Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Em có nhớ tôi không?

Anh dẫn hai cô vào một con phố nhỏ, ở đó có một căn nhà trọ cho hai cô thuê....

" Cảm ơn anh nhé. Nếu không có anh, chúng tôi không biết ở đâu trong đêm nay nữa."

" Không có gì. Là việc nên làm mà."

" À. Anh tên là gì thế?"

" Cứ gọi tôi là Tịch Dương."

" Tên của anh hình như tôi đã từng nghe qua đâu đó."

" Mong là vậy. Bây giờ tôi phải đi. Nếu có duyên, mong được gặp lại cô." Tịch Dương vừa nói xong thì đi mất

" Này, cho tôi xin ID wechat đi."

" Hắn đi rồi mày còn kêu làm gì chứ. Tụi mình nên dọn khỏi đây thì hơn."
Mộng Đan vội vàng khuyên nhủ cô

" Không sao đâu. Tao thấy chỗ này cũng tốt. Cứ ở đây trước đã."

"......"

..........

Mấy ngày nay, Đan và Linh đi sưu tầm các loại sinh vật quí ở đây để tập trung nghiên cứu. Một buổi chiều, Khởi Linh đi bộ trên cây cầu thì một dáng người quen quen đang đi ở phía bên cây cầu đập vào mắt, là Tịch Dương...

" Tịch Dương, tôi gặp được anh rồi." Cô mừng rỡ cười nói với anh

" Khởi Linh."

" Anh biết tên tôi?"

" À.... ờ... Hôm bữa tôi có nghe bạn cô gọi tên."

" Anh cho tôi xin wechat đi. Chúng ta sẽ tiện liên lạc."

" Tôi không có wechat."

" À.." Khởi Linh gật đầu tỏ ý đã hiểu. Trong lòng có chút thất vọng

" Tuy tôi không có wechat, nhưng tôi có thể xuất hiện trước mặt cô mỗi khi cô cần."

" Haha. Anh thật thú vị. Sao anh có thể xuất hiện mọi lúc tôi cần được chứ."

" Bởi tôi là một....."

" Là gì?"

"Thôi, tôi dẫn cô đến một nơi đẹp nhất ở đây, đi nào." Anh kéo tay cô đến một nơi thật đẹp

.......
" Đây là Hoàng Hoa Yến. Cái tên này là do tôi đặt cho nó đấy. Cô thấy hay không?"

" Nơi đây thật đẹp, cái tên cũng hay thật đấy."

" Nơi này chỉ có một mình tôi biết, tôi đã từng nhủ sẽ đưa một người đặc biệt đến đây. Cô là người đầu tiên tôi đưa đến đây đấy."

" Vậy sao. Thế thì vinh hạnh cho tôi quá." Cô như bị cảm động bởi câu nói này của anh rồi

" Cô đợi tôi một chút. Tôi cho cô một sự bất ngờ".

1 phút sau

" Tặng Linh này". Anh cầm một bó hoa dã quỳ giơ trước mặt cô

" Cảm ơn anh nha. Hoa này là hoa mà tôi thích nhất đấy."

" Tôi biết."

" Làm sao anh biết?" Khởi Linh tò mò hỏi anh, cô tươi cười thản nhiên bởi tưởng đây chỉ là một câu nói mò

" Tôi biết vì trước đây chúng ta đã từng gặp nhau."

_________

Nên viết tiếp không bà con???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro