
10
Từng phút trôi qua, 1 rồi 2 phút, cậu đã làm sông hết tài liệu
Jm:giám đóc, tôi làm sông rồi
YG:ùm
Jm vẫn ko ngước mặt lên khiến anh khó chịu
YG:sao cậu ko ngước mặt lên
Jm:ko thưa dám đóc
Jm:giám đóc có thể cho tôi ứng 100 nghìn tháng này ko
YG :cậu nói j
"Anh cậu mày"
YG:trong cty này ko có luật sin ứng tiền lương
Jm:vậy tôi xin phép
Anh cũng khá bất ngờ, khi cậu đi ra cửa, anh thấy có 1 giọt nước từ đâu rơi xuống, giống như anh đã từng từ chối cơm của Jimin vậy, anh liền đi theo,
Đang đi tới hành lang thì cậu vấp té, anh định đi lại thì thấy cậu tự đứng
lên , cậu chạy ra chỗ thật vắn người cậu ngồi, hình như cậu khóc, những giọt nước mắt ko ngừng rơi, sao cậu ấy lại khóc?? Sao cậu ấy khóc mik lại có 1 cảm giác khóc chịu thế này??
Anh cũng ko để ý và đi lên làm Việt tiếp, khoảng hết h làm cũng là lúc trời mưa, trời mưa cũng nhỏ nên cậu đứng đợi hết trời mưa, nhưng ko ngờ trời tối nhanh hơn cậu nghĩ, nhưng trời càng tối,trời mưa càng nhiều, cậu đành đợi thêm chút nữa , 12 h đêm vẫn ko hết mưa, cậu đành đi bộ về luốn, nhưng ko ngờ lúc đó anh đi ngang qua thấy 1 bóng đen, cậu run cành cạch, do mưa do nên cậu đã bị sốt nặng mà sỉu giữa đường, anh liền ngừng xe xuống và bế cậu vô xe, trông khi bế cậu vô xe anh thấy trên tráng cậu có 1 vết sẹo giống như lần anh đẩy cậu, anh bế cậu bỏ lên xe lúc đó mũ cậu cũng rớt ra
YG:là Ji.. M
Anh ôm cậu vào lòng, ko ngờ anh lại gặp lại cậu, anh đưa cậu về nhà trăm sóc, cậu bị hôn mê tới sáng,
Sáng hôm sâu, cậu tỉnh dạy, ko phải nhà cậu, cậu bở ngở rồi cũng bật dạy , cậu quay sang nhìn thì thấy anh đang nắm tay mik, cậu liền Thục lại khiến anh tỉnh giất,
YG:em dậy rồi à
Jm:....
YG :em còn sốt lắm, nằm nghĩ đi
Cậu ko nói j, chỉ giật lại cái nón rồi chạy thật nhanh khỏi nhà anh, anh thì lo lắng ko biết cậu đi đâu, liền nghĩ là cậu đến công ty, nhưng ko, anh đến ko thấy cậu đâu, anh liền đi kiếp cậu, nhưng cách cty ko xa cậu đang đứng đó với quày đt, anh liền đi tới bất thình lình đằng sâu cậu,
YG:sao em phải né tránh tôi hả jimin!
Jm:....
YG:em thích j thì tôi có thể cho mà
Jm:....
YG:này có nghe ko
Jm.....
YG:tôi đuổi việt em đấy
Jm tới h mới ngước mặt lên
Jm:thích thì kứ đuổi
YG:em dám sao
Jm:tôi cũng đã sin việt mới, tôi biết trước được mà
YG:em xin làm việt j
Jm:liên quan tới tổng dám đóc đây sao
YG:nhưng tôi yêu em mà
Sao ko cho mik 1 cơ hội
Jm:yêu tôi sao, nực cười!!
Jm:yêu tôi mà lấy mất lần đầu của tôi, làm cho tôi biết bao nhiêu đâu khổ, nhưng vết thương, đến bao h giám đốc lại bỏ cái gọi là diễn kịch ấy đi!!
Jm:nếu thích thì kứ đuổi
YG:em...
YG:được coi như tôi bố thí cho em ít tiền để sống qua ngày
Jm:tôi ko cần những đồng tiền dơ bẩn này, từ h tôi xẽ sống rất hạnh phút khi ko có tổng dám đốc đây
Rồi jimin lặng lẻ rời đi để lại cho anh 1 đống cậu hỏi, và vì sao hôm nay cậu như thế, hay là....
Vote đi mấy bạn thân iu 😘😘😘
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro