Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tiết tử: Phượng hoàng niết bàn (2)

Edit: Nguyệt Ảnh

Mười năm sau

Dưới ánh trăng, một cô gái chậm rãi đi vào biệt thự xa hoa. Cô gái có khuôn mặt vô cùng xuất sắc, làn da như trứng gà bóc, tươi non mọng nước, một khuôn mặt trẻ con tinh xảo kiều mị khả nhân, đôi mắt to ngập nước thanh triệt linh động. Dưới cái mũi tiểu xảo đáng yêu là đôi môi phấn hồng đầy đặn tản ra ánh sáng mê người. Dáng người xinh xắn lanh lợi, phập phồng quyến rũ.

Tiếng nhạc vang lên, cô gái lấy di động ra nhìn, thì ra là vị bạn trai kia của cô.

Đối với người bạn trai này, cô cũng không có cảm giác gì đặc biệt, chẳng qua là bị hắn cuốn lấy phiền, cho nên đáp ứng để hắn làm bạn trai mình thôi. Dù sao đối với cô mà nói, không có gì khác nhau!

Ngón cái ấn nghe điện thoại, giọng nói ngọt ngào theo đó vang lên, "Alo?"

"Thân ái, chừng nào thì em về nước? Anh rất nhớ em!"

Nụ cười trên mặt cô gái càng lớn hơn, không phải bởi vì lời ngon tiếng ngọt trong điện thoại, mà là bởi vì hình như cô nghe được tiếng phụ nữ rên rỉ trong đó. Có trò hay để nhìn rồi! Xem ra cô về nước sớm đúng là lựa chọn chính xác!

"Ha ha......" Cô gái chỉ sung sướng mà cười, chàng trai kia lại cho rằng cô bởi vì lời nói của hắn cho nên mới cao hứng như vậy, trong lòng không khỏi có chút đắc ý. Hắn rất có tự tin, không có bất kỳ nữ nhân nào có thể thoát khỏi mị lực của hắn. Tuy nữ nhân này làm hắn tốn nhiều thời gian nhất, nhưng hắn tin tưởng nhanh thôi là có thể bắt lấy cô.

Căn biệt thự này là của cô, mà vị bạn trai kia nói người yêu phải ở chung một chỗ, cho nên mặt dày mày dạn đòi dọn vào ở. Tuy nhiên nghĩ hết biện pháp cũng chỉ có thể vào ở trong căn phòng bên cạnh phòng cô mà thôi, bởi vì phòng của cô là lãnh địa tư nhân, cô chán ghét người ngoài xâm lấn.

Cúp điện thoại, cô gái đầy mặt thú vị đi dọc theo cầu thang lên lầu. Cửa lặng yên không một tiếng động mở ra, trên giường lớn trong phòng, một nam một nữ tứ chi giao triền. Nữ nhân dáng người bốc lửa dán chặt lên người nam nhân, đôi gò núi ngạo nhân không ngừng cọ xát lên ngực nam nhân, giọng nói kiều mị, "Nếu cô ta không trở về, chúng ta đây lại tiếp tục!"

Nam nhân cười hắc hắc, thân dưới ra sức va chạm, bàn tay to dùng sức xoa bóp đôi gò bồng của nữ nhân, trong miệng thở dốc nói, "Cái miệng nhỏ này của em thật đúng là đút thế nào cũng không no, thế nhưng anh thích!"

Cô gái đứng cạnh cửa rất có hứng thú nhìn xem, một chút cũng không có biểu tình mà người bắt gặp bạn trai yêu đương vụng trộm nên có, trong đôi mắt thanh triệt thấy đáy chỉ có thú vị.

Nhìn nam nhân hung ác như dã thú kia, trong mắt cô gái hiện lên một tia xấu xa. Nếu bây giờ cô lên tiếng dọa người, hắn có thể bị dọa đến không cứng nổi hay không nhỉ?

Thật muốn biết đáp án quá! Vì thế giọng nói ngọt ngào vang lên, "Các người đang làm gì đó?"

"A......" Nữ nhân kêu lên sợ hãi, mà nam nhân đã theo bản năng rời khỏi người nữ nhân, xoay người nhìn cô.

Tầm mắt cô gái dừng lại giữa hai chân hắn, mà nam nhân dưới cái nhìn chăm chú của cô, dục vọng vốn bị kinh hách mềm xuống vậy mà nháy mắt lại đứng thẳng lên. Cô gái thấy vậy thì thất vọng mà lắc đầu, trong miệng lẩm bẩm nói, "Vậy mà không có việc gì, không thú vị!"

"Em...... Sao em trở lại rồi?" Nam nhân cười gượng hỏi.

Cô gái một chút cũng không có bộ dáng thương tâm, cười tủm tỉm nói, "Trở về xem kịch a! Tuy nhiên không phải rất vừa lòng!" Cô rất là hy vọng nhìn thấy hắn sau này không thể cứng lên được nữa.

Nhìn bộ dáng không sao cả của cô, nam nhân không biết vì sao, trong lòng dâng lên cảm giác tức giận không tên, còn có chút ê ẩm.

Lúc này cô gái lại vuốt cằm nhìn nữ nhân trần trụi trên giường từ trên xuống dưới. Trên mặt nữ nhân đều là thần sắc không được tự nhiên, nhưng trong mắt lại mang theo đắc ý, thậm chí cố tình ưỡn cao ngực.

Cô gái nhìn về phía đôi gò núi ngạo nhân của cô ta, vẻ mặt vẫn vô tội như cũ, trong miệng nói, "Nhiều thịt như vậy, nhất định có thể bán được không ít tiền, không biết hiện tại giá thịt heo là bao nhiêu nhỉ!"

"Cô......" Khuôn mặt đẹp của nữ nhân âm trầm, duỗi tay bắt lấy nam nhân cũng đang trần trụi như mình, không thuận theo mà làm nũng, "Nghị, anh xem cô ta đi...... Cô ta vậy mà so sánh người ta với heo!"

Cô gái bĩu môi, nói thầm, "Kỳ thật ta còn sợ vũ nhục heo đấy!"

"Cô......" Nữ nhân hoàn toàn bị cô chọc giận, đứng dậy xuống giường đi đến bên người cô, định cho cô một cái bạt tai.

"Meo......" Tiếng mèo kêu vang lên, đầu vai cô gái đột nhiên xuất hiện một con mèo đen. Cặp mắt mèo xanh biếc kia tỏa ra ánh sáng quỷ dị, thẳng tắp nhìn chằm chằm vào nữ nhân cả người trần trụi, trên người cũng tản ra quỷ khí dày đặc.

Nữ nhân tay còn chưa kịp vung đã bị dọa sợ tới mức lùi lại một bước, hai chân run lên. Con mèo đen này thật...... Thật khủng khiếp! Cô ta cảm thấy lông tơ toàn thân đều dựng đứng cả lên, đáy lòng không ngừng tỏa ra khí lạnh.

Cô gái nhíu nhíu mày, tóm lấy cái đuôi mèo đen nhấc lên, ôn nhu nhìn nó, khóe môi treo nụ cười ngọt ngào, "Tiểu Hắc, lại đói bụng?"

Giọng nói ôn nhu như thế, lại khiến thân hình mèo đen run run, cái đuôi bị bắt cũng không dám lộn xộn. Mắt mèo xanh biếc đáng thương hề hề nhìn về phía cô gái, hy vọng giành được sự đồng tình của cô!

Trong lòng Tiểu Hắc hiện tại đều là hối hận. Lúc trước vì sao lại ham ăn? Vì sao lại không biết trời cao đất dày mà coi trọng linh hồn nữ nhân này? Nhất thất túc thành thiên cổ hận, trở thành sủng vật của cô ta không nói, còn thường xuyên bị ngược đãi. Tôn nghiêm của Quỷ Miêu là nó đã hoàn hoàn toàn toàn, triệt triệt để để không còn nữa rồi!

Cô gái cười ngọt ngào liếc mắt nhìn nó một cái, lại làm nó run rẩy lần nữa, sau đó mới nói, "Đói bụng thì ăn cơm đi! Miễn lại nói ta ngược đãi ngươi!" Dứt lời, tay nhỏ buông lỏng, thân thể Tiểu Hắc linh hoạt lật lại giữa không trung, vững vàng rơi trên mặt đất, hai mắt nhìn về phía đôi nam nữa trần trụi kia.

Hai người dưới cái nhìn chăm chú của nó, trong lòng dâng lên từng đợt sợ hãi. Mà cô gái nhìn thấy sự hưng phấn trong mắt của Tiểu Hắc, nhướng mày, ngồi ở một bên thưởng thức Quỷ Miêu dùng bữa! Cô chán ghét phản bội, mà hắn lại bất hạnh phạm vào kiêng kị của cô!

"Meo......" Một tiếng mèo vang lên, Tiểu Hắc vươn đầu lưỡi liếm liếm, sau đó hơi há miệng.

Mà trong mắt một nam một nữ kia toàn là hoảng sợ. Bọn họ dường như cảm giác được có thứ gì đó đang bị lôi kéo chậm rãi thoát ly khỏi thân thể bọn họ, nhưng bọn họ lại vô lực ngăn cản. Ánh mắt cầu cứu nhìn về phía cô gái trên sô pha, lại thấy cô thản nhiên rót một ly rượu vang đỏ chậm rãi nhấm nháp, một bộ thần thái xem kịch.

"A......" Tiếng kêu thê lương qua đi, nam nhân cùng nữ nhân mềm mại ngã xuống, không còn tiếng động.

Mà hồn thể trong suốt mắt thường không thể thấy được đang làm vẻ mặt hoảng sợ, cách cái miệng đang há to của Tiểu Hắc càng lúc càng gần, sau đó biến thành một đoàn ánh sáng trắng, bị Tiểu Hắc nuốt vào trong bụng.

Tiểu hắc ăn no ợ một cái, vươn móng vuốt xoa xoa cái bụng tròn vo, cảm thán nói, "Thật no!"

Cô gái một ngụm uống cạn ly rượu, nhìn cái bụng phình phình của nó nói, "Tiểu Hắc, ngươi không sợ no chết à!" Tiểu Hắc bây giờ còn nhỏ, một lần ăn một linh hồn là đủ rồi. Ăn như vậy có khác gì người chỉ có thể ăn một chén cơm lại cố gắng nhét thêm chén nữa đâu, không sợ ăn không tiêu sao?

Mắt nhìn hai cỗ thi thể kia, cô gái đá đá Tiểu Hắc ở bên chân, "Thu thập sạch sẽ!"

Tiểu Hắc ai oán nhìn cô một cái, "Đã biết!" sau đó xoay người đi ra ngoài. Mà hai cỗ thi thể kia ngoan ngoãn nằm yên, huyền phù trên đỉnh đầu của nó. Nó đi một bước, thi thể cũng trôi theo một phân.

Cô gái lại rót một chén rượu, chậm rãi uống cạn, sau đó đứng lên chuẩn bị đi tu luyện. Nhưng vừa mới đứng dậy thì cảm giác toàn thân đau đớn như bị ngọn lửa thiêu đốt, cúi đầu liền thấy, toàn thân cô vậy mà bốc lên một ngọn lửa màu tím. Cô gái bình tĩnh mà tụ tập lượng lớn thủy nguyên tố, nhưng một chút tác dụng cũng không có. Thủy nguyên tố vừa gặp ngọn lửa màu tím kia đã biến mất hầu như không còn. Toàn thân càng ngày càng đau, ngay cả lục phủ ngũ tạng cũng cảm nhận được sự nóng bỏng kia, so với những tra tấn cô phải chịu đựng trong phòng thí nghiệm kia còn đau hơn một ngàn lần.

Cô gái giãy giụa nện bước chân, nhưng ngọn lửa màu tím đột nhiên bùng lên, hoàn toàn bao vây cô vào trong đó. Đau đớn trên người đột nhiên biến mất, thân thể giống như ngâm ở trong suối nước nóng vậy, thực thoải mái, thoải mái đến muốn ngủ.

Ý thức dần dần đi xa, mí mắt càng ngày càng nặng, rốt cuộc chậm rãi khép lại.

Một đêm này, rất nhiều người nhìn thấy một con phượng hoàng tạo nên từ ngọn lửa màu tím bay về phía chân trời, hoa lệ tuyệt mỹ, không khỏi làm người ta nghĩ đến "Phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro