BỞI CHÚNG MÌNH CÒN YÊU
Nếu em buông tay anh
Liệu sẽ là hạnh phúc
Đi tìm điều đã mất
Trong cõi tạm đời này
Nếu chấp nhận đổi thay
Bởi mệt nhoài, yếu đuối
Không muốn nữa tranh đua
Cho một lần sống vội
Anh đã làm thương tổn
Rất sâu trái tim này
Tình yêu ngỡ vụt mất
Giật mình - vẫn còn đây
Ngày hôm qua đầy gió
Bão giăng lối em về
Bão gieo lên bến nhỏ
Ngỡ ngàng trong cơn mê
Đàn bà - anh biết không
Yếu mềm như vậy đó
Đau khổ nén vào trong
Chỉ cần đêm đừng gió
Chỉ cần tay anh nắm
Chỉ cần mắt anh nhìn
Chỉ cần con tim đó
Yêu em thật chân tình
Khờ lắm phải không anh
Đàn bà mà - vốn dĩ
Vị tha và quên nhanh
Dẫu sai lầm lớn mấy..
Nên mong trời mong đất
Anh thương cuộc tình mình
Thương đứa con bé bỏng
Thương vợ và hy sinh
Nếu em buông tay anh
Dễ thôi, em làm được
Nhưng còn lại là anh
Dằn vặt đời khóc mướt
Rồi sẽ là đau khổ
Rồi sẽ chẳng yên bình
Chập chờn trong giấc ngủ
Không tìm nổi màu xanh
Nên em giữ tay anh
Níu mối duyên sắp đứt
Nối lại bằng tình thương
Và tấm lòng lớn mạnh
Ngày mai trời lại sáng
Ai cũng biết thế mà
Miễn đừng để đêm tối
Dẫn chúng mình thật xa!
ThơKB
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro