác hoàn toàn khi bước đi trên thảm đỏ, chúng nhẹ nhàng và ấm áp hơn rất nhiều.
_
không biết có phải do cố tình hay không, nhưng mỗi khi phát những bản nhạc ngọt ngào về tình yêu, camera man lại quay trúng vào hai người họ. làm yoongi và tb đôi chút giật mình, nhưng vẫn rất hợp tác, thậm chí còn nhìn nhau cười thật ngọt nữa.
_
kết thúc sự kiện, theo như thường lệ, những vị nổi tiếng như ca sĩ, diễn viên... sẽ đứng lên và đi lên sân khấu chào người hâm mộ của mình. thế nhưng ngày hôm nay, chưa để họ đứng dậy, khán giả vẫn ngồi đấy, có tiếng nói vang lên từ khắp các loa đài.
- xin quý vị khán giả hãy ngồi xuống.
yoongi lúc này đang đứng trên sân khấu, đưa tay điều khiển mọi người. thấy gã đứng trên sân khấu, tb có chút bất ngờ, lại không hiểu gã đứng trên đó làm gì.
không khí đột nhiên trở nên im lặng.
- ngày hôm nay, là một ngày đặc biệt.
yoongi quay mắt xuống nhìn toàn bộ khán giả, rồi nhìn vào em.
- chúc mừng sinh nhật, ui tb.
gã mỉm cười, tiếng nhạc sinh nhật nổi lên, pháo hoa bắn tứ tung. min yoongi đã chuẩn bị ngày này từ rất lâu, bởi gã nghĩ em sẽ chẳng nhớ sinh nhật của mình trong đống lịch trình bận rộn này. gã bước xuống, tay cầm theo bó hoa hồng đỏ, trông thật lịch thiệp. trong không khí tưng bừng rộn ràng này, min yoongi cầm mic đến đứng bên em, tặng cho em bó hoa đỏ rực.
- anh đã chuẩn bị cho ngày này từ rất lâu.
tiếng gã vang lên, làm tb xao xuyến đến lạ.
đứng đối diện nhau, min yoongi nhìn em với ánh mắt ôn nhu.
- cảm ơn em đã bên anh 9 năm qua, không quản ngại khó khăn, báo chí.
nói đến đây, tb bất ngờ, sao tự dưng gã lại nói chuyện này trước công chúng cơ chứ. mọi người bên dưới đều ầm ầm hết cả lên, bao nhiêu máy quay đều chĩa vào phía hai người.
- anh xin lỗi vì đã để em phải chờ đợi trong suốt bao nhiêu năm qua, đã làm em khóc bao nhiêu lần. xin lỗi vì đã làm tổn thương em, và gây cho em rất nhiều khó khăn... nhưng, cảm ơn em vì đã đến bên anh, cho anh biết tình yêu là gì. anh không tin vào những điều mơ mộng, xa vời, nhưng nếu nơi đấy có anh và em, ắt hẳn là hạnh phúc.
tb đã hơi rưng rưng nước mắt.
- anh không dám nói sẽ sống chết vì em, nhưng chỉ cần em ở bên anh, anh sẽ cố gắng để em cảm nhận được tình yêu to lớn này, và sẽ không phải đau khổ nữa.
yoongi mỉm cười nhìn em, gã quỳ chân xuống dưới nền. từ từ lấy chiếc hộp lấp lánh đỏ từ trong túi áo ra.
- đồng ý lấy anh nhé.
cả đám đông đang từ im lặng bỗng chuyển sang tràng vỗ tay kịch liệt, hào hứng. ai nấy đều vô cùng cảm động với những điều yoongi nói với em.
quỳ một chân dưới nền, gã đưa mắt nhìn em. tb mấp máy môi lời đồng ý, yoongi cũng vui mừng đeo nhẫn vào cho em. lập tức, tb không màng tới những điều xung quanh nữa, ôm chặt lấy gã vào lòng.
nước mắt em rơi lã chã, trong lòng hạnh phúc vô bờ, không thể tả nổi. yoongi cũng ôm lấy em, không thể tách rời.
- anh yêu em.
- em yêu anh.
_
- đừng khóc nữa mà.
ngồi trong phòng trang điểm của yoongi, tb cứ oa oa như một đứa trẻ. gã phải lấy giấy lau nước mắt cho em, vừa thương vừa buồn cười. gã biết em cảm động, nhưng nhìn thử xem, có khác gì đứa bé không cơ chứ. bay hết cả hình tượng lạnh lùng, bên gã vẫn chỉ là tb bé bỏng thôi.
- không nín khóc là anh hôn đấy nhé.
yoongi nói xong, liền hôn vào môi em một cái. thấy em vẫn cứ nức nở liên hồi, yoongi hôn lên môi em thêm mấy cái liên tiếp nữa. đến lúc này, tb mới chuyển từ khóc nhè sang đỏ mặt.
gã nhìn em, bật cười.
- anh đã chuẩn bị từ lúc nào vậy?
- tháng trước.
yoongi đưa tay lên, quẹt nước mắt còn vương trên hai má của em. tb ngồi sụt sịt, rồi còn nấc cụt nữa, dễ thương hết sức.
nhìn em càng lâu, gã càng cảm thấy hạnh phúc. vậy là sau bao nhiêu chông gai, thử thách, cả hai vẫn trở về bên nhau. sau từng đấy tháng năm, tình cảm vẫn luôn bền chặt, vẫn luôn hướng về phía nhau. yoongi nắm lấy bàn tay em, lại gần em thêm chút.
- ưm...
bất ngờ đặt lên môi em một nụ hôn. không phải lần đầu tiên hôn nhau, nhưng lần này có chút khác. chỉ là, thoải mái hơn, và nhẹ nhàng hơn nhiều. môi lưỡi quyến luyến nhau không rời, tb đắm chìm vào nụ hôn này mất thôi. yoongi đưa tay ra sau lưng em, ôm gọn em vào lòng mình.
rời môi, tb bé nhỏ trong lồng ngực gã. yoongi đặt môi mình lên trán em, trở nên ấm áp.
- anh đã từng nghĩ, mình không thể bên nhau lâu như vậy.
- nhưng anh đã sai, phải không?
- ừm.
yoongi cười nhẹ, thở đều.
tb trong lòng gã, chỉ cảm thấy, trong lúc này, không gì có thể làm tổn thương em được nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro