Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13. Tình cũ không rủ cũng tới

_" đã đến lúc trả lời trái tim này rồi, mình cứ như vậy thì 10 năm hay 20 năm nữa vẫn mãi là câu hỏi không có đáp số. Phải đối diện thôi!"_ Chaeyoung đang ngồi trên ô tô, mắt hướng về tiệm sửa xe của Jisoo. Phải! Nàng đã ngồi trên xe hít thở mạnh từ sáng đến chiều vẫn không đủ can đảm bước ra, nàng sợ đối mặt với Jisoo vì sự mặc cảm tột cùng. Nàng chắc chắn phải hỏi Jisoo còn yêu nàng không? Nếu còn thì nàng phải trả lời Jisoo như thế nào? Ở nhà vẫn còn Lisa đa tình chờ nàng. Nếu Jisoo nói hận nàng, không yêu nàng nữa, câu trả lời cũng trọn vẹn đôi bên đấy nhưng nàng cứ thấy xót xa, 15 năm nay Jisoo luôn hiện hữu trong đầu nàng kia mà. Giờ đây nàng phải đối mặt thôi, 7 năm qua là Jisoo ở trong tim nàng hay Jisoo ở trong lương tâm nàng?

_" Jisoo"_ lấy can đảm mở cửa xe, bước vào tiệm.

_" Chaeyoung?"_ Jisoo đang loay hoay tìm cờ lê, ốc ít. Có người gọi xoay qua thì gặp nàng, Jisoo biết rồi cũng phải gặp thôi nhưng cô chưa muốn, thậm chí là không bao giờ muốn gặp lại. Cô cũng như nàng, sợ câu trả lời, bất cứ câu trả lời nào cũng sẽ khiến 2 người nghẹn lòng.

_" em, em nhớ Jisoo lắm"_ nàng không thể kìm nén nỗi nhớ này, người cùng nàng trải qua thanh xuân tươi đẹp. Dẫu cho cùng, kí ức vẫn là thứ mơ hồ khiến người ta chẳng thể hiểu nỗi mình muốn ở cạnh người ấy lần nữa hay muốn sống lại với kỉ niệm đó. Cứ mơ hồ như vậy nên con người mới khổ vì tình.

_" lại khóc rồi, chị không muốn thấy đâu"_ mỗi khi thấy nàng khóc, cô sẽ vỗ về nàng. Ôm nàng, hôn nàng và luôn nói rằng: "em mà khóc là chị đau lòng lắm đấy!" nhưng giờ vế sau lại không thể nói. Có tư cách gì nói chứ? Dù là ở phương diện nào thì tất cả cũng thành dĩ vãng rồi.

_" chúng ta hẹn ở bìa rừng được không? Em muốn nói chuyện với Jisoo"_

_" được! Đợi chị đóng cửa"_

Bìa rừng

_" Mình nói gì đây ta? Hồi nãy nhiều câu định nói lắm mà"_ nàng suy nghĩ trong lòng, thật thì đứng trước gương nói lúc nào cũng dễ hơn đứng trước sân khấu.

_" Em vẫn sống tốt chứ, gia đình thế nào rồi?"_

_" Em biết trả lời sao đây Jisoo? Nếu em nói sống tốt, em sẽ ray rứt biết bao khi chị đang từng ngày chịu cô đơn, tẻ nhạt. Nếu em nói sống không tốt, chính là phụ tấm lòng của chị"_

_" vậy thì em nên sống tốt luôn phần của chị"_

Nàng nhìn cô, 1 màn sương bao phủ. Người trước mặt nàng vẫn chỉ là cô gái nhẹ dạ, ấm áp dù gương mặt đã lạnh lẽo đáng sợ nhường nào.

_" Chị còn yêu em không?"_ một ngàn lần câu hỏi vẫn không bằng câu hỏi gây sát thương này. Nàng hy vọng là không.

_" Nếu chị trả lời là còn, có phải em sẽ bảo chị nên quên em đi, đúng không?

_" Jisoo, chị nghe em nói đi!"_ nàng như bị trúng tim đen, cho nàng 1 ngàn lần đi nữa đứng trước con người này, nàng vẫn thấy nghẹn lòng.

_" chúng ta có thể làm bất cứ mọi điều cho người mình yêu, trừ việc yêu lại họ. Chúng ta yêu nhau 5 năm, vui buồn đều có. Em là thanh xuân của chị, là người cho chị biết thì ra tình cảm là ấm áp đến thế, 1 đứa trẻ mồ côi như chị sẽ hạnh phúc biết ơn em biết bao, bởi vì em đã chọn yêu chị. Rồi 7 năm xa cách, nếu nói tình cảm không phai mờ đã là chuyện kì tích, thì chuyện quên lãng ai đó giữa dòng đời xa lạ này là chuyện bình thường mà phải không? Từ ngày ông Park gửi thiệp mời đám cưới cho chị, chị đã chấp nhận sự thật rằng người bên gối mỗi đêm không phải là người trong lòng, mà người trong lòng thì đã trở thành người trong tim."_

_" sau đó Lisa đã đến tìm chị, chị ấy nói rằng kết hôn với em là muốn em tự do. Bảo chị hãy yên tâm, khi chị ra tù sẽ trả em về với chị. Chỉ có kẻ ngốc mới không nhận ra tấm lòng chị ấy dành cho em nhiều như nào, vì yêu em mà chẳng cần nhận lại, cứ cho đi, cho đi nhiều vậy mà chẳng thấy đủ. Chị nhận ra người ta sẽ bất chấp tất cả, kể cả người khác để có được thứ mình muốn cho đến khi chị gặp Lisa. Chị ấy cũng bất chấp tất cả nhưng không phải người khác, chị ấy hy sinh bản thân mình để em được điều em muốn. Còn ông Park bất chấp đẩy chị vào tù vì lợi ích bản thân, vì danh tiếng Park gia. Vậy thì còn chị, chị sẽ buông bỏ mọi thứ trong cuộc sống này, để đổi lấy bình yên "_

_" 10 năm qua, chẳng ngày nào em được yên giấc. Nếu em không đến gặp chị hôm nay, trái tim em sẽ mệt mỏi đến ngưng đập mất. Em không biết là chị ở trong tim em hay chị ở trong lương tâm em, rằng em luôn ray rứt trong lòng khi đứng giữa chị và Lisa, hai người đã hy sinh vì em. Em không biết em còn yêu chị hay không hoặc nó từ lâu đã trở thành loại cảm xúc xót xa cho mối tình em và chị, thứ cảm xúc này xâu xé trái tim em vì những gì mà chị đã gánh chịu. Vì chị yêu em mà chị bị đẩy vào cảnh ngục tù, làm sao em có thể tha thứ cho chính mình nếu chị cứ luôn lạc lõng ở đâu đó? Cho đến khi gặp chị ở cô nhi viện hôm đó, em đã hiểu bản thân mình, hiểu trái tim đã không còn rung đập vì chị nữa mà nó trở thành trăn trở khi nhớ về nỗi đau mà chị gánh chịu. Yêu, là chuyện duy nhất không thể lên kế hoạch và hết yêu cũng vậy. Hãy nghe em lần này! Nếu chị đang lạc lõng nơi bóng tối nào đó, Chúa sẽ mang 1 người xứng đáng đến nắm lấy tay chị, việc của chị là đón nhận nó. Đừng tự chôn vùi bản thân mình nữa, làm sao chị có thể cảm nhận ánh sáng nếu chị không bước ra bóng tối của chính mình?"_ Chaeyoung nắm chật vai Jisoo mặt đối mặt với mình, bản thân nàng đã đối mặt với sự thật, nàng muốn Jisoo cũng thế. Đừng trốn tránh nữa.

_" kể từ ngày chị bước vào nơi lạnh lẽo đáng sợ đó, chị đã xem như Kim Jisoo chết rồi!"_ cô rất bình tĩnh khi nói câu này, xoay qua nhìn nàng với nụ cười khổ.

_" người đứng trước em không phải là Jisoo năm đó, cô ấy biến mất rồi. Chị là cái xác không hồn, sống chỉ để là sống như bao người "_ điều đó ăn sâu vào Jisoo rồi, cô ấy chấp nhận con người tệ hại của mình. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến cái gì khác. Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỷ che lấp mất. Jisoo chính là trải qua quá nhiều đau khổ, cô ấy cũng chỉ là con người bình thường, có phải Chúa đang trừng phạt cô ấy bằng cách để cô ấy cố gắng che dấu bản tính tốt của mình?
Tôi nghĩ một người lạnh lùng với trái tim ấm áp có khi còn dễ chịu hơn một người ấm áp với trái tim đã đóng băng. Thật chẳng dễ dàng khi phải cười nói vui vẻ khi bên trong chẳng còn gì để tha thiết tiếp tục.

_" chị tỉnh lại đi Jisoo, em không muốn thấy chị như thế! Chị nói sẽ làm bất cứ điều gì vì em mà, em muốn chị là Jisoo trước đây. Em biết ép buộc người khác là không đúng với bản thân họ nhưng chị nhìn xem, giờ chị là gì? Xem xem hình dạng chị giờ có giống ai không? Nói 1 câu buồn rằng dù ai có bỏ rơi chị, chị cũng không được bỏ rơi chính bản thân mình"_ nàng vừa tát Jisoo, nàng thấy bất bình cho câu nói của cô. Điều nàng muốn là Jisoo hạnh phúc, không phải là cái xác không hồn như bây giờ, như vậy tội lỗi của nàng sẽ càng chồng chất.

_" vậy thì chờ xem, hãy để lần nữa thời gian quyết định. Nếu Chúa còn thương chị thì chị sẽ không phụ lòng Ngài. Nói về em đi, em với Lisa như nào rồi? Đã có mấy đứa? "_ tình cảm không phải nói biến mất là biến mất, suy cho cùng, tình yêu là để thấy người mình yêu hạnh phúc kia mà.

_" thật là đến khi em nhận ra Lisa đã hy sinh cho em rất nhiều, trái tim em đau đớn khi nhớ lại 10 năm nay em đã vô tâm với chị ấy như thế nào. Và em đã biết mình đã yêu chị ấy. Em vừa chấp nhận chị ấy gần đây, em tự hứa với mình rằng em sẽ dùng phần đời còn lại để yêu thương chăm sóc chị ấy. Tất cả chúng ta sinh ra phù hợp để hạnh phúc, là tất cả chúng ta đấy, kể cả chị."_ giờ Chaeyoung đã hiểu trái tim mình, 7 năm là quá dài để lãng phí.

_" vậy thì tốt rồi, chúng ta phù hợp với hạnh phúc mà nhỉ! Em yên tâm, chị cảm thấy những gì trước mắt đều rất phù hợp với mình"_ Công việc phù hợp, ngôi nhà phù hợp, con người phù hợp, kẻ đợi ở nhà cũng rất phù hợp. Cô đang nói đến con mèo Di, thoáng chốc cô cũng nghĩ đến cô bé lắm lời đó. Không biết về thành phố sống như nào rồi?

_" chúng ta làm bạn được không? Em rất tôn trọng người bạn như Jisoo"_ trên tình bạn dưới tình yêu thì thật trớ trêu. Nàng đây xem Jisoo như người thân, thật tâm muốn cô sống tốt, tốt hơn người bình thường, tốt hơn bù đắp những bỏ lỡ trước đây.

_" tất nhiên, không làm bạn đời thì thành bạn nhậu."_ cô nói vu vơ cho mọi chuyện bớt ưu phiền. Trong lòng cô luôn trống trải và cô hiểu mình từ lâu đã chẳng còn có tình yêu. Cảm giác 5 năm yêu nhau đó, thật là xa vời với Kim Jisoo hiện tại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro