Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

Đức : anh

Đại : cậu

Cuộc đấu giữa CLB Viettel và SLNA vừa diễn ra xong cách đây 5 phút.....

- Đại : anh Đức , anh Đức

- Đức : cái chi ?

- Đại : nước nè

- Đức : không cần

- Đại : thôi anh uống đi

- Đức : đã nói là không cần rồi mà

- Đại : anh uống đi cho đỡ mệt

Anh giơ tay hất đi chai nước trên tay cậu......

- Đại : anh Đ.....Đức.....

- Đức : lần sau đừng làm vậy nữa , tôi không cần đâu. Vô ích thôi !

Bình : ê anh Đại đi ăn gì không ? * Bình chạy đến khoác vai Đại *

- Đức : tôi đi trước

- Đại : ơ anh Đức

Nói xong anh quay mặt đi nhưng cậu vẫn không bỏ cuộc mà chạy theo anh.....

- Đại : anh Đức * cậu nắm lấy bàn tay nhỏ bé ấy của anh *

- Đức : buông ra

- Đại : sao anh cứ tránh mặt em thế ?

- Đức : kệ tao

- Đại : anh Đức

- Đức : kệ tên tao quài thế

- Đại : anh Đức , em xin lỗi

- Đức : xin lỗi chuyện gì ???

- Đại : em xin lỗi chuyện năm đó , chắc anh còn giận em đúng không ???

- Đức : t....tao

- Đại : em xin lỗi

< Quay về 3 năm trước >

Vào một ngày đẹp trời , gia đình Đại qua nhà Đức ăn cỗ. Đại đã thích anh từ rất lâu rồi và anh cũng có thích cậu một chút , cả 2 gia đình đều rất thân nhau. Đến tối khi Đại qua đường nhặt quả bóng cho cu Bin ( em của Đức ) , trong lúc băng qua đường vì không để ý nên có chiếc xe ô tô đang lao thẳng về phía cậu , nhưng may sao mẹ anh đã nhanh chóng chạy ra và xô cậu vào lề đường.......

Cảnh tượng trước mặt cậu là gì đây ? Là mẹ cậu đang nằm bất động trên mặt đường dín máu kia......

- Đức : MẸ * anh hét lớn *

- Đại : b....bác

- Mẹ Đại : m....mẹ của Đức.....

Anh chạy ra đỡ mẹ nằm lên tay mình.......

- Đức : mẹ à hic.....m....mẹ đừng bỏ con

- Ba Đức : ma....mau gọi cấp cứu đi , gọi cấp cứu nhanh đi

- Mẹ Đức : con t....trai à , mẹ th....thương con lắm. Sau này c....con nhớ phải th.....thật thành c......công nha hong

- Đức : mẹ à , mẹ hic....đừng bỏ con. Mẹ cố lên xe cấp cứu gần đến đây rồi , mẹ cố lên

- Mẹ Đức : có lẽ m....mẹ sẽ không l....lo cho con được nữa r....rồi

Một lúc sau xe cấp cứu đến và đưa mẹ anh vào bệnh viện......

- Đức : mẹ

- Ba Đức : Đức , sẽ không sao đâu mà. Con cố lên , những điều tốt đẹp sẽ luôn đến với mẹ con mà

1 tiếng

2 tiếng

3 tiếng rồi đến 6 tiếng trôi qua mà vẫn chưa có kết quả

Anh lúc này rất lo cho mẹ , 2 tay anh đan chặt vào nhau

Bác sĩ mở cửa phòng cấp cứu bước ra với vẻ mặt ủ rũ.....

- Đức : b....bác sĩ , mẹ tôi sao rồi ???

- Bác sĩ : xin người nhà hãy bình tĩnh nghe tôi nói , mẹ cậu đã va chạm quá mạnh nên sẽ không qua khỏi.....chúng tôi đã cố gắng hết sức rồi , xin lỗi gia đình rất nhiều

- Đức : k.....không , không thể nào như vậy được. Bác sĩ chỉ đang đùa thôi mà đúng không ???

- Bác sĩ : chúng tôi thành thật xin lỗi

Trong đầu anh bây giờ đã không còn suy nghĩ được điều gì nữa rồi , cảm giác mất đi người mình thương nhất nó đau lắm.....

Anh liếc nhìn cậu con trai đang đứng trước mặt , không ai khác chính là Đại. Anh dùng ánh mắt thù hận nhìn cậu......

- Đức : Nguyễn Trọng Đại , tao hận mày. Mày trả lại mẹ cho tao !

- Ba anh : Đức , con bình tĩnh. Bây giờ con có đánh Đại thì mẹ con có tỉnh lại được không ?

- Đại : anh Đức , em xin lỗi.....

- Đức : tao hận mày suốt cuộc đời này , ngày nào tao còn thở thì tôi còn hận mày. Mối thù này tao sẽ KHÔNG BAO GIỜ quên đi !

< Quay về hiện tại >

- Đức : đừng nhắc đến chuyện năm đó nữa

- Đại : em thật sự xin lỗi anh , em chỉ là......

- Đức : IM ĐI ! Tôi không muốn nghe lại chuyện năm đó nữa , cậu là người đã lấy đi người tôi thương nhất. Tôi hận cậu suốt cuộc đời !

- Đại : em.....

- Đức : biến đi !

Nói xong anh bước đi mặc cho sự níu kéo của cậu.....

Cuộc nói chuyện của anh và cậu đã bị Bình đứng ở ngoài nghe thấy được.......

- Bình : anh Đại......

- Đại : Bình , anh có lỗi lớn lắm đúng không ? Là anh đã cướp đi người thương yêu nhất của anh ấy sao ??? Anh phải làm gì bây giờ

- Bình : anh không có lỗi đâu mà , anh đừng tự trách bản thân nữa

End chap 1


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro