Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8|

Ngày công bố kết quả tốt nghiệp còn tận 6 ngày, nhưng Jimin cảm thấy thời gian như ngừng lại. Cậu ở nhà, không gặp mặt Yoongi như mọi khi. Những ngày trôi qua thật chậm, mỗi ngày đều trôi qua trong sự chờ đợi và hồi hộp.

Trong những ngày đó, Jimin thường xuyên ngồi trong phòng, cố gắng học bài nhưng tâm trí lại không thể tập trung. Cậu suy nghĩ về cuộc trò chuyện hôm trước, về những cảm xúc mà mình đã bộc lộ. Một phần cậu cảm thấy nhẹ nhõm khi đã nói ra, nhưng phần còn lại lại đầy lo lắng về việc không gặp Yoongi.

"Có lẽ thầy đang bận," Jimin tự nhủ, nhưng trong lòng cậu luôn cảm thấy thiếu vắng. Cảm giác nhớ nhung Yoongi cứ lớn dần, khiến cậu không thể ngừng nghĩ về anh.

Mỗi khi cầm điện thoại lên, cậu lại chần chừ không biết có nên nhắn tin cho Yoongi hay không. Cậu muốn hỏi thầy làm gì, nhưng lại sợ rằng nếu làm như vậy, mình sẽ trông thật ngu ngốc. Cuối cùng, Jimin quyết định nhắn cho thầy một tin ngắn: "Thầy ơi, em chỉ muốn hỏi thầy dạo này có khỏe không?"

Sau một thời gian ngắn, Yoongi trả lời: "Thầy ổn. Cảm ơn em đã hỏi. Em thì sao? Hãy dành thời gian để thư giãn trước khi có kết quả nhé."

Jimin cảm thấy một niềm vui nhỏ nhen lên trong lòng khi nhận được tin nhắn từ thầy. "Em cũng ổn ạ. Đang đợi ngày công bố kết quả thôi," cậu đáp.

Thời gian tiếp tục trôi qua, Jimin cố gắng giữ cho bản thân bận rộn bằng cách học và làm những việc nhà, nhưng nỗi nhớ Yoongi vẫn luôn hiện hữu. Cậu nhớ những cuộc trò chuyện vui vẻ của họ, những trêu đùa và cả những khoảnh khắc nhẹ nhàng bên nhau.

Ngày công bố kết quả cuối cùng cũng đến. Jimin hồi hộp không thể nào ngồi yên. Cậu mặc bộ quần áo đẹp nhất mà mình có, cố gắng tạo ra một hình ảnh tự tin, dù trong lòng vẫn đang rối bời.

Khi cậu tra cứu kết quả, trái tim như ngừng đập. "1... 2... 3... đậu!! Đậu! Rồi... Loại giỏi, loại giỏi! Aaaaaaa!" Jimin không thể kiềm chế được niềm vui sướng, cậu nhảy cẫng lên, không tin nổi vào sự thật trước mắt. Cảm giác phấn khích tràn ngập trong lòng, cậu không thể ngừng cười.

"Thầy ơi, em đã đậu tốt nghiệp!" Jimin nhắn tin cho Yoongi ngay lập tức, lòng đầy hứng khởi.

"Chúc mừng, Jimin! Thầy rất tự hào về em! Hẹn gặp nhau ở công viên gần đó vào khoảng 3 giờ chiều nhé, thầy có điều muốn nói với em." Yoongi trả lời.

Thời gian trôi qua thật chậm chạp, Jimin cảm thấy hồi hộp trước cuộc gặp gỡ này. Cậu đến công viên đúng giờ hẹn, lòng đầy mong đợi. Khi nhìn thấy Yoongi bước xuống từ một chiếc Lamborghini màu trắng sắc sảo, cậu không thể không trầm trồ. Thầy ăn mặc rất lịch lãm, trong tay cầm một bó hoa hồng to.

"Chào em, Jimin!" Yoongi mỉm cười, ánh mắt ấm áp hướng về cậu. "Chúc mừng em một lần nữa về kết quả thi."

"Cảm ơn thầy!" Jimin thẹn thùng đáp, nhìn chằm chằm vào bó hoa. "Đẹp quá, thầy chuẩn bị cho em à?"

"Thực ra... thầy có điều muốn nói." Yoongi quỳ xuống một chân, và không gian như ngừng lại. "Jimin, từ khi thầy gặp em, cuộc sống của thầy đã thay đổi rất nhiều. Em không chỉ là một học trò mà còn là người khiến trái tim thầy rung động. Thầy muốn hỏi em..."

Jimin nín thở, cảm giác như trái tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. "Thầy muốn hỏi điều gì ạ?"

"Jimin, em có đồng ý trở thành bạn đời của thầy không?" Yoongi mở bó hoa ra, bên trong có một chiếc nhẫn lấp lánh, ánh sáng chiếu vào khiến nó càng thêm rực rỡ.

Jimin tròn mắt, không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy. "Thầy... thầy cầu hôn em ư?" Cậu hỏi lại, lòng tràn ngập bất ngờ.

"Đúng vậy," Yoongi gật đầu, nét mặt nghiêm túc nhưng đầy tình cảm. "Thầy muốn cùng em chia sẻ cuộc sống này, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Thầy yêu em, Jimin."

Jimin cảm thấy mọi thứ xung quanh như tan biến. Cậu nắm chặt tay lại, trong lòng tràn đầy cảm xúc. "Em... em đồng ý!" Jimin nói, nước mắt hạnh phúc bắt đầu rơi xuống.

Yoongi đứng dậy, nụ cười trên môi trở nên rạng rỡ. Nhưng giữa dòng cảm xúc mãnh liệt, một suy nghĩ vẫn ám ảnh trong tâm trí Jimin. Cậu nhớ lại cuộc trò chuyện trước đó, khi mình tỏ tình với thầy, và thầy đã từ chối.'Tại sao hôm đó thầy lại từ chối, nhưng bây giờ lại cầu hôn mình? ' Câu hỏi ấy cứ quẩn quanh trong đầu cậu, nhưng cậu không biết làm sao để hỏi.

"Thầy... em cảm thấy hạnh phúc, nhưng..." Jimin ngập ngừng, cảm xúc lẫn lộn. "Tại sao hôm đó thầy lại nói rằng chúng ta nên thận trọng? Tại sao thầy không nói ra những điều này sớm hơn?"

Yoongi nhìn vào mắt Jimin, vẻ mặt trầm tư. "Thầy đã rất băn khoăn, Jimin. Thầy không muốn làm em bối rối hoặc tạo áp lực cho em. Thời điểm đó, thầy cần thời gian để suy nghĩ về tình cảm của mình. Nhưng sau khi nhìn thấy em, thầy nhận ra rằng thầy không thể chờ đợi thêm nữa."

"Em hiểu," Jimin thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn cảm thấy lòng mình rối bời. "Em chỉ muốn biết, vì sao thầy lại không nói ngay từ đầu."

"Bởi vì thầy sợ mất em," Yoongi thành thật đáp, ánh mắt đầy chân thành. "Thầy không muốn làm hỏng mối quan hệ giữa thầy và trò, nhưng tình cảm của thầy dành cho em quá lớn. Thầy đã cố gắng giữ khoảng cách, nhưng không thể."

Jimin gật đầu, cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Yoongi. "Em hiểu rồi. Có lẽ em cũng sợ như vậy. Nhưng bây giờ, em cảm thấy tự tin hơn để cùng thầy bước tiếp."

"Cảm ơn em vì đã cho thầy một cơ hội," Yoongi mỉm cười, lòng cảm thấy ấm áp khi nhìn vào đôi mắt rực rỡ của Jimin. "Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, đúng không?"

"Đúng vậy!" Jimin gật đầu, nụ cười tỏa sáng trên môi. Cậu biết rằng mặc dù có những thắc mắc và lo lắng, nhưng tình yêu của họ đủ mạnh để vượt qua tất cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro