Bài thơ: YÊU NÀNG VỊT NƯỚNG (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)
Anh đã nói là không thèm vịt nướng,
Vậy mà em vẫn cứ ép anh ăn!
Anh đã nói là mới đi trám răng,
Vậy mà em vẫn ép ăn như thế!
Ép như thế thì chẳng thà anh ế!
Có ghệ chi rồi bị ép ăn dai
Rồi tranh cãi, rồi nhức hai vành tai
Dai như thế thì ai mà ăn nổi!
Ăn không nổi hổng lẽ mồm anh ói?
Em lại nói là anh hổng yêu em
Nhưng hổng lẽ bây giờ đi ăn kem?
Em lại nói anh không thèm vịt nướng.
Thèm vịt nướng, em thèm hơn anh đấy!
Nếu quá thèm thì anh dẫn đi ăn
Nhưng đừng có thúc ép anh dùng răng!
Răng mới trám làm anh thèm món khác.
Thèm món khác nhưng chẳng thèm cô khác
Em đừng lo rồi lại quát "Không cho!"
Anh thèm cháo cho nhẹ hàm răng đó
Em thèm không? Thèm thì giả bộ ho.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro