Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Buổi chiều thú vị

- Em tính làm thiệt hả ?
- Uhm....tại sao không ?
Lái xe một mạch tới 10 phút , đi cái dỗ nào mà hoang sơ quá . Một công trường cũ chứa những thùng hàng lớn , chẳng biết bên trong chúng có gì .
- Nè ... cô đưa tôi đến đây làm gì ?
- Tôi đâu có mượn ! Tự cô theo chứ bộ !
- Tốt nhất là cô về đi ! Không tốt đâu !
- Không được ! Em nhất định phải theo anh Hưng !
- Nè cô nói theo đó . Bị gì thì đừng trách tôi !
Khu công trường cix nhiều kỉ niệm , đến đây lại nhớ lúc trước "tên đáng ghét" kia theo dõi mình đến đây....xém chút thì mất mạng rồi .
- Anh nè....em muốn choi lại như hồi đó ....tái dựng hiện trường đi .
- Được .... em muốn sao cũng được .
- Nhưng mà em muốn thay đổi kịch bản....
- Hả ? Em chắc ko ? Dọa chết người đó ....
- Sao ? Anh xót hả ?
- Không có .... nhưng liệu có ngu hiểm không ?
- Giả thôi mà . Yên tâm đi ...
Strat game !!!
Bắt đầu thôi . Tái dựng đúng như hoàn cảnh ngày hôm đó .... nhưng xiu thay nhân vật chính hôm nay là cô bé Tiểu Bạch kìa . Đáng lẽ không nên dành với Tâm chứ . Đến nông nỗi này cứu ko nổi rồi .
Vụ trao đổi hàng thực chất là trao đổi báo . Phóng đại hết cỡ . Cô bé ngây thơ đi qua ghé lại tò mò , chỉ thấy hai người đàn ông bịt mặt sách hai vali đen và Tâm ngồi bên cạnh . Ôi cái thần thái chị đại chưa bao giờ lại khiến người ta sợ đến thế . Đứng ở ngoài nhìn vào mà lạnh cả người . Khoảng cách khá xa nên chỉ nghe thấp thoáng được mấy câu : "Trục trặc là chết một đám.....Hàng này không giỡn được đâu .... tiền trao cháo múc , lẹ đi ...." Ây ...trao đổi hàng ? Chẳng lẽ là ma túy hay sao ?
- Không được ! Phải báo công an....à không . Báo cho anh Hưng đã !
- Ai đó ....
Đến lúc rồi ! Thấy tiếng vọng ra từ bên trong , Tiểu bạch cắm đầu cắm cổ chạy thật nhanh tới cổng . Nhưng tới nửa đường thì đụng phải Luân .
- Có gì mà chạy như ma đuổi vậy ?
- Tâm....em gái anh ...
- Sao hả ?
- Cổ...mà thôi . Chạy trước đã !
"Đoàng !" _bỗng một tiếng nổ lớn sau lưng . Xoay lại thì thấy Luân đã ngã dưới chân mình nằm bất động . Định thần nhìn lại thì thấy Tâm trước mặt , bắt đầu cầm khẩu súng chĩa về phía mình . Rồi ...."Đoàng !" _tiếng nổ thứ hai làm cô ta sợ tới ngất . Gì vậy chứ ? Đâu có đạn đâu trời . Tâm bước tới gần thì cổ đã nằm bất động . Vẫn còn thở , nhưng mặt mũi đã tái xanh .
- Em đó nha ! Giỡn cẩn thận chết người đó !
- Chết sao được ! Súng giả mà ... yên tâm đi anh trai à !
- Con tiểu yêu này thật là ....
- Thôi đưa cổ về đi . Tỉnh thì nói ngủ mơ thôi . Ai kêu dám trêu em !
- Coi bộ anh cũng nên cẩn thận với em !
- Yên tâm đi em không có hại anh ! Em thương anh của em lắm !
- Em để dành thương chồng em đi ! À mà Hưng đâu rồi ?
- Ảnh ra xe rồi ! Bây giờ cũng muộn rồi về thôi !
Trên đường về nhà yên ắng tới lạ . Tội cho cô gái đó .... mà thôi cũng kệ .
15 phút sau khi ổn định tới nhà thì cô ta bắt đầu tỉnh . Hốt hoảng sờ lên khắp người rồi tự hỏi : " Mình chết rồi sao ? Đây là đâu ?" _Tức tốc chạy ra thì thấy Hưng , cô nhào tới ôm chặt anh rồi nói một chàng .... không cho ai kịp phản ứng . Lời nói lộn xộn láo nháo chẳng đâu vào đâu .
- Em muốn nói gì từ từ nói !
- Cô ta buôn bán ma túy đó ! Hồi nãy còn bắn em , bắn luôn cả anh Luân ... chắc bây giờ ảnh đã chết rồi !
- Cô nói ai chết ? Rủa tôi hả ?
- Anh còn sống ?
- Đương nhiên là còn . Cô kiểm tra lại coi có ai bắn cô đâu !
- Phải ha ... nhưng rõ ràng ... rõ ràng hồi nãy .
- Hồi nãy làm sao ? Em vừa về tới là nằm ra đó ngủ rồi . Tụi anh cũng vừa mới về tới buôn ma túy gì chứ ?
- Không lẽ ... nãy giờ là nằm mơ sao ?
- Cô nghĩ sao ?
- Nhưng rõ ráng ....
- Ngủ mớ rồi đó . Vô đi rủa mặt đi cho tỉnh !
Nét hoang mang hiện rõ trên gương mặt cô bé . Vừa đi vừa hỏi ngơ ngác . Không biết rằng sau lừng mình ba con người kia còn đang cười không ngậm miệng nổi . Đúng là có phần hơi quá đáng nhưng nếu từ đầu Tiểu Bạch kia bỏ thói ngang ngược không nói lý thì đã không bị vậy rồi . Người ta có vợ rồi mà còn muộn dành giựt .... trời đánh đó nha !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro