Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 4 : MÀN ĐÊM BAO PHỦ, ÁNH SÁNG TẮT DẦN

Ô Dương: ngươi thấy không Niên thú, Mộc tinh cũng vì mạng sống mà bỏ rơi ngươi rồi. Thật tội nghiệp cho ngươi hy sinh nhiều đến vậy mà đổi lại ngươi thì bị nhốt ở đây, ta nghĩ Mộc tinh sẽ không bao giờ trở lại cứu ngươi đâu. Loại đồng đội như vậy có cũng như không, chỉ cần ngươi giao đá Ngũ Sắc đây cho ta, ta sẽ tha mạng cho ngươi đồng thời phái Liệp ưng và U nữ giúp ngươi tiêu diệt Mộc tinh , ngươi thấy thế nào.

Niên thú: ngươi đã nói xong chưa dê khọm

#một ý nghĩ chợt xuất hiện trong đầu Niên thú

Ô Dương: ngươi dám. Ta không có đủ kiên nhẫn đâu , ta nghĩ ngươi chán sống thật rồi. U nữ giải quyết hắn đi.

Niên thú: ngươi giết ta thì mãi mãi về sao ngươi không có được Ngũ Sắc đâu

U Nữ: ý ngươi là....

Niên Thú: hơ. Các ngươi quên là Nữ Oa giao cho ta và Niên thú canh giữ đá Ngũ Sắc à. Chỉ cần 1 trong 2 có chuyện gì thì sẽ không thể nào kêu gọi đá Ngũ Sắc ra được. Nói cụ thể cần có ta và Niên thú kết hợp mới có thể kêu ra được đá Ngũ Sắc.

Ô dương: ha ha giỏi lắm! Ngươi giỏi lắm, vậy thì ta sẽ cho ngươi sống những tháng ngày địa ngục. U Nữ đừng giết hắn mà hãy thu hết năng lượng của hắn. Nhớ không được làm hắn mất trí nhớ nghe chưa

-Liệp ưng ngươi hãy đi tìm Mộc tinh còn U Nữ giám sát động tĩnh núi Yên Vân và canh chừng Niên thú. Ta không tin Niên thú trong tay ta thì Mộc tinh không dẫn xác đến ha ha.

Liệp ưng: tuân lệnh

#U Nữ cũng tuân lệnh nghe rõ và quay đi nở một nụ cười ma quái kèm theo câu trả lời của mình.

.
.
.
.
Tiếng bước chân đạp lên mặt đất một cách dồn dập , sự sợ hãi như bao trùm lấy Mộc tinh cứ chạy và chạy. Cứ thế như không muốn quay lại, không phải chạy tránh cái chết mà chạy vì mạng sống của người bạn thân của mình. Như lướt qua mọi thứ để có được sự sống.

Mộc tinh: mình đang ở đâu đây? Còn Niên thú cậu ấy giờ sao rồi? Mình phải đi đâu đây?...

#mọi thứ như cơn bão rất nhiều vấn đề mà Mộc tinh đang suy nghĩ cần câu trả lời. Chợt Mộc tinh đứng lại.

Mộc tinh: mình cần bình tĩnh.
-Đúng rồi mình sẽ trở về rừng Phong Ngữ tìm Đóa Hồng tỉ giúp đỡ. Nhưng bây giờ! Đây là nơi nào sao tối và hôi tanh quá.

#một âm thanh vang lên vang vọng cả khu rừng, một âm thanh sợ hãi như một loài quái vật đang rào thét trong cơn đói.

Mộc tinh:đây là tiếng gì vậy?

#âm thanh như đến thật gần làm cho Mộc tinh càng thêm lúng túng không biết gì. Và từ trong cánh rừng đen tối, một con quái vật bước ra như một vô thức. Nó gào lên như bữa ăn đang chờ trước mắt.

Mộc tinh: cái gì vậy không lẽ mình lại chạy đến Đàm Long Cóc. Con rồng này chính là Đàm Long, không được nó thuộc loài linh thú hung bạo đánh với nó dù là thần tiên cũng khó bảo toàn mạng. Làm sao bây giờ.

Đàm Long lao tới như muốn nuốt chửng Mộc tinh, với sự nhanh nhẹn Mộc tinh đã né tránh. Con rồng thở ra một loại khí hôi tanh lan tỏa ra không gian.

Mộc tinh:nó thật thông minh biết dùng "độc long khí ".nếu như thế này chưa cứu được Niên thú thì mình đã chết rồi, còn cách này mà thôi đành liều vậy.

#Mộc tinh dùng yêu lực "bản năng rừng già " .các dây leo xung quanh ngay lặp tức lao tới dưới sự điều khiển của Mộc tinh những dây leo ấy quấn lấy cổ,miệng và 4.chân của Đàm Long không cho nó di chuyển . Đúng như dự tính Đàm Long bị trói và Mộc tinh chạy đi nhưng sự hung bạo dường như quá lớn không giữ Đàm Long được lâu, nó phá đứt hết các dây trói đuổi theo Mộc tinh trong sự tức giận

Mộc tinh: phải chạy nhanh ra khỏi nơi này nhưng Đàm Long cứ đuổi theo như vậy khó lòng mà trốn thoát.

# biết có thể bỏ lỡ con mồi nên Đàm Long vỗ cánh bay lên để đuổi theo. Mộc tinh vừa bước ra khỏi cửa cóc thì Đàm Long từ trên lao thẳng xuống và gào lên trong cơn tức giận điên cuồng . Mộc tinh nghĩ không thể thoát được phải bỏ mạng ở cửa cóc này thì một bức tường phong ấn hiện lên chặn Đàm Long lại làm nó đụng phải bức tường ngã xuống bất tỉnh.

Mộc tinh: thì ra Đàm Long bị phong ấn thảo nào nó không thể ra ngoài không biết ai đã làm chuyện này.

#Mộc tinh quay đi ngay như không muốn biết thêm nữa. Đi một đoạn khá xa mà âm thanh của Đàm Long như vẫn loáng thoáng bên tai của Mộc tinh.

..............

Ô Dương: Liệp Ưng tìm được Mộc tinh chưa?

Liệp Ưng: dạ! Vẫn chưa

Vô dụng, đôi cánh của ngươi không làm được gì nữa sao hay con mắt chim ưng của ngươi mờ rồi cần ta rửa cho không?

- chủ nhân tha tội

Sao không đi tìm tiếp tục nữa đi, đồ vô dụng.

-Dạ!

#Liệp ưng bay đi nhưng Ô dương mịt thú vẫn nói chuyện. Giống như đang nói với màn đêm và cũng từ trong màn đêm một giọng nói trả lời lại.

Ngươi nghe hết những gì ta nói với Liệp Ưng chứ!

+ha ha hạ thần nghe rồi ạ. Không ngờ tên Liệp ưng thật bất tài mà. Suốt đời hắn chả làm được gì to lớn.

Đúng vậy! Bây giờ ngươi cũng đi bất Mộc tinh về đây cho ta, tên Liệp Ưng đó ta e hắn không phải là đối thủ của Mộc tinh. Nhưng nhớ là phải bất sống cho ta.

+Dạ. Tuân lệnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: