Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

二十四

Buổi tối, Vương Tử Dị vừa tắm xong, mặc nguyên áo choàng dài ngồi trên giường ôm máy tính đọc báo. Thái Từ Khôn luôn cảm giác sở thích này thật nhàm chán, không thể hiểu mẫu người của các cô nương hiện nay lại thay đổi thành như thế này. Không phải chính là mẫu người của cậu sao?

Cậu mở cửa nước vào, liếc mắt nhìn qua Vương Tử Dị, để ý thấy ánh mắt anh luôn dính chặt lên người cậu. Thái Từ Khôn đi đến vòng chân ngồi lên đùi Vương Tử Dị, chưa tẩy trang, tóc cũng chưa gội, vẫn còn tạo kiểu giống như lúc chiều. Anh ngước nhìn cậu mấy giây, cúi xuống cắm mặt vào máy tính tiếp tục giải trí, theo định nghĩa của anh. Nhìn lâu hơn một cái nữa là có chuyện rồi. Thái Từ Khôn trang điểm lên lại càng ma mị, mắt đối mắt với Vương Tử Dị, thấy anh cố tình không để ý liền đưa tay gập máy tính trước mặt Vương Tử Dị xuống. Anh thở ra một hơi, chậm rãi nói

- Em làm gì đây?

Thái Từ Khôn chống hai tay lên ngực anh, hạ thấp người xuống, hơi thở lành lạnh phả lên cổ Vương Tử Dị

- Anh xem em vuốt tóc lên thế này, có soái không?

- Soái

Nghe anh trả lời một chữ xong, cậu cười ranh mãnh, dán môi mình lên tai anh thả từng chữ

- Vậy anh thấy em đeo kính thế nào, có đẹp không?

- Đẹp!

Vương Tử Dị cũng buông bỏ kiềm chế xuống, gỡ người bên trên ra nâng cằm cậu

- Yêu nghiệt, em muốn gì?

Như chỉ chờ có thế, Thái Từ Khôn cất giọng câu dẫn

- Muốn anh~

Anh xoay người một cái đem cậu đè xuống dưới thân, Thái Từ Khôn đầu tiên bị hôn đến mụ mị đầu óc, Vương Tử Dị hôn xong một trận khẽ cười, cúi xuống đem quần áo trên người cậu nhanh chóng tháo bỏ, nhằm cần cổ cùng xương quai xanh mà ngậm cắn. Tìm đến eo nhỏ vòng tay ôm cả người Thái Từ Khôn vào lòng, người bên dưới không an phận vặn vẹo, lại cố tình dùng chân cọ cọ vào hạ thể của anh, ngẩng đầu kêu một tiếng

- Nga~

Vương Tử Dị trông thấy bộ dạng này của cậu, cười cười trêu chọc một câu

- Anh thấy em thế này mới thực soái nha

Thái Từ Khôn cắn môi xấu hổ mắng anh

- Soái em gái anh! Thật biết làm người khác mất hứng!

"Xem em thế nào lại nói mất hứng" Hai tay anh chống bên eo Thái Từ Khôn, há miệng ngậm lấy điểm hồng hồng trước ngực cậu, đưa lưỡi đảo qua mấy vòng, cảm thấy rõ cơ thể nhạy cảm của cậu run lên từng đợt. Thái Từ Khôn đầu óc trống rỗng, bị dục vọng lấp đầy, kêu lên mấy tiếng như mèo con

- Tử Dị..bên này..bên này cũng muốn a..

Vương Tử Dị chiều lòng tiểu miêu, quay sang hạt đậu nhỏ bên phải chăm sóc, lại dùng răng khẽ cắn, tay bên này tìm đến hậu huyệt phía dưới của cậu, xoa nắn một lúc đưa ngón tay vào trong. Môi đỏ không kiêng dè phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ, cảm giác hai ngón tay chà xát quanh vách tràng rõ mồn một, nhẹ nhàng từng chút như vậy làm cậu càng muốn hơn nữa. Hôn ngân từ ngực Thái Từ Khôn trải đầy xuống thẳng bên dưới, tiểu Khôn Khôn cũng ngóc đầu dậy.

Nhìn vào hậu huyệt vừa được động chạm đã ướt đẫm, dâm thuỷ vốn chỉ dừng ở miệng lại bị Thái Từ Khôn hô hấp nặng nhọc, đem huyệt khẩu mở ra đóng lại, dâm thủy theo đó chảy xuống một dòng. Vương Tử Dị cúi xuống cắn vào đùi non trăng trắng của cậu, Thái Từ Khôn cắn môi ngâm nga trong họng, đầu lưỡi ấm nóng lướt qua, du tẩu trên khẩu huyệt hồng hồng, khoái cảm trào đến như sóng lớn, Thái Từ Khôn co chân, hai tay vô lực túm vào tóc Vương Tử Dị nói năng lung tung

- Lão công...ah..miệng nhỏ muốn của anh..cho Khôn Khôn a..

- Em tốt nhất đừng hối hận

  Vương Tử Dị nói một tiếng, cũng không trì hoãn, thấy người yêu như vậy có thể nhịn xuống được mới không phải đàn ông, đem hai chân thon nhỏ của Thái Từ Khôn để lên vai, nam căn to lớn trực tiếp đi vào. Một tay giữ chặt lấy eo cậu, hông không ngừng đi chuyển. Nhục bích căng mịn ấm áp bao lấy vật to lớn đang di chuyển ngày càng nhanh, Thái Từ Khôn thở gấp, nhất thời không thích ứng được gia hoả lớn như thế, khoé mắt chảy ra mấy giọt trong suốt, môi cũng bị cắn đến đỏ lên, nhắm nghiền mắt nức nở từng tiếng lại càng diễm lệ. Vương Tử Dị cúi đầu đem trán tựa vào trán cậu, hôn lên nước mắt Thái Từ Khôn, hôn lên hai cánh môi đang hé mở nhỏ giọng dỗ dành, rõ ràng là câu dẫn anh, lần nào làm cũng như lần đầu tiên vậy, không phải anh không muốn mà là không nỡ với cậu

- Ngoan, không khóc, anh ở đây

Thái Từ Khôn một lúc sau cũng quen được, ở dưới thân anh không ngừng phát ra tiếng rên rỉ dụ hoặc.

- Nhanh một chút..ân..a..

Dục vọng dâng lên nhấn chìm cả cơ thể cậu, thanh âm đặc giọng mũi cất lên

- Hah..Tử Dị..em..a..

Vương Tử Dị đem tất cả lấp đầy bên trong Thái Từ Khôn, gầm lên trong cổ họng một tiếng. Một dòng chất lỏng trắng bắn ra, chảy theo bụng cậu đọng thành vết trên đệm. Vừa đem bắn ra ngoài, vách tràng Thái Từ Khôn co giật, cả người mềm nhũn trong tay anh, nhất thời áp mặt vào gối thở dốc, trước mắt một tầng sương mờ che phủ, không muốn nói chuyện. Vương Tử Dị thấy vậy cũng chỉ đem cậu làm thêm hai ba lần, sau đó ôm người trong tay đi vào phòng tắm, dọn dẹp tàn cuộc.

Thái Từ Khôn nằm trong lòng Vương Tử Dị trong bồn tắm đã nhắm mắt chìm vào mộng mị, anh cẩn thận lau sạch từng chút cho cậu, đưa tay vào rửa sạch huyệt động ấm ấm, ngắm người yêu đang ngủ trong lòng, nhịn không được lại cúi xuống ngậm môi nhỏ vào miệng chiếm lấy dư vị ngọt ngào. Thái Từ Khôn bị động, mơ hồ tỉnh dậy, thấy Vương Tử Dị đang hôn mình lại định dời đi, ngửa cổ bắt lấy môi anh, hai người trong phòng tắm dây dưa thêm một hồi không dứt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro