Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 1


"Ngày mai con sẽ trở về , ba mẹ không cần ra sân bay rước con đâu , gặp lại mọi người vào 6h tối mai nhé , con cúp máy đây"

Thời gian trôi qua lâu vậy sao , mới đây đã 3 năm kể từ khi Huyền Thư sang Anh chữa bệnh , căn nhà lạnh lẽo khi thiếu bóng dáng con bé giờ đây sẽ lại ấm áp như xưa .

Trọng Phú ngồi ở phòng làm việc , vừa nói chuyện điện thoại xong với con gái của mình , nghe tin Huyền Thư sắp trở về , sắc mặt của ông vừa lo lắng vừa vui mừng . Vừa hay lúc đó , bà Linh Chi mở cửa bước vào với trên tay cầm một ly trà . Đặt nó xuống bàn , nhìn sắc mặt của Trọng Phú , bà ấy ngồi xuống ghế đối diện . Ông Phú uống một ngụm trà , sau đó mới cất giọng, nói :

- Tôi vừa nghe điện thoại của con gái chúng ta , ngày mai nó sẽ trở về nước .

- Thật sao, con bé đã lấy lại được trí nhớ rồi sao ông? Đây đúng là một tin tốt .

-Không , suốt 3 năm qua , bác sĩ bảo trí nhớ của nó không cải thiện được nhiều . Lần này tôi nghĩ rằng cứ để cho Huyền Thư về nước , chuyện chữa trị cứ để sau vậy .

Bà Linh Chi thất vọng , nhưng dù sao thì ngày mai con gái mình đã trở về . Nỗi nhớ con da diết suốt ba năm qua ,bây giờ có thể gặp lại con của mình , bà chỉ hi vọng rằng sẽ có phép màu nào đó khiến Huyền Thư nhớ lại tất cả .

Hôm sau , cuối cùng thì Huyền Thư cũng đã trở về đến nhà . Người đầu tiên cô ấy gặp đó là dì Ngọc . Dì làm việc cho nhà Trịnh từ khi cô còn ở trong bụng mẹ , cũng chính vì thế mà yêu thương cô rất nhiều . Cả hai cùng nhau bước vào nhà . Lúc này , ba mẹ Huyền Thư đã ngồi ở phòng khách chờ từ trước . Huyền Thư vội chạy đến ba mẹ rồi ôm , cô oà khóc :

- Con nhớ ba mẹ lắm , Huyền Thư đã về với ba mẹ rồi đây !

Mọi người cùng nhau ăn tối và nói chuyện . Sau đó thì ai về phòng người nấy . Tối hôm đó , khi đang nằm trên giường nghe nhạc , Huyền Thư nhận được điện thoại từ Phùng Anh Đào - đây là người bạn thân duy nhất mà Huyền Thư có thể nhớ được sau tai nạn , kể từ lúc đi sang Anh , họ vẫn thường liên lạc với nhau . Huyền Thư trượt để nghe cuộc gọi của Anh Đào . Cô nghe thấy giọng nói vui vẻ từ bên kia điện thoại :

- Mày về rồi đúng không Huyền Thư? Đã hứa là về lại nước sẽ nhắn tin cho tao sao mà lại quên vậy chứ?

- Anh Đào hả? Tao quên mất , hôm nay vừa mệt vừa bận rộn nữa .

- Thôi không sao , mày mới về nước mà , ngày mai tao qua nhà mày chơi nhé , sẵn dắt mày đi nơi này nơi kia cho biết đó đây .

- Ừ , bây giờ tao ngủ đây , ngày mai gặp sau .

- Bái bai !!!

Đúng như lời hẹn , ngày hôm sau , Anh Đào đến trước nhà của Huyền Thư . Sau khi bấm chuông , dì Ngọc ra mở cửa :

- Chào con , Anh Đào . Con tới tìm Huyền Thư hả?

- Dạ con chào dì , hôm nay Huyền Thư có hẹn con qua đây chơi ạ !

- Con bé còn ngủ trên lầu , con lên đánh thức Thư dậy đi nhé !

Anh Đào chạy vội lên phòng Huyền Thư , tay cầm khoá cửa rồi mở ra . Cửa vừa mở , Anh Đào gọi :

- Huyền Thư, 8 giờ sáng rồi, mau dậy đi

Huyền Thư nhăn mặt , tay lấy gối che mặt :

- Cho tao ngủ chút nữa đi mà

- Dậy ... dậy ... dậy!!!

30 phút sau , Huyền Thư cũng đã tỉnh giấc rồi vào nhà vệ sinh rửa mặt và thay quần áo . Từ nhà vệ sinh bước ra , cô hỏi :

- Hôm nay mày định dẫn tao đi đâu đấy?

Ngồi trên ghế cạnh giường của Huyền Thư , Anh Đào lấy điện thoại ra , mở một tấm hình trong bộ sưu tập ảnh rồi đưa cho Huyền Thư xem :

- Đây là trường tao học. Đáng ra hôm nay tụi mình sẽ đi chơi một bữa rồi . Nhưng mà bác Phú có dặn tao là sẽ đưa mày tới trường để làm thủ tục nhập học , sẵn tao đưa mày đi tham quan trường luôn nhé?

Huyền Thư tỏ thái độ không hài lòng :

- Tao mới về nước mà ba tao lại bắt đi học rồi sao, ít ra phải được chơi vài tuần chứ nhỉ ?

- Ở Anh mày cũng chỉ lo chữa trị chứ đã học hành gì đâu ? À mà trí nhớ của mày sao rồi ?

- Tao không biết nữa , bác sĩ nói có lẽ trí nhớ tao gần khôi phục rồi , nhưng khi cố nhớ những chuyện quá khứ , tao nhức đầu lắm !

Cùng lúc đó , dì Ngọc gõ cửa phòng Huyền Thư :

- Hai con xuống phòng ăn ăn sáng đi nhé , sau đó còn đến trường nữa , kẻo trễ .

Huyền Thư nói to ra ngoài "Dạ tụi con xuống liền đây dì ". Sau đó , cả hai xuống bếp và dùng bữa sáng do dì Ngọc chuẩn bị .

Xong xuôi , Huyền Thư cùng Anh Đào đi đến trường Etic . Vừa đến nơi , Huyền Thư trầm trồ nhìn rồi hỏi :

- Mày cũng học về thiết kế thời trang sao?

Anh Đào cau mày lại :

- Mày không nhớ gì sao? Lúc nhỏ chúng ta đã hứa sẽ cùng nhau trở thành nhà thiết kế thời trang nổi tiếng rồi mà !? 

- Tao không nhớ , mà thôi , chúng ta đi vào trường đi !

Etic là trường dạy về ngành thiết kế , rất có tiếng tâm trong nước . Đây là nơi chủ yếu cho những người có gia đình khá giả theo học , nhất định sẽ có công việc tốt nếu có tiềm năng . Anh Đào dắt tay Huyền Thư đi đến phòng của giáo viên mà cô đang theo học . Gõ cửa phòng và nhận được sự cho phép , cả hai cùng nhau bước vào . Anh Đào lễ phép :

- Con chào cô Linh ạ , hôm nay con dắt bạn đến đây để xin phép cô cho học lớp của mình .

Cô Linh mời cả hai ngồi xuống ghế :

- Hai con ngồi đi . Đây có phải là Huyền Thư không?

Huyền Thư ngạc nhiên :

- Dạ con là Huyền Thư , sao cô lại biết tên con vậy ạ?

- Ba mẹ con hay quyên góp cho trường những hoạt động xã hội , ai nấy đều biết . Nghe tin con gái lớn về nước , ba mẹ con đã đăng ký hồ sơ nhập học rồi. Ngày mai bắt đầu đi học nhé !

- Dạ con biết rồi ạ !

Cô Linh nhìn sang phía Anh Đào :
- Con dắt bạn Thư đi một vòng tham quan trường đi nhé . Ngày mai sẽ làm quen với lớp .

[HẾT CHAPTER 1]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro