Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Dấu nghi vấn

- Anh không sợ tôi bỏ thuốc độc trong đó hả ?
- Tại sao ?
- Tuỳ hứng thôi ! Nhưng nói thật , anh không cảm thấy gì hả ?
Nói đến đây bụng anh bắt đầu đau quằn quại , anh bắt đầu hốt hoảng :
- Cô bỏ gì vào trong rượu vậy ?
- Yên tâm đi ! Là thuốc sổ thôi ! Không có chết được đây ! Phòng vệ sinh bên đó , cứ tự nhiên...
- Cô...cô...
- Bye bye !
Tâm bỏ đi để Hưng quằn quại một mình trong căn phòng . Quả thực cô đã đạt được mục đích ban đầu của mình , anh không thể rời tolet trong vài giờ liền . Tới lúc về nhà thì anh đã kiệt sức . Mặt mũi nhợt nhạt hết cả . Hiện trạng bây giờ Hưng giống như một người say rượu chẳng còn chút sức lực . Có tiếng gọi của : "Hưng ! Dú vô được không ?"  - Hưng không đáp , hay đúng hơn là không còn sức để đáp lại nữa . Bà vẫn mở cửa vô phòng . Vừa bước vào thì bà thấy ngay vẻ thất thần của Hưng :
- Trời đất ! Con sao vậy ? Ăn nhầm cái gì hả ?
- Thôi dú đừng nhắc nữa ! 
- Vậy có chuyện gì kể dú nghe đi !
- Không có gì đâu dú ! A ! Dú có biết ông Robin không ?

- Biết ! Từ lúc con chưa ra đời ổng và ba con đã có quan hệ làm ăn rồi . Thân thiết lắm . Ông ta có một cô con gái nuôi , tên là ...là...
- Mỹ Tâm ?
- Đúng rồi ! Mỹ Tâm đó ! Cô ta rất giỏi nha ! 19 tuổi dã giúp ba cô ta quán xuyến việc trong ngoài rồi . Nhưng lại ko bao giờ trực tiếp nhúng tay vào bất cứ chuyện gì hết . 
- Vậy làm sao điều hành ?
- Dú cũng không được rõ nữa ! Con gái con đứa xinh đẹp , giỏi giang mà lại dính vô chuyện giang hồ , tiếc thiệt !
Đến đây Hưng trầm ngâm không nói thành lời . Cô gái này thật sự rất khó hiểu . Giống như đa nhân cách vậy , không biết đến bao giờ cô ta định làm gì nữa . 

_______________________________________________________
Trải qua một giấc ngủ không mấy yên bình, lúc 5 giờ sáng Hưng nận được cuộc điện thoại không mấy mong chờ : 
" Bác sĩ Hưng ! Anh không định lấy lại chìa khoá hả ?
   Là cô ? Chìa khoá gì chứ ?
   Tôi cũng không biết nữa ! Cái chùm chìa khoá có 5 cái dài dài đó ! Nếu như không quan trong tì tôi quăng nha !
   Nè ! Chìa khoá phòng của tôi !
   Phòng ngủ hả ?
   Phòng bệnh đó ! Trả lại tôi mau ! 
   Tới chỗ tối qua gặp tôi đi ! 
   Cô ở yên đó tôi tới liền ! 

   Lẹ nha ! 
   Alo..Alo..."

Cô gái này thực sự ranh ma mà . Không biết cô lấy được chùm chìa khoá đó khi nào nữa . Chừng 20 phút thì Hưng đến nơi . Quán vẫn trống vắng không lấy một bóng người . Hưng cũng không thấy Tâm ở đó , Nhìn xung quanh hồi lâu thì anh định ra về . Ngay lúc đó có người vỗ vai anh từ sau . Cô gái đã ngồi trên thanh sà vắt ngang trần nhà từ trước khi anh tới nhưng tật bây giờ cô mới xuống . Nhìn thấy cô thì Hưng lại thấy nóng :
- Cô ! Trả chìa khoá lại cho tôi !
- Ê ! Làm gì vội quá vậy ? Ngồi im đó ! _Tâm đẩy Hưng xuống chiếc ghế tựa rồi cô ngồi lên đùi anh , ghì tay lên vai Hưng , cô nói tiếp :
- Uhm tôi cũng không biết tôi để đâu nữa !
- Cô giỡn mặt với tôi hả ?
- Ê ! Bình tĩnh ! Để coi coi... Đây nè .

- Trả lại tôi ! Cô....
- Anh có dám lấy không ? _Thực sự muốn lộn tiết với cô gái này . Tâm gài móc chìa khoá lên cổ áo bó sát ngược . Làm sao Hưng có thể đụng tay vào lấy cho được !
- Cô đừng tưởng tôi không dám !
- Vậy thì lấy đi ! Nè !

- Cô...._ Cái lúc anh đang ngập ngừng thì ông Robin bước vào :
- Con gái ! Con lại phá người ta hả ?
- Đâu có đâu ba ! Tôi phá anh hả ?
Hất mặt , cô tỏ vẻ thách thức người đàn ông đối diện .
- Không có ngài Robin ! Chúng tôi có thể nói chuyện không mấy hợp thôi !
- Vậy tốt rồi ! Chuyện ba nhờ con làm xong chưa ? 
- Dạ ổn hết rồi !
- Tốt ! Ba có cái này cho con ! 
- Gì vậy ba ?....Bon ! Em về đây sao không nói chị trước ?
- Chị Tâm ! Em nhớ chị quá à ! Bao giờ chị dắt em đi chơi ?
- Ngay chiều nay nha ! Bon ngoan rồi chị dẫn đi chơi ! Cịu hăm ?
- Dạ chịu ! 

Nói rồi , Tâm dắt cậu bé ra ngoài . Nói là cậu bé nhưng cũng đã chừng 16 - 17 tuổi rồi . Nhưng nhìn cách nói chuyện lại có vẻ ngay ngô giống một đứa con nít 5-6 tuổi . Thực sự Hưng thấy lạ . Con nhỏ phá phách luôn trêu trọc anh mà cũng lại có lúc hiền dịu như vậy ư ? Thật sự thì cô gái này là ai ? Là người thế nào ? Chắc còn lâu lắm anh mới hiểu hết được .
- Nè ! Anh muốn lấy lại đồ thì đi với tôi đi ! 

Trong lúc anh còn đang mông lung với những suy nghĩ trong đầu thì nghe thấy tiếng vang quen quen . Tâm gọi hưng và ra hiệu kêu anh đi cùng với cô . Anh thực sự muốn rời đi nhưng chìa khoá còn nằm trong tay Tâm mà , vả lại anh cũng muốn xem cô nàng lắm chiêu sẽ còn dở trò gì nữa . 
Đi một hồi lâu Hưng bắt đầu thấy mỏi . Nhưng hai người đằng trước có vẻ vui lắm . Thong dong trên cây cầu , cười nói vui vẻ nhưng ngược lại làm Hưng thấy khó chịu . Cậu bé kia thực sự không suy nghĩ gì , lớn chừng 16 -17 tuổi nhưng mọi biểu cảm đều giống như một đứa con nít . Cậu ta không cao , chừng 1m56 , chân đi khập khiễng và có thể thấy rõ vết sẹo lớn ở ngay bắp chân . Đã có kinh nghiệm lâu năm trong nghành y , Hưng có thể thấy đó là một vết cắt rất sâu . Cảm thấy khó hiểu , tại sao một cậu bé lại phải chịu một tổn thương như vậy ? Cậu bé có gì mà phải khiến cô tiểu yêu quái kia lại dịu dàng tới như vậy ? Cuối cùng vẫn chỉ là một dấu nghi vấn .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro