
cẩm tú cầu xanh
chúng ta đều lớn lên trong mưa, và rồi cũng sẽ chờ được ngày nắng về. đối với seulgi ngày mà nắng trở về chính là ngày jaeyi bước vào cuộc đời em.
jaeyi bước vào cuộc đời em như mang một nửa linh hồn em về từ cõi chết.
nàng đến như cơn gió mùa hạ lặng lẽ ngồi bên em, kể về một câu chuyện thường ngày. nhưng đối với seulgi, đó là cả cuộc sống là, lý do để em tiếp tục tồn tại.
- seulgi có biết hoa cẩm tú cầu xanh có ý nghĩa gì không?
- là gì?
- là lời xin lỗi muộn màng.
jaeyi đặc biệt thích cẩm tú cầu xanh, không bởi vì nét đẹp của nó mà vì loài hoa này mang một sứ mệnh âm thầm, thay lời xin lỗi muộn màng, hàn gắn hai trái tim từng vì lỗi lầm mà bỏ lỡ nhau
- seulgi vẫn chăm sóc chậu hoa tớ tặng chứ?
- nó vẫn sống tốt lắm như tớ bây giờ vậy.
jaeyi thoáng khựng lại, đáy mắt ánh lên tia không nỡ, nàng vui vì seulgi đang dần sống tốt, nhưng đồng thời biết, bản thân đã không còn nhiều thời gian nữa.
vì sứ mệnh của nàng, đã hoàn thành.
seulgi chẳng thể hiểu vì sao jaeyi lại đột nhiên im lặng. nhưng chỉ trong khoảnh khắc ấy, hình ảnh nàng bỗng trở nên nhạt dần, mờ ảo như sắp tan biến khỏi thế giới này.
seulgi chết lặng, bàn tay khẽ đưa lên như muốn giữ lấy điều gì đó mong manh. vậy mà ngay khi định chạm vào, mọi thứ lại trở về như cũ, vẫn là jaeyi dịu dàng mà em biết.
- jaeyi, cậu sao vậy?
jaeyi lắc đầu, nở nụ cười như thường ngày. giọng nàng nhẹ nhàng trong cơn mưa, như âm thanh duy nhất mà seulgi còn có thể nghe thấy.
- seulgi, nếu một ngày chậu hoa cẩm tú cầu tớ biến mất hãy đến tiệm hoa mua chậu mới nhé.
... và hãy hứa với tớ hãy chăm sóc nó thật tốt.
seulgi cảm thấy sợ hãi, em không hiểu hoàn toàn tất cả lời nói của nàng nhưng em biết jaeyi muốn rời xa mình.
- jaeyi cậu định bỏ rơi tớ sao?
- không seulgi, tớ sẽ sống mãi trong tim cậu
... vì vậy hãy hứa với tớ nhé
- được tớ hứa.
cơn mưa bên ngoài đã tạnh, nhưng mình seulgi vẫn ngổn ngang, vì em sợ jaeyi sẽ biến mất.
- seulgi biết không, hoa cẩm tú cầu tuy đẹp nhưng lại rất độc.
- cũng phải vì suy cho cùng mọi thứ trên đời đều có hai mặt, tốt và xấu
jaeyi im lặng, em nói đúng, mọi chuyện trên đời đều có mặt tốt và mặt xấu, tùy vào cách chúng ta nhìn nhận. chỉ là nàng không nghĩ em lại bình thản đến thế.
- jaeyi, hoa cẩm tú cầu rất đẹp chúng đặc biệt đẹp trong những cơn mưa.
- ừ, vẻ đẹp của sự kiên cường.
em im lặng, lần đầu tiên em dám nhìn thẳng vào jaeyi, nhìn mọi ngóc ngách trên khuôn mặt để bản thân ghi nhớ hết từng đường nét của nàng vì em sợ sau khi em chợp mắt sẽ không thấy nàng đâu.
- hoa cẩm tú cầu tuy đẹp nhưng sẽ khiến cậu chóng mặt và buồn nôn nếu không may ăn phải lá hoặc hoa của nó đó.
- jaeyi, tớ không ngốc mà đi ăn hoa hay lá của nó đâu.
jaeyi bật cười, nàng biết em sẽ không ngốc mà ăn chúng. nhưng nàng vẫn nói vì sợ một ngày em tò mò mà nếm thử chúng có vị gì.
- jaeyi, nếu ai đó từng bỏ lỡ điều quan trọng, họ có thể dùng hoa này để xin lỗi không?
- có thể, dù đôi khi lời xin lỗi đến trễ, cũng không đủ để giữ người ở lại.
nhưng ít nhất nó giúp người ở lại nhẹ lòng hơn.
- tớ hiểu vì sao jaeyi thích hoa này rồi.
jaeyi gật đầu, nhìn vào phía xa xăm, dù chẳng rõ tương lai sẽ ra sao, nàng sẵn sàng hy sinh bản thân để đổi lấy những ngày tươi sáng cho em, và đó chính là sứ mệnh là lẽ sống của yoo jaeyi.
- cẩm tú cầu xanh chính là lời xin lỗi muộn, có khi chúng ta sẽ chẳng nói được gì cả, chỉ biết gửi hoa để thay lòng người.
- jaeyi, tớ mong sẽ không nhận chậu hoa cẩm tú cầu xanh nào từ cậu.
jaeyi chỉ mỉm cười không đáp lại, không một lời hứa, nàng chỉ ngồi đó tận hưởng tiếng du dương của gió.
- mùa mưa sắp kết thúc rồi, seulgi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro