Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6|

Sau khi gọi đồ uống, cả hai bắt đầu trò chuyện về những điều bình dị. Jimin kể về những sở thích cá nhân của mình, từ việc tập nhảy đến sở thích nghe nhạc. Yoongi lắng nghe, thỉnh thoảng đưa ra những câu hỏi, và cả hai dần dần cởi mở hơn. Họ không còn là thầy trò nghiêm túc nữa, mà như những người bạn thân thiết, cùng nhau chia sẻ những giây phút chân thành.

"Khi nào thầy mới chịu chia sẻ về sở thích của mình?" Jimin hỏi, đôi mắt cậu đầy sự thách thức.

Yoongi mỉm cười, nhưng không trả lời ngay. "Có lẽ một ngày nào đó. Thầy cần thời gian để suy nghĩ."

"Thầy lúc nào cũng cần thời gian để suy nghĩ," Jimin cười. "Nên tôi không phải lo lắng. Chắc chắn sẽ có ngày thầy kể cho tôi nghe."

"Em có vẻ khá tự tin," Yoongi đáp lại, ánh mắt anh đầy ẩn ý.

Cuộc trò chuyện cứ tiếp diễn, và mỗi câu nói như một sợi dây buộc chặt họ lại gần nhau hơn. Khi cà phê hết, Yoongi và Jimin đã cảm nhận được một mối liên kết mạnh mẽ, không chỉ giữa thầy trò mà còn là những cảm xúc chân thành mà cả hai đều chưa dám thừa nhận.

Khi rời quán cà phê, ánh đèn đường sáng rực tạo nên những bóng đổ dài trên mặt đất. Jimin dừng lại một chút, quay sang nhìn Yoongi. "Cảm ơn thầy vì buổi tối hôm nay. Tôi cảm thấy vui khi có cơ hội nói chuyện với thầy như thế này."

"Cảm ơn em, Jimin. Thầy cũng cảm thấy vậy," Yoongi trả lời, đôi mắt anh ấm áp.

Bước từng bước về phía trường , cả hai đều nhận ra rằng đêm nay đã tạo ra một khoảnh khắc đặc biệt, một bước ngoặt trong mối quan hệ của họ. Đó không chỉ là những cuộc trò chuyện đơn thuần, mà là sự khởi đầu của một hành trình mà cả hai sẽ cùng nhau khám phá.

Khi gần đến cổng trường, Jimin cảm thấy lòng mình nôn nao. Cậu không thể ngừng nghĩ về những gì đã xảy ra trong buổi tối hôm nay. Cảm giác nhẹ nhõm khi được chia sẻ, được lắng nghe khiến cậu cảm thấy gần gũi hơn với Yoongi. Đó là một điều mới mẻ mà cậu chưa bao giờ trải qua trước đây.

"Thầy, nếu có dịp, thầy có muốn đi xem một buổi biểu diễn nhạc sống không?" Jimin hỏi, giọng cậu có chút ngập ngừng. "Tôi nghĩ thầy sẽ thích không khí ở đó."

Yoongi hơi bất ngờ trước lời mời này, nhưng cũng không thể phủ nhận sự hấp dẫn của ý tưởng ấy. "Em đang mời thầy đi xem nhạc sống? Nhìn em cứ như đang lên kế hoạch cho một buổi hẹn hò ấy," anh trêu.

Jimin bật cười, nhưng trong lòng cậu có chút bối rối. "Không phải đâu! Chỉ là... tôi thấy thầy có vẻ thích âm nhạc mà. Thầy dạy nhạc cho học sinh thì chắc cũng thích đi xem, đúng không?"

"Thầy thích âm nhạc, nhưng không phải là người thường xuyên đi xem biểu diễn," Yoongi đáp, ánh mắt anh lấp lánh một chút. "Có lẽ thầy sẽ cân nhắc lời mời của em."

"Chỉ cần thầy đồng ý, tôi sẽ đặt vé ngay!" Jimin nói, đầy hứng khởi. Cảm giác hồi hộp và vui mừng xen lẫn khiến cậu không thể ngồi yên. "Tôi sẽ tìm một buổi diễn tốt nhất cho thầy!"

Yoongi mỉm cười trước sự nhiệt tình của Jimin. Anh cảm thấy một niềm vui nhẹ nhàng, như thể điều gì đó đang thay đổi trong tâm hồn mình. "Thầy sẽ chờ đợi điều đó. Nhưng nhớ là phải chọn một buổi diễn thật sự hay nhé."

"Thầy yên tâm, tôi sẽ không làm thầy thất vọng đâu!" Jimin tự tin khẳng định, một nụ cười rạng rỡ nở trên môi cậu.

Khi đến cổng trường, họ đứng lại một lúc, ánh đèn vàng từ cổng tỏa ra một ánh sáng ấm áp. Jimin nhìn Yoongi, cảm giác như muốn nói điều gì đó nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Cuối cùng, cậu quyết định hỏi một câu mà đã dồn nén trong lòng bấy lâu. "Thầy... Thầy có bao giờ nghĩ về những điều ngoài Toán học không?"

Yoongi ngạc nhiên khi nghe câu hỏi này. "Ngoài Toán học? Đó là điều duy nhất thầy đã gắn bó nhiều năm qua. Nhưng thầy không phải là người không có sở thích khác. Thầy thích vẽ, đôi khi còn thích viết nhạc nữa."

Jimin há hốc mồm, cậu thật sự không ngờ thầy lại có những sở thích thú vị như vậy. "Thầy vẽ và viết nhạc? Thật tuyệt! Sao thầy không cho tôi xem những tác phẩm của thầy?"

Yoongi chỉ cười nhẹ. "Thầy không phải là người khoe khoang. Những thứ đó chỉ là cách thầy giải tỏa cảm xúc thôi. Thầy không nghĩ mình có đủ tài năng để chia sẻ."

"Tại sao thầy lại nghĩ như vậy? Tôi chắc chắn rằng thầy rất tài giỏi!" Jimin phản đối, ánh mắt cậu đầy sự chân thành. "Thầy phải tự tin hơn vào bản thân mình."

Yoongi nhìn Jimin, cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng. Cậu học trò này thật sự đang mang đến cho anh một luồng gió mới, một cách nhìn nhận tích cực mà trước đây anh chưa bao giờ nghĩ tới. "Cảm ơn em. Thầy sẽ cố gắng hơn."

Bầu không khí giữa họ như ấm lên, một thứ gì đó đã thay đổi trong khoảng thời gian ngắn ngủi này. Jimin cảm thấy một sự kết nối sâu sắc với Yoongi, một cảm giác mà cậu chưa từng trải qua với bất kỳ ai khác. Đó không chỉ là sự tôn trọng giữa thầy trò, mà là một điều gì đó hơn thế.

"Thầy, tôi thật sự muốn chúng ta có thể chia sẻ nhiều hơn nữa," Jimin nói, ánh mắt cậu đầy sự chân thành. "Tôi không muốn chỉ là một học sinh trong lớp học của thầy. Tôi muốn trở thành một người bạn."

Yoongi gật đầu, tâm trạng anh cũng trở nên thoải mái hơn. "Thầy cũng muốn như vậy, Jimin. Mối quan hệ này có thể là một điều tốt, không chỉ cho em mà cũng cho thầy nữa."

Họ đứng im lặng một chút, ánh mắt trao nhau những cảm xúc mà cả hai đều chưa dám thổ lộ. Cuối cùng, Jimin phá vỡ không khí yên tĩnh bằng một nụ cười tươi. "Vậy thì hẹn thầy ở buổi diễn sắp tới nhé! Tôi sẽ không để thầy phải chờ đợi lâu đâu!"

"Được, thầy sẽ chờ," Yoongi đáp, nụ cười của anh cũng dần trở nên rạng rỡ hơn.

Họ quay lưng bước về phía nhà, nhưng trong lòng cả hai đều biết rằng, khoảnh khắc này đã mở ra một chương mới trong câu chuyện của họ. Một chương mà họ sẽ cùng nhau khám phá, không chỉ là những con số hay quy tắc, mà còn là những cảm xúc và trải nghiệm mà cả hai chưa từng biết đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro