Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

người bạn mới

nếu mùa xuân có bút tuyệt mệnh, ta cho rằng đó chính là cơn mưa mà chúng ta từng cùng nhau đón nhận.

jaeyi đến bên em vào cơn mưa, và ở lại bên em suốt mùa mưa, từng hạt mưa rơi xuống nhẹ nhàng như hơi thở, em ngồi đó lặng lẽ, chờ ánh sáng của mình xuất hiện, để xóa tan cả bầu trời u ám kia.

hôm nay trời vẫn mưa, em co mình trong chiếc áo khoác cũ, ánh mắt ủ rũ vì jaeyi đến muộn hơn thường lệ, cơn mưa nặng hạt như đang trút thay cho nỗi lòng của mình, em sợ jaeyi sẽ không đến hôm nay và cả sau này.

tiếng bước chân vang lên hòa vào tiếng mưa,em quay lại, mong chờ khuôn mặt quen thuộc, nhưng người ấy không phải jaeyi

- xin chào, ngày hôm nay của em như thế nào?

giọng nói dịu dàng vang lên, người phụ nữ trước mặt mỉm cười, khuôn mặt xinh đẹp như vầng trăng khuyết giữa đêm, đủ khiến người đối diện vô thức dõi theo, nhưng người đó không phải là jaeyi và điều này khiến em ngột ngạt.

- chị là ai?

cô không trả lời ngay, chỉ lặng lẽ ngồi xuống cạnh em, giữ một khoảng cách vừa đủ.

- chị là joo yeri.

- tôi và chị có quen biết gì sao?

- không có

cô vẫn giữ nụ cười tươi như cũ, nhẹ nhàng đáp lại từng câu hỏi của em, chính sự bình thản ấy khiến em khó chịu, em không cần ai ngoài jaeyi ,nếu nàng ở đây, có lẽ sẽ giúp em thoát khỏi tình huống này.

- chị muốn gì từ tôi?

- chị chỉ muốn làm bạn với em, được không?

- không

thái độ dứt khoát của em không làm yeri chùn bước, ngón tay cô chầm chậm vuốt nhẹ cuốn sổ màu xám tro đang yên vị trên người mình từ đầu đến cuối. một sự kiên nhẫn đến kỳ lạ

- chị không có ý xấu đâu, chị thực sự muốn làm bạn với em.

lúc này em mới thả lỏng đôi chút, ánh mắt lại hướng về cơn mưa mãi không dứt. em vẫn đang đợi jaeyi

- em đang đợi ai sao?

- ừ, một người rất quan trọng.

yeri không hỏi thêm, nhưng ánh mắt cô thoáng thay đổi khi nghe câu trả lời của em.

- chị có thể biết người đó là ai không?

lần này, không còn là khuôn mặt lạnh lùng nữa, ánh mắt em, ánh lên tia sáng nhỏ khi nhắc về nàng, người mà em thương.

- cậu ấy là yoo jaeyi, là ánh sáng cuộc đời em.

yeri im lặng nhìn em, rồi cúi xuống nhìn vào cuốn sổ trên tay, sự lặng thinh ấy mang theo chút thương xót, nhưng nhanh chóng được thay thế bằng một nụ cười.

- thế jaeyi là người thế nào.

- cậu ấy xinh đẹp, và luôn lắng nghe em.

em quay sang chỉ về phía bên cạnh, nơi đặt chậu cẩm tú cầu nhỏ

- cậu ấy còn tặng em chậu hoa cẩm tú cầu này nữa. em mang theo để jaeyi nhìn thấy vì đó là loài hoa cậu ấy thích

yeri đưa mắt nhìn theo, ánh mắt thoáng bối rối, nhưng không nói gì thêm.

- nếu có cơ hội chị cũng muốn gặp jaeyi một lần đó

- hôm nay cậu ấy có vẻ đến muộn hơn thường ngày.

seulgi cúi đầu, giọng em nhỏ dần, như tan vào tiếng mưa, sự hụt hẫng len vào từng câu nói. em bắt đầu nhớ jaeyi rồi.

- ngày nào jaeyi cũng đến sao?

- ừ, ngày nào cậu ấy cũng bên cạnh em.

yeri đứng dậy, cô nhìn em thật lâu ánh mắt như chứa đựng đều gì đó khó nói.

- chị phải đi rồi, lúc khác sẽ đến tìm em tâm sự

- tạm biệt chị.

cơn mưa vẫn chưa ngừng , em vẫn ngồi đây,đợi mặt trời đến soi sáng cho mình.

- seulgi, em thích jaeyi phải không?

câu hỏi nhẹ nhàng vang lên trước khi cô rời đi, em khựng lại, nhưng không phủ nhận, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

ánh mắt yeri nhìn em phứt tạp, như đang dấu điều gì đó không thể nói ra , rồi cô quay lưng rời đi.

nhìn theo bóng lưng khuất dần sau màn mưa, cảm thấy người phụ nữ này thật kì lạ, từ ánh nhìn, lời nói cho đến cả cảm xúc thoáng qua khi em nhắc đến jaeyi. mọi thứ ở cô đều khiến em tò mò, như thể cô biết điều gì đó mà em đã bỏ quên.

__________________

yeri không vội rời đi, cô đứng một lúc, lặng lẽ ghi chép điều gì đó vào cuốn sổ màu tro xám, nét mặt trầm tư.

khi dừng lại ở dòng chữ cuối cùng, cũng là lúc jaeyi xuất hiện, nàng khựng lại khi nhìn thấy yeri, rồi chậm rãi quay đầu nhìn về phía seulgi, nơi em vẫn lặng lẽ ngồi chờ nàng trong làn mưa.

yeri rời đi hoàn toàn, bước chân nhẹ tênh như thể phá vỡ không gian mỏng manh bao quanh, cơn mưa làm nhòe mọi thứ. còn nàng, vẫn đứng yên để những dòng suy nghĩ không lời nhấn chìm vào khoảng trống vô hình.

- jaeyi, cậu đến rồi.

giọng em nhẹ nhàng vang lên như đang xoa dịu jaeyi trong cơn mưa cuối hạ ngoài kia, nàng mỉm cười, nụ cười chỉ mình em nhìn thấy.

- xin lỗi seulgi, tớ có việc bận nên tới trễ

- mình cứ tưởng cậu sẽ không tới.

lời em rơi nhẹ, như hơi thở của mưa, nhưng để lại dư âm nặng nề trong tim nàng.

- seulgi này.

seulgi quay lại, đôi mắt khẽ chạm vào nàng, ánh nhìn mang theo điều gì đó khác biệt, không ồn ào, không vội vã, mà đầy mong chờ và khao khát.

bởi tình yêu là thứ duy nhất không thể giấu được, dù miệng không nói thành lời, thì đôi mắt cũng sẽ thổ lộ tất cả.

- tớ không biết những người khác như thế nào

nhưng mình nhất định sẽ giữ lời hứa, nên cậu phải đợi tớ nhé.

đương nhiên là có thể sẽ bị muộn.

em không nói gì, nhưng trên môi đã xuất hiện tia cười, em nhắm mắt lại lắng nghe từng hạt mưa rơi, như thể bản thân đang thưởng thức một bản nhạc của mưa.

- phải rồi, mình có mang theo chậu hoa cẩm tú cầu nè.

- đẹp quá, seulgi đã chăm sóc chúng rất tốt đó

em không kìm được nở nụ cười khi được jaeyi khen ngợi, dù chỉ là câu nói đơn giản nhưng đã khiến em hạnh phúc đến lạ, niềm vui nhỏ bé ấy lan tỏa ấm áp, xua tan đi cái lạnh lẽo ngoài kia.

- còn nữa hôm nay tớ đã kết bạn với một chị gái đó

nhìn vẻ hào hứng của em, lòng chợt se lại, đôi mắt ánh lên tia không nỡ. nhưng rồi lại mỉm cười khi biết em đã thoát khỏi bóng tối của mình.

- seulgi của tớ, cuối cùng cũng chịu bước ra bên ngoài rồi.

seulgi khựng lại, từ khi jaeyi đến bên em, nàng không chỉ mang theo hơi ấm mà còn dạy em cách đón nhận thế giới đầy màu sắc.

và nhờ có nàng nên em đã dễ dàng tiếp nhận mọi thứ xung quanh hơn.

- nhờ jaeyi cả đấy.

jaeyi cười, nhưng sâu trong ánh mắt ấy em vẫn cảm nhận được nó không mang niềm vui, mà là nổi buồn không tên, khiến em không thể lý giải.

- hôm nay, mưa lớn hơn mọi khi nhỉ? cứ như là lời tạm biệt trước khi nó rời đi.

em khẽ nhíu mày, mắt dõi theo cơn mưa vẫn không ngừng rơi, mang theo sự luyến tiếc khi em biết, nó sắp kết thúc. giọng em đượm buồn vang lên giữa tiếng mưa rơi đều đặn

- chắc hoa cẩm tú cầu sẽ thích những ngày như thế này.

nhưng qua ngày hôm sau chúng sẽ đau buồn vì tạm biệt người bạn của mình.

jaeyi im lặng, đôi vai khẽ run vì lạnh, nàng nhìn em thật lâu, ánh mắt chứa những cảm xúc phức tạp, khiến ngực nàng nghẹn lại, mà chẳng thể thốt nên lời .

- có gặp gỡ ắt sẽ có chia ly, đó là điều không thể tránh khỏi, seulgi à.

- tớ không muốn từ chia ly sẽ đến với chúng ta đâu.

jaeyi im lặng, ánh mắt hướng về phía chậu cẩm tú cầu nhỏ đang nở. có lẽ mọi thứ đã dần kết thúc.

- ngày hoa cẩm tú cầu nở rộ, sẽ là ngày hai chúng ta gặp nhau.

hôm nay mưa nhiều hơn thường lệ, như thể đó là lời tạm biệt cuối cùng trước khi nó rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro