Hợp đồng tiền tỷ
Chương 1: Duyên phận
ăn biệt thự nhà họ Hải hiện ra trong màn sương sớm mai thật đẹp lung linh và hoành tráng. Trong căn nhà to ấy, ngoài gia đình chủ tịch Hải Khương thì có đến mấy chục người giúp việc và quản gia. Chủ tịch chỉ có 1 người con trai do khi sinh con vợ ông ấy bị băng huyết và ra đi mãi mãi, trong lúc đó ông đang mải mê tìm kiếm những hợp đồng tiền tỷ để khẳng định danh tiếng của mình. Lúc vợ ông trút hơi thở cuối cùng, đứa con còn đỏ hỏn chưa kịp cất tiếng khóc chỉ có những quản gia và giúp việc ở bên cạnh họ. Vì cảm thấy có lỗi với vợ con nên ông quyết định không đi bước nữa. Tuy rằng lúc đó ông còn trẻ và có rất nhiều người phụ nữ vây quanh nhưng ông vẫn không quan tâm, có những lúc vì quan hệ làm ăn ông phải có những người đẹp vây quanh nhưng ngoài tiền ra thì ông chẳng cho họ một danh phận gì cả. Hải Khôi lớn lên không có một giọt sữa của mẹ và cũng không có mấy khoảng khắc được bên cạnh cha. Ông Hải Khương luôn mang đến cho con trai những gì tốt đẹp nhất, thầy giáo giỏi nhất và những người trợ lý đa tài nhưng ông lại không cho con trai mình thời gian được ở bên cạnh và tất cả những gì ông muốn thì Hải Khôi luôn phải nghe theo,không cãi nửa lời. Mãi cho đến tận bây giờ khi ông chuẩn bị kế thừa vị trí chủ tịch của tập đoàn Hải Thị thì ông vẫn luôn nghe lời cha mình một cách ngoan ngoãn.
Ông Hải Khương có 2 người cháu, 1 gái và 1 trai. Tất nhiên hai người cháu của ông đều được dạy dỗ bài bản và du học ở Anh về. Vừa có bằng cấp quốc tế, vừa có vị thế uy quyền nên không khó để hai đứa cháu của ông có được vị trí ngày hôm nay. Lan Lan, cô cháu gái sắc sảo và thông minh đang giữ chức vụ giám đốc thiết kế của tập đoàn, còn cậu cháu trai Hải Khánh thì hiển nhiên là người thừa kế đời thứ hai nên đang là giám đốc kinh doanh. Tập đoàn Hải Thị là một tập đoàn lớn với đa ngành nghề kinh doanh và chủ yếu phục vụ tầng lớp thượng lưu của xã hội. Doanh thu hàng năm lên đến cả nghìn tỷ đồng và cả trăm công ty con, chi nhánh,cửa hàng trên toàn quốc.
Ông Hải Khương sức khỏe đang yếu dần và theo mong ước của ông là nhìn thấy đứa cháu trai duy nhất được yên bề gia thất. Trái với vẻ tính hiền lành, ít nói và chấp nhận của ông Hải Khôi thì Hải Khánh là một người thông minh nhưng ngang bướng và thích làm theo ý mình, không chấp nhận sự sắp xếp của người khác. Tuy nhiên,lần này anh phải nghe theo vì đó là một điều kiện quan trọng để anh được thừa kế vị trí chủ tịch của cha mình. Vị hôn thê mà ông nội chọn cho Hải Khánh là Hà Nguyên, cô là con gái của bạn bố mẹ anh và cũng là trợ lý trước đây của ông nội anh. Trong một lần ông Hải Khương nhờ bố cô đi công chuyện thì gặp tai nạn qua đời, lúc đó mẹ cô đang mang thai cô nhưng do quá đau khổ vì cái chết của chồng nên đã sinh bệnh và sinh cô ra sớm hơn 1 tháng so với dự định. Tuy nhiên khi sinh cô ra bà đã mất, để lại cô con gái nhỏ cho người em nuôi dưỡng. Trong đám tang của bố mẹ cô, ông Hải Khương đã tự hứa với linh hồn người đã khuất là sẽ chăm lo cho con gái của họ suốt đời. Trong suốt quá trình lớn lên và trưởng thành của Hà Nguyên luôn có sự theo dõi và giúp đỡ của ông Hải Khương. Hà Nguyên thua Hải Khánh 2 tuổi, cô là một cô bé hiền lành,nhút nhát thông minh và thật thà. Tính cách của cô như vậy cũng là do vợ chồng người cậu nuôi dưỡng cho tạo nên,họ nuôi dưỡng cô vì biết cô sẽ mang lại cho họ một khoản tiền lớn, mọi khoản chu cấp của ông Hải Khương cho cô họ đều lấy hết.
Hôm nay là một ngày nặng nề của căn biệt thự Hải Thị do sức khỏe của ông có dấu hiệu yếu dần, bác sỹ cũng thông báo gia đình cần chuẩn bị tâm lý. Mọi thủ tục bàn giao công ty ông đều đã thực hiện xong và cả bản di chúc quái gở theo cách gọi của Hải Khánh.ông chậm trãi nói
Ta không còn sống bao lâu nữa, ta muốn được dự đám cưới của Hải Khánh.
Ông Hải Khôi: thưa cha, nhưng Hà Nguyên vẫn chưa học xong cha ah.
Cưới xong rồi học tiếp cũng được. Cưới xong rồi để nó đi du học vì sau này nó sẽ là phu nhân của tập đoàn Hải Thị - ông Hải Khương vừa nói vừa thở nặng nhọc
Vì không muốn cha mình lo lắng nên ông Hải Khôi vội vã trả lời: được, được cha ah. Con sẽ cho thư ký thông báo với nhà bên ấy để tháng sau ta tiến hành hôn lễ luôn ah.
Tháng sau, sao nhanh vậy cha- Hải Khánh vội vàng lên tiếng
Mẹ anh vội vã kéo anh ra một bên và lên tiếng: con không thấy sức khỏe của ông đang yếu dần ah, hôn sự này đã được định đoạt cách đây 20 năm rồi. Con làm ơn im lặng chút coi.
Hải Khánh không nói gì và chỉ xì một tiếng, anh không thích thú gì Hà Nguyên vì anh đã có người yêu khi du học bên Anh nhưng anh lại không muốn mất vị trí chủ tịch của Hải Thị nên miễn cưỡng đồng ý với hôn sự này.
Ông Hải Khương từ từ lên tiếng: ngày mai gọi con bé đến đây, ta muốn nói chuyện với con bé một lát.
Hải Khánh nhanh nhảu lên tiếng: sáng mai con sẽ đi đón cô ấy ah.
Ngôi nhỏ nhà của Hà Nguyên không có gì đặc biệt, tuy rằng chủ tịch Hải Khương đã cho họ rất nhiều tiền nhưng họ vẫn chưa sửa sang lại ngôi nhà vì để như thế chủ tịch sẽ thương cảm họ hơn. Họ để giành tiền cho con cái họ du học và mua căn hộ, xe cộ. Trong khi đó Hà Nguyên chỉ học trong nước và vẫn đi 1 cái xe đạp từ xưa đến giờ. Tiền của chủ tịch cho cô đều bị gia đình nhà cậu lấy hết, cô chỉ mặc đồ thừa của con gái họ. Tuy rằng quần áo có thế nào đi nữa thì cô vẫn rất xinh đẹp và thanh lịch.
Vì đã được thông báo trước nên sáng nay cậu mợ cô chuẩn bị cho cô rất chu đáo, họ đang hy vọng về món quà hồi môn của Hà Nguyên, chắc chắn đó sẽ là một món tiền rất lớn.
Hà Nguyên trong bộ váy xanh dương rất đẹp và duyên dáng, nhìn cô tựa như tiên nữ giáng trần. Tuy đã gặp nhiều cô gái xinh đẹp quyến rũ nhưng Hải Khánh không khỏi ngỡ ngãng bởi vẻ đẹp sáng nay của Hà Nguyên. Con bé dơ bẩn ngày xưa giờ xinh đẹp thế này sao? Hải Khánh nói thầm
Hải Khánh lễ phép chào cậu mợ Hà Nguyên rồi nhanh chóng kéo tay Hà Nguyên ra ngoài và không quên nói vọng vào: chiều con sẽ đưa cô ấy về ah
Trên đường đến biệt thự Hải Thị, Hà Nguyên có ý muốn mua quà nhưng bị Hải Khánh từ chối một cách phũ phàng: nghèo như cô thì làm gì có tiền mà mua quà phì hợp với nhà tôi. Câu nói này của Hải Khánh như xát muối vào lòng cô nhưng cô chỉ nhìn anh và im lặng không nói gì, dù sao hoàn cảnh của hai người quá khác biệt nhau.
Chiếc xe dừng trước căn biệt sang trọng, tuy rằng cô đã đến đây mấy lần nhưng vẫn không khỏi ngạc nhiên về vẻ đẹp của ngôi nhà này.
Chương 2: gặp gỡ
Như hiểu được suy nghĩ của Hà Nguyên, Hải Khánh nhìn cô rồi cười khẩy" cô nhìn gì mà ngạc nhiên quá vậy, có phải lần đầu đến đây đâu. Cô yên tâm, sau nay cô không phải ở đây đâu mà phải lo sợ như thế".
Hai người bước vào nhà với hai hàng người giúp việc cúi chào" chào thiếu gia, thiếu phu nhân". Hà Nguyên có vẻ khó chịu với câu chào này nhưng cô im lặng. Quản gia Trương đưa hai người vào phòng nghỉ của ông Hải Khương, mọi người đang ở trong đó rất đầy đủ và không khí có vẻ trầm lặng.
Ông Hải Khôi: thưa cha, Hà Nguyên đã đến ah
Ông Hải Khương từ từ mở mắt và vẫy tay gọi: Hà Nguyên cháu lại đây với ông nào
Hà Nguyên nhẹ nhàng đến bên cạnh giường của ông Khương, ông cầm tay và nhẹ nhàng nói: cháu yêu quý của ông, ông chẳng còn bao nhiêu thời gian nữa, mong cháu hãy chăm sóc cho Hải Khánh.
Lúc này Hải Khánh đứng bên cạnh và nhếch mép cười: cô ta thì làm được gì cơ chứ
Rồi ông khương tiếp tục nói: nó là đứa ham chơi, ngang bướng và không thích bị ai kiểm soát nhưng rất thông minh và sống tình cảm. Cháu hãy cố gắng sống hòa hợp với nó nhé.
Hà Nguyên lưng lưng hai hàng nước mắt và " dạ" một tiếng nhỏ nhẹ.
" làm như ông của mình mà khóc không bằng" Hải Khánh lên tiếng và bị bố anh ban cho một cái nhìn sét đánh.
Rồi ông Hải Khôi gọi mọi người ra phòng khách nói chuyện
Ông Hải Khôi: Hà Nguyên ah, cháu nghe ký những lời bác nói nhé
Hà Nguyên: dạ
Ông Hải Khôi: 10 tháng sau sẽ làm lễ cưới cho hai cháu, từ giờ đến lúc đó còn 2 tuần nữa. Con chỉ cần nghỉ ngơi và sắp xếp việc học là được, còn mọi chuyện người lớn sẽ lo. Sau khi cưới xong hai đứa sẽ về đây ở 1 thời gian
Không kịp để cha mình nói tiếp, Hải Khánh đã nhảy lên: sao, sao lại ở đây? Con muốn ở nhà riêng của con.
Ông Khôi trợn mắt nhìn con trai: im lặng, đây là ý muốn của ông nội con. Nếu con không muốn bị đuổi ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng thì hãy làm theo lời ông.
Trong nhà không ai nói thêm câu gì, Hải Khánh bực mình bỏ lên phòng, bà Hà Thu phải chạy theo, an ủi con trai: con ah, chỉ cần kéo dài cuộc hôn nhân này 4 tháng thôi. Sau đó con sẽ có tất cả và ly hôn cũng được mà con. Con hãy cố gắng lên
Mẹ ah, 4 tháng lâu lắm mẹ ah. Con chỉ cần nhìn mặt con bé đó thôi cũng đủ chán chết rồi. Làm sao con ở cùng nó 4 tháng đây mẹ?
Bà Hà Thu không ghét Hà Nguyên nhưng bà rất cưng chiều con trai mình nên bà đồng ý mọi chuyện mà Hải Khánh làm.
Thôi, con xuống đưa nó về đi. Nhớ đừng dọa nó sợ chạy mất là con tiêu đời đó.
Hải Khánh lững thững xuống tầng, thấy Hà Nguyên đang ngồi đó một mình. Anh hất hàm hỏi cô: cha tôi đi đâu rồi
Hà Nguyên: Bác trai đi ra ngoài rồi ah
Cô muốn về chưa?
Tôi định vào chào ông rồi về nhưng vì bác sỹ đang ở trong đó nên tôi chưa vào được
Thôi khỏi, có phải ông của cô đâu, đứng dậy tôi đưa cô về, khi nào ông tỉnh dậy tôi sẽ nói lại
Lại một lần nữa hai hàng người giúp việc lại cúi chào, cô thấy khó chịu và ngượng ngạo vì đa phần họ đều lớn tuổi hơn cô
Sao nhà anh lại phức tạp đến thế? Cô bật hỏi khiến Hải Khánh ngạc nhiên
Có gì đâu mà phức tạp- anh vừa lái xe vừa trả lời
Tôi thấy người giúp việc lúc nào cũng cúi chào khi thấy tôi
Hải Khánh bật cười: đó là vì cô đi với tôi, cô nghĩ mình là ai mà giai nhân nhà tôi phải chào cô
Hà Nguyên bực tức: anh cũng nghĩ mình là ai chứ, chẳng qua là họ cúi chào đồng tiền của ông anh mà thôi.
Hải Khánh bất ngờ với câu nói của Hà Nguyên: cô đang nói cái quỷ gì thế hả
Thấy vẻ mặt bực tức và đôi mắt trợn ngược của Hải Khánh thì Hà Nguyên đã biết mình nói sai và vội vàng im lặng. Hải Khánh lại tiếp tục: để tôi nói cho cô biết rõ, tôi với cô chỉ hợp đồng. Bác sỹ nói ông tôi chỉ có thể kéo dài trong 4 tháng thôi, đến lúc đó hợp đồng của chúng ta cũng sẽ kết thúc. Trong thời gian này chúng ta phải đóng kịch cho chuẩn không là hỏng hết mọi việc, vì thế khi nào được sự cho phép của tôi thì cô mới được lên tiếng. Hà Nguyên im lặng không nói gì cả
Vậy tôi với anh sẽ ở chung phòng ah?
Hải Khánh cười với vẻ mặt đẩy bí hiểm, anh dừng xe lại và áp sát nhìn Hà Nguyên" sao, cô không thích sao. Tôi nổi tiếng là sát gái đấy"
Hà Nguyên nhìn anh hồi lâu, đúng anh rất đẹp trai, nam tính, vẻ mặt đầy cuốn hút
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro