Chương 2. Đôi Bạn Thân
Chương 2. Đôi bạn thân
Một ngày thu đầy nắng, cái nắng vàng chói lọi của mùa thu nhìn lóe cả đôi mắt, nhưng nó không hề oi bức như mùa hè mà lại bỏng rát và man mác dưới tán lá cây theo gió heo may. Tuần mới lại bắt đầu, tâm trạng của nó đã khá hơn, và dĩ nhiên khi đến lớp nó sẽ có nhiều niềm vui mới với nhóm bạn của mình.
- Alo...
- Cậu đi học chưa, tới đâu rồi... - bạn thân của nó gọi.
- Tớ đang trên xe 53 rồi, đi gần tới Hải Bối nhà cậu rồi đấy, cậu đi chưa.
- Tớ đang chờ xe nè, nhắn tin cho tớ biển số nha, chắc tớ lên xe cùng cậu đó...hehe
- Ok...
Nó nhìn biển số xe rồi nhắn tin cho con bạn nó, xe bus đi từ từ chậm rãi, nghe nhạc bằng tai phone. Nó vẫn thích ngắm nhìn mọi vật qua khung cửa kính, hy vọng hôm nay sẽ là một ngày vui vẻ với nó.
Xe bus đang từ từ dừng lại tại điểm chợ đầu mối Hải Bối. Nó nhìn ra phía cửa xe ngóng nhỏ bạn. Một cô gái cao 1m7, dáng người thanh mảnh, thả tóc, khuôn mặt đeo một chiếc kính cận và mặc một bộ đồ rất ư là Sport girl. Vâng, nhỏ bạn thân ở lớp của nó đã xuất hiện và cũng đang ngó trước sau để tìm nó. Hai ánh mắt chạm nhau, cười với nhau một cái rồi tiếp tục hành trình đến trường.
Điểm cuối Hoàng Quốc Việt, tất cả mọi người xuống xe, nó và nhỏ Ánh sang đường và vào trường học.
- Ơ, cậu cắt tóc mới à... :v - nhỏ Ánh nhìn nó cười
- Ờ... hơ hơ... Lâu lâu tớ cover lại bản thân ý mà. Mà nhìn xấu lắm à mà cậu cười ghê vậy...
- Haha... Nhìn đẹp zai hơn, tớ cố tình cười cho cậu hiểu lầm thôi
- Thiệt hơm zậy trời... xấu quá lát lên lớp biết liền à...khỏi khen đểu tớ nha...hehe
- Trời ơi... tớ khen xịn ơi là xịn mà cậu nỡ lòng nào nói thế, được roài, lên lớp thì biết - Ánh giả vờ xụ mặt và giận dỗi nhìn nó.
- Hehe... nhìn mặt cậu hôm nay có vấn đề nha - nó nhìn Ánh cười nham hiểm.
- Huhu... hôm trước tớ bị người yêu bỏ bom đây này, vậy mà cậu còn trêu tớ... Tớ nghỉ chơi với cậu... - lại giả vờ xụ mặt bùn.
- Haha...chúc mừng cậu... - nó cười khoái chí
- Cậu... - Ánh nhìn nó với vẻ mặt đầy lửa nhưng lại rất dễ thương.
- Thôi thôi... tớ xin lỗi bạn Ánh Ku Té, nhìn bạn như... Hahaha.
- Áhhhhhhhh..... cậu lại định nói tớ giống cái mắc áo chứ gì....tớ ghét cậu...grrrr....aaaahhhhhhhh.... - Giờ thì chính thức là chiến tranh xảy ra.
Hai đứa bạn thân đuổi nhau quanh sân trường, ...
Reeng.....Reeng....
Tiếng chuông báo vào lớp.
- Thôi không giỡn nữa...vào lớp oyyyy kìa...hehe - nó lên tiếng trước và giơ tay ngỏ ý xin hàng.
- Được rồi...tớ quyết định khoan hồng độ lượng tha cho cậu lần này – nhỏ Ánh tự cao.
- Thế còn lần sau... - nó nham nhở...
- Cậu còn nói nữa... grrrrr... nhanh lên, cô vào rồi đấy!
"Thưa cô cho em vào lớp" Ánh và nó đồng thanh nói và bước vào.Vừa mới đặt mông xuống ghế thì...
- Chúng mày ơi...nhìn sếp Linh hôm nay có tóc mới kìa...- Lệ lên tiếng
- Ồ...Wow... hôm nai sếp của em đợp choai nhơ... hoho, tóc mới là phải khao đó nhơ... - nhỏ Vi giả giọng phim Châu Tinh Trì trêu nó
- Cô Vi quá khen...hôm nào sếp chả đzai...hohoho
- Ý, hôm nay sếp quên chào em nha... - nhỏ Vi nói kèm theo hành động đầy công chúa lẳng lơ, nhìn nó mắt chớp liên tục.
- À... sếp quên... "chào cô Vi xinh đẹp" - nó nói giọng lẳng lơ kiểu Châu Tinh Trì
- Vâng... em chào sếp...hớ hớ hớ!
- Sếp... Sếp dạo này đang yêu hay sao mà đẹp zai hẳn lên nha, hehe...- lại thêm nhỏ Sam nói chen vào...
- Úi... công ty mình còn mỗi em với sếp F.a... sếp mà có người yêu là còn mình em ế đóa Sếp ơi! Huhu - nhỏ Du cũng bon chen
- Đâu ra... còn tau với con Hồng nữa mờ... mày yên tâm, sếp mà có người yêu thì kiểu gì bọn mềnh cũng có - Hoa nham hiểm nhìn nó
- Đệch, con ngu nờ... muốn tao cho ăn shit hả, tao đang dụ dỗ Sếp vào hội F.a mà... Biến cái coi - nhỏ Du đanh đá
Hàng loạt những lời trêu đùa mà nó phải trả lời, nhóm bạn của nó là thế đấy. Có tám người thì bảy cô vịt zời, còn mỗi nó là mì chính cánh. Lúc nào cũng ồn ào và náo nhiệt. Trong lớp thì bàn chuyện này chuyện nọ ồn ào như chợ nhà Xanh, ra chơi thì lôi một đống đồ ra để make up. "Ôi trời ơi" Nhiều khi nó tự hỏi bản thân mình kiếp trước đã xảy ra cơ duyên gì, mà kiếp này vướng vào một đống bánh bèo đủ tính cách.
Cái tên sếp mà mấy nhỏ bạn gọi nó là do một lần tình cờ diễn kịch ở lớp, nó thủ vai CEO, số còn lại trong nhóm đóng trưởng phòng và nhân viên. Nên kể từ đó, trong nhóm chơi cùng nhau, cả đám vịt zời ấy thường gọi nó là sếp.
Niềm vui cuộc sống của nó cũng là những người bạn đầy vô duyên đó. Nếu không có họ, có thể nó sống hoàn toàn lạnh lùng và lập dị. Nhưng tất cả mới chỉ bắt đầu, nó chưa hiểu hết về họ, và họ cũng không hề biết rằng nó chỉ là một nhóc uke và cũng thích con trai như họ vậy. Rồi mọi chuyện sẽ ra sao đây? Tất nhiên "cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra thôi". Và lúc đó nó sẽ phải đối mặt ra sao đây? Một trong những điều cũng khiến nó suy nghĩ khá nhiều.
{...}
Nó: Trần Ngọc Linh, 20t cung Thiên Bình, một cậu nhóc uke ngoại hình khá cao 1m75, nhưng dáng dấp thì lại thanh mảnh. Khuôn mặt dễ thương nhưng khá lạnh lùng với mái tóc nhuộm nâu để kiểu suông Hàn Quốc và khuyên tai màu đen bên phải. Nhân vật nội tâm của truyện, là người đa cảm hay suy nghĩ và nội tâm sâu sắc
Dương Hồng Ánh, bạn thân của nó, một cô gái cao 1m7 và mảnh khảnh y như nó vậy. Cô là Sport Girl, đã từng tập luyện và tham gia thi đấu cho nước nhà ở Mỹ Đình, nhưng vì lý do cá nhân nên quay trở lại tiếp tục học. Thông minh, cởi mở, có những sở thích và suy nghĩ khá ăn nhập với nó.
Nguyễn Huy, nhân vật mấu chốt của truyện...
Lệ, Du, Vi, Sam, Hoa, Hồng: những người bạn của nó...
{...}
***
Buổi học Giao Tiếp KD trôi qua nhẹ nhàng mà không mấy áp lực với nó, tan học, nó và nhỏ Ánh lại ra đi bến xe bus để về... Đi bộ từ tầng 8 xuống.
- Alu... chồng iu, vợ được về rồi đó - Ánh nghe điện thoại
- :))))))))))))))))))))))))))))) - nó không nói gì hết mà chỉ nhìn Ánh cười lăn lộn không ra tiếng.
- Dạ, vâng ạ... Vâng, vợ biết rồi ạ... pjpj chồng iu... "Rụp"
E hèm... Sao cậu lại cười tớ hả?
- Haha... Nghe thấy ghê quá đóa... - nó giờ mới cười lên thành tiếng
- Ghê gì mà ghê... tớ toàn nói chuyện với người yêu tớ như thế thôi, hehe - nhỏ Ánh hãnh diện
- "Alu, chồng iu à,... dạ..." nó bắt chước giọng nhỏ Ánh
Haha... nghe sến quá Ánh ạ... - nó lại cười
- Ờ... kệ tớ... blezzzzzzzzzzzzzzzzzzzz
- Ukm... thì ngày xưa tớ nói chuyện với người yêu còn tềnh cảm hơn cậu nữa ấy, haizz... - nó xuống tâm trạng.
- Ha ha, tớ biết rồi, ox bx chớ zề...
- :)))))))) ờm...
- Ê, giờ còn sớm nè, đi ăn đi, tớ thèm trứng lộn ngải cứu quá...
- Không, hôm nay tớ hông có tâm trạng ăn uống. Về! - nó dập tắt ý định của nhỏ Ánh.
- Tớ ghét cậu... không có tâm trạng cũng phải ăn... không thì đừng trách bổn cô nương động thủ - Ánh vừa nói vừa kéo xồng xộc nó đi ăn
- Haizzzzz...
Nhỏ bạn thân nó là thế đó, nói chuyện với người yêu thì giả nai kinh khủng, ngoan nhất quả đất, còn bình thường thì... như thiết phiến Công Chúa vậy.
- Chị ơi cho em 2 quả vịt lộn ngải cứu - nhỏ Ánh tươi cười gọi đồ ăn, rồi quay sang nghiến răng hỏi nó( ôi nụ cười đáng sợ): "Cậu ăn mấy quả"
- Ơ, tớ nói không ăn mà... - nó vẫn tỉnh bơ chẳng sợ gì sất.
- Hả??? 3 quả chứ gì... được rồi, để tớ gọi...- nhỏ Ánh còn kinh khủng hơn khi lại tỏ vẻ thiên thần với chị chủ quán.
- Sặc, cho em một quả thôi chị ơi... - nó chịu thua
- Đấy ngoan thế có phải chị em Mình cùng tăng cân không... hahaha
Ăn xong 2 đứa lại chạy lên xe Bus để bon chen và về nhà...
Nó vẫn còn đang tức vụ hồi nãy bị nhét ăn trứng, Ánh thì cứ nhìn nó cười tỉnh bơ. Thôi thì nó lại cho qua, trước giờ luôn luôn là như vậy.
- À này, bên Đoàn trường Mình tổ chức thi Gương mặt thân quen giữa các lớp Cao Đẳng nghề 3 khóa liên tiếp đó, lớp Mình phải tham gia nữa - Ánh vừa chơi avata vừa nói với nó.
- Hả? Thú vị à nha...
- Hyhy... thế nên... cuối tuần này cậu sẽ lên phòng đoàn để bốc thăm phong cách biểu diễn với tớ - nhỏ ánh lại cười thiên thần.
- Ôi trời ơi, hết cách...- nó tí xỉu
- Vậy là Ok nhá... hahaha, thôi tớ xuống xe nhá, bai bai bạn hiền...
Nhỏ Ánh xuống xe còn nó thì vẫn tiếp tục hành trình về nhà của mình.
Tình bạn của nó và Ánh thật sự trong sáng và thân thiết... Nhưng họ không hề biết rằng sẽ có những chắc trở trong tương lai làm họ phải chịu đau đớn để có được tình bạn thật sự.
Tình bạn này gắn kết ra sao và bắt đầu như thế nào, con người nó vì sao lại có ngày hôm nay ? Mời các bạn đón đọc chương 3 (những câu chuyện)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro