Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nhân vật: Lê Thy Ngọc, Hoàng Diệp Anh, Linh Ngọc Đàm, Lương Kim Phụng,.... Thể loại: Fanfiction Couple: ThyAnh LinhMe Tác phẩm đầu tay của tui nên mọi người nhớ ủng hộ :3
VĂN ÁN Ta sống một đời bạo quân, đăng cơ được mười bốn năm, nền chính trị bạo ngược, sưu cao thuế nặng, rời xa quân tử thân cận tiểu nhân. Cuối cùng phi tử ta yêu nhất tự tay rót cho ta chén rượu độc. Đầu của ta bị phản quân phơi nắng treo ở tường thành.Trọng sinh một lần nữa, ta cảm thấy đời này sẽ không yêu bất cứ người nào nữa. Bất quá, ta sẽ đối xử tốt hơn với hoàng hậu Trác Văn Tĩnh - người mà ta cho tới bây giờ chưa nhìn thẳng một lần. Bởi vì chỉ có hắn ở lúc cuối cùng chưa từng vứt bỏ ta.…
Hán Việt: Song Tính Mãnh Nam Bị Thao Tới Mang Thai (双性猛男被肏到怀孕)Tác giả: Lông Mày Rậm (粗眉毛)Thể loại: SONG TÍNH, sản nhũ, sinh tử, cao H, minh tinh, ngựa đực, có tình tiết hạ dược (bị bỏ thuốc), quân bỉ, vừa yêu vừa ghét."Quân bỉ": ở đây chỉ những người lưu manh trong quân đội.Tình Trạng: 103 chương + 2 Phiên ngoại Tình Trạng edit: Hoàn Nguồn raw: Lụm nhặt trên trang stboy.net bên Tung Của*LƯU Ý: - Không chắc là dịch chuẩn 100% nhưng ít nhất cũng tầm 80%- Lời của editor sẽ in nghiêng, còn lại là của tác giả- Truyện chủ yếu là H, không khuyến khích mang não khi đọc- Ngôn từ Thô Tục, CẨN THẬN KHI NHẢY HỐ- Truyện dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, xin ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU!!!…
Tên Hán Việt: Đại lão hựu yếu băng phôi liễu Tác giả: Tần Nguyên Tình trạng: Còn tiếp Tình trạng: theo tiến độ truyện đăng Editor: Mẫn Nhi Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE,... Văn án: Hệ thống [ Ký chủ, ta sẽ nỗ lực giúp cô hối cải trở thành một người tốt, không còn là tội phạm!] Ký chủ Nam Nhiễm: "Ồ" Thiếu niên băng lãnh đi từng bước từng bước đến trước mặt cô: Cô là ai? Nhiếp Chính Vương quyền khuynh thiên hạ, ánh mắt bề nghễ nhìn thẳng vào cô: Nữ tử nhà nào sao lại ở đây? Nam Nhiễm im lặng, đánh hôn mê khiêng đi. Thiếu gia bệnh kiều buồn bực chỉ thẳng mặt cô: Còn tiếp tục lại gần, tôi sẽ giết chết cô. Nam Nhiễm:...., đánh hôn mê khiêng đi. Ảnh Đế hắc hóa cười tươi như đáo anh túc: Cô là nhà sản xuất? Lời nói còn chưa nói hết. Nam Nhiễm đã nhanh tay đánh người ta ngất xỉu, chuẩn bị khiêng người đi. Biểu tình của hệ thống càng ngày càng hoảng sợ. [Ký chủ, cô... cô... cô, đang làm gì vậy?] Nam Nhiễm chỉ bình tĩnh đáp lời: Đương nhiên là nhốt vào phòng tối, giấu đi. Hệ thống bị dọa: [Không phải chúng ta đã thỏa thuận sẽ trở thành một con người mới sao?] Nam Nhiễm sau khi nghe xong, chỉ cười vài tiếng, ngữ điệu lười nhác vang lên: Hệ thống tốt của ta, ngươi có nên nghĩ cách tìm cho ta một cái lồng sắt thật kiên cố không? Hệ thống, sửng sốt: [A!!!!!!!] ... Truyện dịch theo bản convert nên không thể nào giống hết 100%. Có gì xin mọi người bỏ qua! Truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả mong mọi người đừng đem đi lung tung.…
Byun Baekhyun là một cậu nhóc nghịch ngợm nhưng vô cùng trẻ con. Gương mặt xinh đẹp có thể hút hồn bất kì ai. Đôi khi cậu rất ngốc, lười nhác và nhiều chuyện. Nhưng những điều đó không ảnh hưởng đến tình cảm "yêu thương" mà Park Chanyeol dành cho cậu. Nhớ lại cái ngày hai người lần đầu gặp mặt mà xem..."Này nhóc xinh đẹp, có muốn làm người yêu anh không?""Nhưng chúng ta đều là con trai" *đỏ mặt*" Tình yêu không liên quan đến giới tính. Chỉ cần có chỗ đút vào là được rồi" *cười gian xảo*"Nhưng...Tôi...tôi bị trĩ..." *mặt ngây thơ*"Nếu vậy tôi nguyện nằm dưới để em đâm" "Tiếc quá... 'Cái đó' của tôi liệt cmmr còn đâu" *cười*"..."-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=…
Trọng sinh nguyên soái phu nhân là tang thi 重生元帅夫人是丧尸Tác giả: Diễm Quỷ Thất Nương 艳鬼七娘Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Tinh tế , Cường cường, Độc miệng tang thi thụ x Cường đại cơ trí công.Số chương: 137 + 2 phiên ngoại.Tình trạng: hoàn.Chuyển ngữ: Châu ChípLẦN ĐẦU EDIT TRUYỆN, VĂN CHƯA ĐƯỢC MƯỢT, MONG M.NGƯỜI THÔNG CẢM !!!Hình ảnh trong truyện chỉ mang tính chất minh họa. Không thuộc về bộ truyện :))))--- VĂN ÁN ---Sân Mộc là một tang thi sợ quỷ lại sợ mèo kinh khủng, mạt thế trăm năm bị nhân loại bức cho đầu óc không tỉnh táo, Sân Mộc đóng gói gia sản quyết định lánh đời. Sau khi ăn hết lương thực dự trữ, Sân Mộc chuẩn bị hảo hảo ngủ một giấc, lại không ngờ, một giấc ngủ dậy đã là vạn năm về sau.Vạn năm về sau, địa cầu đã làm cổ chiến trường di chỉ không còn sinh mệnh. Tỉnh lại, Sân Mộc trong lúc vô tình nhặt về một nam nhân bị thương, dự định mang làm sủng vật, lại không ngờ, nguyên bản cho rằng chỉ là một con cừu con nam nhân kia trên thực tế lại chính là một con sói đang dấu đi răng nanh. Ngao ô một tiếng, liền đem 'tiểu' tang thi đóng gói mang về tinh cầu.-"Ngươi lưu manh!! Ta đã cứu ngươi!" 'Bé' tang thi lời lẽ chính đáng."Hảo, ta lấy thân báo đáp." Ngài nguyên soái mặt poker, nhào lên, áp đảo......Vì thế, tang thi vương tử cùng ác long nguyên soái hạnh phúc sinh hoạt ở cùng nhau.…
Tác giả: Bạo Táo Đích Bàng GiảiConvert: WikidichEdit: SCR0811Tóm tắt:Mễ Uyển là đại sư bắt yêu, nhưng do giết quá nhiều yêu quái nên bị đàn yêu hợp lực vây đánh, cuối cùng hao hết linh lực, bị nhốt trong Mặc lâm cho đến chết. Cũng may, nhờ chút yêu lực còn sót lại giữ cho linh hồn không bị tận diệt nên 500 năm sau, Mễ Uyển nhờ cơ duyên xảo hợp mà trọng sinh vào người một cô gái trùng họ trùng tên. Sau khi trọng sinh, Mễ Uyển từng bắt yêu cả đời quyết định chuyển sang làm một người bắt yêu "lành tính", noi theo phẩm chất cao thượng yêu không đánh ta ta sẽ không đánh yêu, làm một người phàm bình thường. "Anh trai à, tôi không tới để bắt yêu, tôi chỉ trèo tường ra ngoài để giảm béo thôi." Ngày đầu tiên Mễ Uyển trèo tường gặp được nhân vật lớn."..." Phàn Thần chưa bao giờ bị ai nhìn thấu thân phận, đưa mắt nhìn theo con nhóc đang trèo tường. ...^^...Sau này, Mễ Uyển mở một phòng khám dành cho yêu tộc, chủ yếu làm về mảng chăm sóc trước sinh. Mễ Uyển: "Cần người chăm sóc trước sinh không? Chỉ 30 vạn, đảm bảo phục vụ chu đáo."Chúng yêu quái: "Sinh con thật đắt mà."Đây là câu chuyện về ngày đầu tiên trèo tường đã bị mãnh thú theo dõi. Thụ yêu siêu cấp có tiền, thích mua đất xây công viên VS Chuyên gia bắt yêu đam mê kiến tiền…
Tác giả: Hạnh VănThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Học đường, HE, Ngọt sủng, Trùng sinh, Chủ thụ, 1v1.Độ dài: 132 chương + 4 ngoại truyện. Truyện được chuyển ngữ chưa có sự cho phép của tác giả và hoàn toàn phi thương mại. Không reup dưới mọi hình thức, không sử dụng cho mục đích thương mại.The story is translated without author's permission and completely non-commercial. Please do not repost in any form and use for commercial purposes.Wordpress: https://jixing213.wordpress.com/ml-full-hoc-ngoan-hanh-van/…
Cậu ôm tôi một chút (你抱我一下)Tác giả: Y Nha (咿芽)Văn án:Tạ Gia Nhiên mắc chứng khao khát da thịt nhẹ nhưng mắc bệnh sạch sẽ rất nặng, chỉ cần muốn bắt tay người khác trước hết cũng phải nghĩ xem mình có mang khăn ướt theo không.Cứ thế, mỗi khi chứng khát da thịt tái phát, cậu chỉ có thể miễn cưỡng dùng giấc ngủ để thôi miên chính mình, may mà cậu bị nhẹ, không tính là quá khó chịu.Nhưng mà trạng thái này từ sau khi Lương Túc Niên dọn vào ký túc xá liền vô tình bị phá vỡ.Vậy mà cậu lại không bài xích người này tới gần.Thậm chí khi Lương Túc Niên vừa chơi bóng rổ xong, vén vạt áo đứng ở bên ngoài sân uống nước, cậu không thể kìm chế mà sinh ra một loại kích động muốn được hắn ôm vào trong ngực.Giải pháp ngủ tuyên bố mất tác dụng, chứng khát da thịt của cậu càng nặng thêm.. . .Đêm khuya một ngày nào đó, vì nóng đến mất ngủ mà Lương Túc Niên cởi trần đứng hóng mát tại ban công, ngơ ngác mắt to trừng mắt nhỏ với Tạ Gia Nhiên."Cái gì?" Lương Túc Niên cảm thấy mình bị nóng đến váng đầu nên nghe nhầm rồi.Cái người xưa nay được xưng là không dính khói bụi trần gian, nhìn bạn cùng phòng như hắn một cái cũng như đang bố thí sao lại nói những lời này với hắn? ? ?Tạ Gia Nhiên trầm mặc một lát.Cậu dùng âm thanh bình tĩnh đều đều nói lại một lần, nỗ lực trấn tĩnh, còn có chút tự giận bản thân mình."Lương Túc Niên, cậu có thể ôm tôi một chút không?"Mô tả: Thả thính người ta mà không biết, sủng người yêu, dương quang công x Mắc bệnh sạch sẽ nặng, mỹ nhân lạnh lùng thụ…