Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6


Junghwa cực lực làm lơ thân thể trần trụi của Hyelin, mà hiện tại tự mình cởi quần áo trong nháy mắt là yêu cầu cần dũng khí rất lớn, Junghwa có chút khó khăn thoát hạ y phục.

"Đều là con gái, cậu sợ cái gì chứ, chúng ta nhanh vào thôi." Hyelin bước vào phòng tắm, nhà của Junghwa rất rộng nhưng lầu một chỉ có một phòng ngủ và một gian phòng tắm, cho nên cả hai đều rất lớn. Hyelin không thích ở một mình trong không gian lớn như vậy, cảm thấy quá trống vắng, nếu hai người ở thì sẽ vừa vặn hơn. Hyelin vẫn luôn ở ký túc xá, cho nên khi rảnh liền chạy tới tìm Junghwa.

Junghwa quyết định chiến đấu với tình cảnh này, không để Hyelin làm bất cứ điều gì quá mức,  trên thực tế, nàng lo lắng rằng mình sẽ đối Hyelin vượt rào. Junghwa hít sâu một hơi, bắt đầu cởi quần áo.

Hyelin còn quay đầu thúc giục đối phương, nhìn thấy Junghwa cởi y phục, đặc biệt là khi chỉ còn lại chiếc quần lót, gợi cảm cực kỳ. Hyelin luôn nghĩ mọi cô gái đều muốn có dáng người như vậy, cũng hận bản thân không được như Junghwa. Cô nhìn một chút khuôn ngực của mình, nhỏ đến mức đáng thương. Vì thế Hyelin nhịn không được nhìn chằm chằm ngực của Junghwa, cô nghĩ đây có lẽ là một loại tâm lý tự bồi thường.

"Cậu đừng nhìn chằm chằm vào tớ nữa." Trên mặt Junghwa lại lần nữa nhiễm đỏ ửng. Tầm mắt của Hyelin thật sự quá mức làm càn và không kiêng nể gì, này hoàn toàn là thẳng nữ mới có thể nhìn chằm chằm thân thể người khác mà không ngại như vậy.

"Dáng người của cậu thật đẹp." Giọng điệu Hyelin vô cùng hâm mộ, nói xong liền bước tới gần đối phương, cô cảm thấy bản thân quá sắc, chẳng những nhìn chằm chằm ngực của Junghwa, còn rất muốn sờ.

"Dáng cậu cũng rất đẹp." Junghwa không keo kiệt khích lệ Hyelin, người kia trừ bỏ không có ngực thì chỉ cần đôi chân dài thẳng tắp cũng đủ mê người.

"Có mông có ngực như cậu mới đúng tiêu chuẩn, chứ không phải sân bay như tớ." Hyelin đánh trống lảng, thời điểm bản thân phát dục, người khác chỉ thấy cô tràn đầy lạc quan tự tin, thật ra đã từng một lần vì ngực nhỏ khiến cô rất tự ti, lớn lên mới không để ý nữa.

"Không sao, chân cậu rất đẹp, có thể bù vào những khuyết điểm khác." Junghwa rất thật lòng phát ra từ nội tâm.

"Tớ cũng thấy chân mình rất được." Hyelin còn hơi đắc ý duỗi chân về phía trước.
Junghwa nhìn đôi chân mê người kia, tựa hồ như dụ hoặc chính mình đi đến gần sờ nắn. Tầm mắt của nàng từ trên đùi Hyelin dời lên, thấy một bụi cỏ không đậm không nhạt, hình ảnh đó đánh sâu vào tinh thần và thể xác của Junghwa, khiến nàng cảm thấy xấu hổ đến mức không dám nhìn nữa.

"Ngực cậu cũng thật đẹp, là 32C?" Hyelin nói xong liền vươn tay đánh lén Junghwa, hoàn toàn không cho đối phương có cơ hội đề phòng.
Thời điểm Junghwa bị ngón tay Hyelin chạm vào ngực, giống như chim sợ cành cong, thân thể theo bản năng cảm thấy rất xấu hổ, ôm lấy hai khỏa đầy đặn của mình, không để Hyelin tiếp tục đánh lén.

"Sắc nữ, cậu đừng sờ loạn!" Junghwa nhíu mày nói.

"Keo kiệt như vậy, nếu tớ cũng có, khẳng định sẽ không sờ cậu." Bộ dáng Junghwa càng là thẹn thùng, Hyelin lại càng muốn chọc ghẹo nàng, ngày thường Junghwa luôn là dáng vẻ độc lập bình thản.

"Sờ một chút cũng đâu mất đi miếng thịt nào." Hyelin tươi cười có chút đáng khinh, sau đó liền sờ eo người kia. Cô biết rõ Junghwa rất sợ nhột, nếu eo bị công kích thì Junghwa chắc chắn sẽ dùng tay bảo vệ eo, ngực kia liền thất phòng, khi đó mình có thể thừa cơ đánh lén.

Junghwa bảo vệ eo, bị tập kích ngực, che ngực, bị tập kích eo, né tránh đến thập phần chật vật, điều này làm cho Junghwa vừa thẹn vừa bực.

"Hyelin, cậu lại sờ loạn, tự gánh lấy hậu quả!" Junghwa không thể không cảnh cáo.

"Cùng lắm thì, tớ cũng cho cậu sờ a!" Hyelin căn bản không đem lời cảnh cáo kia vào trong mắt, giờ phút này cô cực kỳ muốn chọc ghẹo đối phương.
Hyelin rõ ràng chỉ là bạn thân lại làm ra chuyện thân mật đến cực điểm với mình. Junghwa nghĩ đến nhiều lần bản thân phải vất vả ẩn nhẫn cảm tình đến như vậy, liền có chút buồn bực. Nếu Hyelin đã cho rằng không vấn đề, ai sợ ai chứ!

Ở thời điểm Hyelin lại lần nữa vươn tay sờ trộm ngực Junghwa, Junghwa không hề phản kháng mà là đột nhiên ôm lấy Hyelin, thừa lúc đối phương kinh ngạc không kịp phản ứng, liền hôn lên môi Hyelin.

Hành động bất ngờ như vậy làm Hyelin sợ đến ngây người, hoàn toàn quên mất phản ứng.
Tính cách Junghwa là như vậy, ngày thường thập phần cẩn thận, hiện tại nếu làm, liền muốn triệt để. Môi nàng không chỉ đơn thuần dán vào môi Hyelin, còn dùng đầu lưỡi tham lam tiến nhập vào trong miệng đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro