(10)
Người mau trả lại đây nước mắt
Những giọt sương em dùng niềm vui để đánh đổi
Không ai có thể ngừng khát khao tình cảm
Sóng ngoài kia úp ngược bãi cát trắng
Lớn lắm, mà chẳng ôm ấp hết vào lòng
Nắm giữ chúng tại tim, nơi em tự tin đủ mạnh mẽ
Anh ở đâu? Em cần tìm bình yên
Cuộc đời quá nhiều cản trở...
Từ bao giờ cũng chẳng thể thốt lên ước nguyện quay về?
Đầu óc em quay cuồng với mớ hỗn độn mệt mỏi
Em thèm hơi ấm của gió biển
Hãy đến đánh úp em như sóng đánh cát
Và cho em cảm giác dịu dàng tàn nhẫn
Bởi tỉnh táo từ lâu chưa từng hiện hữu chốn thiêu thân này...
#Jadu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro