Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Người nào đó nhân sinh chuẩn tắc có tam hậu -- nhất muốn ác thú vị nồng hậu, mà muốn lời nói ác độc công thâm hậu, tam muốn da mặt đủ hậu.
Ác thú vị là một loại tư tưởng, làm người không tư tưởng sao được?
Lời nói ác độc là một loại tiêu khiển, nàng bất quá là nhàn điểm.
Da mặt dày là một loại chiến thắng pháp bảo, ngươi da mặt dày, nàng hội so với ngươi càng vô liêm sỉ.
Rình đuổi giết? Độ lượng đại, đó là mỹ đức, nhưng mĩ quá tựu thành thiếu đạo đức!
Minh vương vị? Nàng cũng không phải kiểm rác , làm sao muốn đi thu thập cục diện rối rắm?
Xem một thế hệ dược tôn như thế nào đăng đường tổn hại nhân, xuất chiến đánh người, lên đài phụ nữ, làm chuyện xấu thuận tiện lưu lại một tuyệt vời bóng dáng
Trúc mã của tôi là tra công Tác giả: Tam tam nươngĐô thị tình duyên, hào môn thế gia, tình hữu độc chung, gương vỡ lại lànhKeyword: Nhân vật chính: Diệp Khai, Trần Hựu Hàm ┃ vai phụ: Các bạn học, ba mẹ đôi bên ┃ ngoài ra:Tóm tắt trong 1 câu: Hiện trường truy thê hỏa táng tràng của lão lang cẩu.…
Tác giả: Cận NiênEdit: Dương QuỳnhCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn!"Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."***Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không…
TÔI LẠI ĐÁNH SẬP CÂU CHUYỆN KINH DỊ TRONG TRƯỜNG RỒI (Vô hạn lưu)Tác giả: Du NgưTên xuất bản: 校园公约 (Quy định trường học)Giới thiệu:Lâm Dị thi trượt kì thi tuyển sinh, lựa chọn một ngôi trường rởm để theo học. Trường Đại học rởm không hổ danh là trường Đại học rởm, dòng đầu tiên của giấy báo nhập học viết:[Bạn học Lâm Dị, thật đáng tiếc khi bạn đã trúng tuyển vào trường Đại học Kỹ Thuật Phi Tự Nhiên.]... (còn nữa)…
Đối với Jeon JungKook, tiền chính là lý tưởng sống.Cậu vì mê tiền mà chấp nhận bước vào cuộc sống hôn nhân với hắn.Hắn vì không muốn lão mẹ buồn lòng mà chấp nhận kết hôn cùng cậu.Hai con người bọn họ coi nhau như thù địch mà vẫn phải sống chung dưới một mái nhà. Vui có, buồn có, hiểu lầm cũng có. Từ những lạnh nhạt ban đầu tình cảm giữa hai người âm thầm nảy nở lúc nào cũng không hay.Prevew..."Tiêu chuẩn của tôi là mông cong ngực bự đấy, anh có không? Có không?""Cậu bị đần sao? Lại đem cơ thể nữ nhân mà đặt lên người tôi à?"."Này Kim TaeHyung, ảnh cưới anh muốn treo ở đâu?""Dưới bếp"…
Thể loại : Đam mỹ, tình trai, ngọt, ngược, gương vỡ lại lành, lạnh lùng khốn nạn công x nhu nhược, khiếm khuyết thụ, HE, ngược thụ trước ngược công sau. Couple chính : Trần Duật Đằng x Bạch Sở Khiết.Văn án.Bạch Sở Khiết bẩm sinh đã có một bên mắt phải không nhìn được. Lớn lên khi đi học, cậu luôn coi mình là kiểu người xấu xí. Suốt ngày cô độc đến trường. Vậy chỉ một lần vô tình được nam thần của trường giúp đỡ. Cậu lại tương tư thích thầm Trần Duật Đằng.Vậy mà một buổi chiều nắng vàng, Trần Duật Đằng nắm tay cậu đi trên con phố nhỏ. Rồi lại yêu thương nói ra một câu."Anh thích em! Không phải vì nhan sắc, mà là vì em rất đặc biệt. Ông trời sẽ không lấy của ai bất kì thứ gì. Hy vọng em có thể tin tưởng anh"Một câu tỏ tình ngắn ngủi, bọn họ cùng nhau yêu đương vào thời học sinh. Hắn giúp cậu vượt qua tự ti, giúp cậu hiểu được rằng dù con mắt phải có bẩm sinh không thấy được gì thì cậu vẫn là đẹp nhất.Trần Duật Đằng khiến cho Sở Khiết yêu hắn say đắm, vậy mà vào một ngày khác. Cậu lại nghe được hắn nói với đám bạn của hắn, từng lời từng chữ khắc ghi trong tim cậu."Được rồi! Tiền của ông đâu. Tôi đã nói cái tên Sở Khiết đó là một tên dễ dụ mà. Làm cái gì có chuyện tôi yêu cậu ta? Ông đây trong lòng hiện tại vẫn chỉ thích một mình Mễ Lạc thôi nhé. Làm gì có chuyện tôi thích cái tên mù một bên kia chứ, nhìn vào con mắt đục một bên kia đã làm tôi thấy sợ rồi. Lần cá cược này các cậu thua rồi, mau đưa tiền đây"Hoá ra...đôi mắt cậu không đẹp, kể cả ngườ…