Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

NGOẠI TRUYỆN 3: BÓNG MA CĂN NHÀ NỔI (part 1)

30/11/3019 Melon Music Award

Cuối năm luôn là thời khắc dành cho những lễ trao giải. Mở màn của năm nay BT trở thành nhóm nhạc K-pop đầu tiên càn quét hết các giải thưởng lớn trong một lễ trao giải cuối năm với 4 giải Daesang của Melon Music Awards bao gồm: Nghệ sĩ của năm, Bản thu của năm, Album của năm, Bài hát của năm.

- SeJoon hyung trao hả anh? – JK khẽ quay qua hỏi.

- Ah! – TH cũng không nhớ rõ ông anh cả hội Wooga sẽ trao hạng mục nào nên chỉ ậm ừ đáp lại.

Thế mà hóa ra đúng thật.

- Anh lên đi! Cố tỏ ra trầm tĩnh chưa bao giờ là sở trường của anh cả. Lên đi, tụi em ở ngay sau thôi. – JK vừa nói vừa đẩy anh lên trước mà chẳng nhận ra miệng mình còn cười tươi hơn anh nữa. Cái con người 25 tuổi đầu vẫn còn nhảy chân sáo ấy luôn hút ánh nhìn nuông chiều của cậu một cách vô thức. Trải qua gần 10 năm sóng gió dù biết thì cậu cũng chẳng còn muốn giấu diếm ánh mắt đó trước máy quay nữa.

04/12 MAMA 3019 tại Nhật Bản

00h00 Happy SJ day!

Sau khi dự lễ trở lại khách sạn cũng đã hơn 12h đêm. Về tới phòng là ai cũng chỉ muốn leo lên giường ngủ một giấc chết thôi. JK nằm gối đầu lên ngực TH lặng nghe tiếng trái tim anh đập đều đều cùng tiếng thở lướt trên đỉnh đầu mình, không nhịn được ngượng ngùng hỏi:

- Sao hôm nay anh không lại chào anh ấy?

- Ai cơ?

- PBoGun!

- Ah! Anh không nhớ ra là hôm nay...

- Nói dối!

- Hả?

- Ai chẳng biết anh ấy có tham dự. Line up công bố lâu rồi mà. Ai cũng tò mò phản ứng của anh hôm nay. – JK thủng thẳng.

- Có gì mà tò mò chứ. Bình thường thôi mà.

- Anh!

- ... Hử? – TH biết ko trốn tránh được chỉ khẽ đáp như một động thái đồng ý cho JK tiếp tục.

- Nhìn em đi.

JK ngẩng đầu lên đón đợi ánh mắt anh mở ra, cố gắng bắt lấy từng biểu cảm trong đó. Vốn cậu nghĩ đó sẽ là ánh mắt có lỗi hay mệt mỏi, lảng tránh hay gì đó đại loại như vậy nhưng không, chỉ có ánh mắt sẵn lòng cưng chiều ở đó.

- ... Hôm nay... Em... trẻ con quá phải không?

- Có sao?

- Em đã cố tình... thể hiện... ừm... chiếm hữu một chút.

- ... - Hình như cậu thoáng nhìn thấy miệng anh nhếch lên một chút, rất khẽ nhưng anh không đáp lại, mà chỉ nhìn mình ngày càng sâu hơn. JK biết mình ko thể đấu lại lâu hơn nên tự giác cúi mặt xuống, dụi dụi vào ngực anh.

- Sao anh không nói gì?

- ...

- ...

- Anh không thấy đứa trẻ nào ở đó cả. Anh chỉ thấy người yêu anh thôi.

- Xì! Anh nói dối mãi thành quen rồi à.

- Anh không nói dối. Anh còn muốn khoe mình được yêu với cả thế giới cơ mà. Đang nghĩ ko biết làm sao thì may quá có em rồi.

- Em cũng không hẳn lương thiện gì cho cam đâu. Dám nhằm tới người em yêu thì chắc chắn ở trong blacklist rồi.

- Anh biết. Cũng nằm trong blacklist của anh.

- Cũng không tới mức ấy. Chỉ là...

- Anh sẽ không gặp riêng anh ấy nữa. Lần trước anh đã nói với em rồi mà. Anh đã nói với anh ấy rằng anh yêu em. Sau này nếu anh ấy còn muốn hẹn gặp, anh cũng sẽ nói anh không đồng ý. Không phải bởi vì anh không coi anh ấy là bạn mà chỉ là anh không muốn có bất cứ điều gì khiến em bất an thôi.

- Bất cứ điều gì cơ à. Nghe không khả thi lắm.

- Ít nhất, đấy luôn là mục tiêu của anh.

- Em biết rồi. Chỉ cần anh đừng có như trước đây, ai thích mình cũng đều mặc kệ là được.

- Uhm. Anh chỉ để JK thích anh thôi. Người khác tuyệt đối không được.

- À! Hôm nay có chuyện này, xấu hổ chết mất.

- Chuyện gì?

- Lúc trao giải Best Dance Performance Male Group ấy em đã nhận nhầm anh Kentaro là anh.

- Yahh! JJK. Em thế mà còn dám khoe với anh à? – TH ngồi bật dậy, đẩy JK ra.

- He... he... he... Tại bộ đồ của anh ấy mặc giống anh quá luôn ấy.

- Giống thế nào được. Đâu để mò fancam xem nào. Giống chỗ nào mà có thể khiến em nhầm cả bạn trai mình được hả?

- ...

- ...

- Đó, giống mà. Em lúc đó chỉ có cảm giác liếc từ vai xuống cứ đinh ninh đấy là anh.

- Kể cả là từ vai nhìn xuống đi nữa. Chỗ nào giống chứ. Quần khác, áo khác, giày khác.

- Aizzaaa thôi mà. Thực sự lúc đó em mặc định bên cạnh em là anh cho nên em hoàn toàn không có ý định để ý xem đó là ai. – JK sán lại ôm lấy cánh tay anh.

- Hừm... Đến bạn trai còn nhận nhầm được. Anh...

- Em xin lỗiiiii.

- Nhưng mà trông em tức cười thật. Há... há... há... Ngốc không chịu được.

- Anh nói xem anh ấy có biết em nhầm không? Xấu hổ chết mất. Anh ấy sẽ nghĩ em quá lỗ mãng hay gì?

- Không sao đâu! Anh nghĩ anh ấy không nhận ra đâu.

- Thật không?

- Uhm! Anh nghĩ thế.

- Mà giờ thì cũng chẳng khác nhau gì. Fan đã nhận ra và cười ha hả thế này thì anh ấy cũng sẽ biết thôi. Xấu hổ chết mất.

- Xấu hổ quan trọng hơn việc anh giận sao?

- Thôi, em xin lỗi rồi mà.

- Thôi được rồi dù vẫn hơi giận một xíu nhưng tại em đáng yêu nên anh bỏ qua đó.

- Hì... hì... Đáng yêu thật tốt ha.

- Xì... Đồ ngốc. Lại đây với anh nào. Anh có chuyện này muốn nói với em. – TH lại kéo JK nằm gối lên ngực mình, vừa vuốt tóc vừa thủ thỉ.

- Chuyện gì thế? Quan trọng sao?

- Cũng không hẳn nhưng anh cần nghe ý kiến của em.

- Anh nói đi.

- À. Thì hôm nay có cả anh SeJoon và anh WuSik, đáng ra anh tính tụi mình cùng đi uống với hai anh mấy chén nhưng mà hai anh lại lên máy bay về luôn trong đêm nên không kịp.

- ...

- Với lại từ khi mua nhà tới giờ anh chưa có mời các anh tới nhà...

- ...

- Anh...

- Anh cứ chọn ngày cùng các anh ấy đi. Phải tranh thủ lúc mình còn rảnh.

- Anh tính để đến giáng sinh được không?

- Uhm! Nhà anh mà.

- Ý anh là...

- ...

- Anh muốn... em... với tư cách... đồng chủ nhà... tiếp khách cùng anh.

- ...

Chẳng hiểu sao điều hòa để 22 độ mà mặt JK lại bỗng dưng nóng như sắp phát hỏa tới nơi. Nói sao nhỉ? Trước đây TH có rất nhiều bạn bè, cậu luôn cảm thấy những mối quan hệ này quá mất thời gian và đầy rẫy "nguy hiểm" đối với cậu điển hình như PBoGun vì thế cũng không có nhiều hảo cảm. Có điều hội Wga thì khác. Cậu thực sự nhận ra được niềm vui của TH khi anh ở bên những người anh này. Điều đó khiến cậu vừa có chút ghen tị, nhưng lại vừa muốn mình được là một phần trong cái vòng tròn đó. Cảm giác này rất khó để diễn tả. Chỉ biết là cậu đã chờ ngày anh mang mình tới giới thiệu với họ từ lâu rồi, có khi còn hơi trạnh lòng vì bao nhiêu năm như vậy anh vẫn không nghĩ tới việc làm điều đó. Hôm nay thì cuối cùng thì ngày này cũng tới.

- Anh... nói thật à? – JK bật dậy, nhìn chằm chằm vào TH gặng hỏi lại.

- Ngốc! Sao anh lại không nói thật. – TH véo vào hai má cậu xếch lên.

- Em còn tưởng anh không bao giờ làm điều đó.

- ...

- ...

- Anh xin lỗi. Trước đây, anh không nghĩ nhiều đến thế. Đã khiến em buồn sao?

- Làm gì có ai không muốn được người yêu giới thiệu với bạn thân.

- Vậy em đồng ý nhé.

- Thế thì có phải trước đấy nên để... hai nhà... Ba mẹ mình... còn cả các anh nữa... cũng chưa tới.

- Uhm! Em nói đúng nhỉ? Kkie giờ còn suy nghĩ thấu đáo hơn cả anh.

- Có điều... như vậy... hơi...

- Anh hiểu ý em. Nhưng ít nhất em nghĩ tới điều ấy khiến anh hạnh phúc lắm. Vì như vậy, với em, anh là lâu dài...

- ... Nói gì... kì cục dị. – JK thấy mình cứ như thể muốn ăn lại gắp bỏ cho người vậy. Hơi có chút mất giá.

- Việc với các bố các mẹ mình cứ tạm thời chậm lại một chút nhé. Chờ khi nào mình rảnh hơn một chút. Một việc nghiêm túc và mang ý nghĩa trọng đại như vậy mà vội vàng thì không được phải không?

- ...

- Em đừng hiểu lầm nhé. Anh thực sự rất rất rất để tâm, rất muốn làm điều đó. Chỉ là anh muốn tụi mình phải chuẩn bị thật tốt thôi.

- Em hiểu rồi. Anh cũng không cần rào trước với em nhiều như vậy đâu. Đã quyết định quay về bên anh thì em sẽ không để những nghi ngờ vụn vặt ấy có cơ hội nảy sinh. Anh cũng như vậy đi. Mình phải tin tưởng nhau tuyệt đối. Không giấu nhau cũng không nghi ngờ nhau điều gì cả. Chỉ yêu nhau thôi.

- Uhm! Vậy mai về mình sẽ check lại lịch trình rồi quyết định nhé.

- Ngủ thôi.

- Ngủ ngon, người yêu anh.

- Ngủ ngon, người yêu em.

18/12 BT ở Apellbaum

- Wowww! Em tính ra bây giờ là đại gia nhà to, xế xịn nhất trong nhóm rồi đó TH. – HS tấm tắc gật gù khi cùng 4 ông anh khác tiến vào nhà sau buổi khớp sân khấu cho mấy chương trình nhạc hội cuối năm của các nhà đài.

- Anh đừng mỉa mai em thế mà.

- Anh nói sự thật chứ mỉa mai chỗ nào.

- Chỉ là em vốn không phải đứa có nhu cầu trữ nhiều tiền làm gì cả. Em chọn chỗ này vì em nghĩ nếu ví dụ cả nhóm có muốn ở lại nhà em cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.

- Ồ. Thế hả? Thế phòng của anh đâu? – Anh cả cũng nhất định phải ghẹo TH một câu.

- Anh đi ngắm đi, anh thích phòng nào thì phòng đó là của anh.

- Ồ. NJ ah. Chúng ta đi chọn phòng thôi.

- Nếu là một mình thì em ko dám ở nhà này đâu các anh. Nó rộng tới nỗi em nghĩ trộm có trốn chỗ nào TH cũng ko biết.

- Aizzzz. JM ah. Sao lại nói gì kinh dị thế chứ. – YG không có ý định ngắm nghía gì cả, mà lập tức quẳng ngay cái thân mình lên sofa rồi nhắm mắt.

- Nào có cần tớ giúp gì không?

- Hôm nay tớ có nhờ mẹ sang chuẩn bị trước từ sáng. Để ngó tủ lạnh, chắc có mấy món cần hâm lại. – TH vừa đáp vừa đỡ lấy túi xách của JK cùng đống đồ lỉnh kỉnh trong tay đem vào phòng ngủ trong khi JK quay lưng đi thẳng vào bếp.

- Anh bê dưa chuột với táo ra bàn trước đi này. Em sẽ nấu thêm mì gói.

- Ồ. JungKook sao còn giống chủ nhà hơn thế này?

- Chờ anh ấy biết trong nhà anh ấy có gì thì chúng ta tới sáng cũng chưa chắc được ăn nữa.

- Còn gì anh bê nốt cho nào. – HS sau khi ngó nghiêng view sông Hàn từ phòng khách cũng đi vào giúp một tay.

- Dạ trong tủ còn cơm cuộn với một ít đồ lạnh. Anh cho ra đĩa giúp em nha.

- Oh. Bác gái chuẩn bị nhiều món thế. Có cả pizza nữa.

- Pizza chắc phải cho vào lò nướng lại chút cho ngon anh ạ.

- Anh chịu thôi. Lò nhà hai chú anh không biết dùng đâu.

- Để em xem nào. Em mua về mà cũng chưa động bao giờ. – TH bây giờ mới cất đồ xong quay lại.

- Em nghĩ anh nên gọi điện hỏi mẹ đi. Chứ anh mò khéo đi mua lò mới là vừa.

- Làm gì tới nỗi.

- Vậy chắc cái kẹp nướng bánh mì hôm trước Tanie làm hỏng không phải anh ha.

- Oh! Thế để anh gọi mẹ.

- Anh hỏi luôn mẹ hộ em xem đống xiên dĩa mẹ để chỗ nào, để tìm cho nhanh nhé.

- Uhm. Còn gì nữa không?

- Hỏi mẹ coi salad mẹ đã trộn gì rồi em có cần cho thêm vừng hay không?

- Uhm. Hết chưa?

- Cứ tạm thế đi. Nếu còn gì em tự hỏi sau.

- Uhm.

Hai người không ai ngẩng mặt nhìn ai, đều làm việc của mình nhưng miệng lại trao đổi thành thục như thể đó chỉ là một điều giản đơn như nước chảy. Cũng chẳng nhận ra HS và JM đang lén nhìn nhau cười ý nhị, khựng cả đôi tay đang chuẩn bị bê đồ ra phòng ăn.

Sau vài ly rượu cũng chẳng tính là nhậu NJ vẫn phải giục kết thúc bởi mai có lịch trình từ sáng sớm.

- Nào, cạn nốt ly này rồi chúng ta phải nghỉ sớm thôi, mai lịch trình bắt đầu từ 9h đó.

- Uhm. Nốt ly này! Vì gì nhỉ?

- SJ Hyung. Anh nói gì đi!

- Chú trưởng nhóm, chú nói đi. Chờ gì anh!

- Vậy lần lượt từ người cao tuổi nhất, mỗi người chúc TH một câu đi.

- Thế thì để TH nói vài lời trước đi. Dù sao cũng chưa tuyên bố lý do nhậu.

- Uhm. Hợp lý đó.

- Thực ra thì... Mọi người cũng biết rồi đó. Tụi em trước nay đều luôn khiến gia đình và các anh lo lắng. Giờ phút này em cũng cảm nhận được rằng mình đủ trưởng thành, chín chắn hơn trong mọi quyết định. Em... ngôi nhà này... em mua... giống như là... đánh giấu rằng... mình cũng có một mái ấm riêng để đi về. Em... và JK – TH quay sang nắm lấy tay em nhưng JK còn ngượng không dám ngẩng lên – Tụi em muốn sống cùng nhau thật lâu thật lâu nữa... Tất nhiên là cùng cả các anh. Sau này tụi em sẽ không khiến các anh phải lo lắng nữa ạ.

- Anh là anh cả thì để anh mượn ly rượu này có lời trước đi vậy. Cũng đã gần 10 năm rồi, chẳng ít ỏi gì nữa. Chúng ta dù thế nào cũng đã đủ hiểu nhau để thấy rằng cuộc sống vốn không dễ dàng. TH và JK lời này của các em hy vọng hãy luôn nhớ lấy. Khó khăn thế nào mới đi được tới ngày hôm nay. Mong hai đứa sẽ luôn tỉnh táo để hạnh phúc với con đường mà mình đã chọn. Dù thế nào hai đứa vẫn sẽ mãi là em út của tụi anh.

- Trong nhóm thì anh là người đầu tiên biết về chuyện của hai đứa. Có thể nói là từ những ngày đầu tiên nhỉ. Lúc đó, thực sự thì là anh thờ ơ. Có thể là tình cảm với hai đứa chưa đủ lớn. Cho đến khi anh nhận ra được tầm quan trọng của chúng ta với nhau thì anh lại lo sợ, cũng đã từng muốn ngăn cản. Nhưng thôi, những gì muốn nói, trong thư trước đây anh đã nói hết rồi. Giờ cuộc đời là của 2 đứa. Tự mình quyết định, tự mình vui vẻ nhé.

- Hai anh lớn đã nói đủ rồi nên anh cũng ko nói nhiều nữa. Anh tôn trọng quyết định của hai đứa, cũng tin hai đứa biết phải làm như thế nào trong những chặng đường tiếp theo. Chúc mừng nhà mới nhé.

- Chà! JM ah. Mang quà ra được rồi nhỉ.

- Dạ! Mấy anh em có quà chúc mừng nhà mới nhé. Chúc mừng, chúc mừng! - JM cầm hộp quà dúi vội vào lòng JK.

- Sao lại đưa em?

- Anh thấy đưa cho em là hợp lý đấy. Máy lọc không khí một đứa sài hai đứa hưởng. Còn tiền thì... đưa cho nó cũng chưa chắc đã biết tiêu. Út cầm đi.

- Nào! Cạn ly nào mọi người..

- Cạn ly!

25/12 Biểu diễn tại SBS Gayo Daejun.

- Dạ! Cho hỏi đây có phải là nhà Hansung của Hwrang không ạ?

- Dạ! Không anh nhầm nhà rồi ạ! Đây là nhà của KTH, con bố Kim ... thôi ạ.

- Ha... ha... ha... Chúc mừng nhà mới nhé.

- Chúc mừng, chúc mừng!

- Chúc mừng, chúc mừng!

- HunSik ah! Anh đưa chú từ cửa vào tận nhà rồi nhé.

- Chúc mừng tân gia nhé, TH ah! - Hun Sik cố gắng hét thật to qua màn hình video call.

- Dạ, em cảm ơn binh sĩ ạ. Em chờ binh sĩ về rồi nhận quà nhà mới nha binh sĩ.

- Rồi! Không thành vấn đề. Nay anh nhờ anh SeJoon cho anh bám càng qua Kakao talk là vui rồi. Thế nhé! Mọi người chơi vui vẻ. Em lại tới giờ điểm danh rồi.

- Dạ! Em chào anh!

- Bye, bye!

- Mọi người vào nhà đi ạ.

TH bỏ mấy đôi dép đi trong nhà trên tủ giày ra cho mấy ông anh đeo vào. Có điều size to nhất rồi mà anh Pkboy vẫn thừa nguyên cái gót ra ngoài trông tức cười ko chịu được.

- Chà, nhà mới to thế nhỉ. Sáng lóa hết cả mắt. – WuSik đi tới phòng khách trước tiên.

- Dạ! Em chào anh ạ!

- Oh! Chào em!

Mấy ông anh đằng sau lúc này mới lật đật theo TH chạy tới, cũng ngạc nhiên ko rõ ai đang ở trong nhà.

- Dạ. Em chào các anh ạ!

- Ừ. Chào em! JK đúng không? Anh còn tưởng hôm nay chị có mấy anh em bọn anh. Không ngờ còn được gặp em.

- Tính ra tụi mình chưa chính thức gặp BT lần nào cả đâu đó.

- Dạ! Đúng là tụi em chưa có dịp nào gặp các anh.

- Anh! Em xin giới thiệu nhé!

- Uhm! Chủ nhà phải chính thức giới thiệu đi là đúng rồi. Giới thiệu đi em!

- JK! Đây là mấy anh trong hội Wga của anh. Anh SeJun mà em vẫn biết. Thực ra tụi anh gọi là anh Yong-gyu, anh Pkboy tên thật là ... (nói thật là mìn ko biết hí... hí...), còn đây là anh WuSik, chỉ là Wusik thôi.

- Dạ! Em chào các anh!

- Còn giới thiệu với các anh! ...

TH ngừng lại, xoè tay ra trước mặt JK, hơi cúi xuống nhìn thẳng vào em chờ đợi. Cậu khẽ ngẩng đầu nhìn anh, hít vào một hơi rồi vươn tay ra nắm lấy. Anh cảm nhận được bàn tay cậu đổ đầy mồ hôi, thứ mà anh thậm chí còn chẳng có cơ hội thấy khi cậu tự mò về ra mắt ba mẹ anh cơ đấy.

- Đây là đồng chủ nhà của em, JJK quê Busan, hiện đang làm gold maknae của nhóm nhạc toàn cầu BT.

- ...

- ...

- ...

Mấy ông anh tạm thời não chưa kịp nhảy số để thẩm lại xem thằng em đang nói gì, nên ngơ mất một lúc.

- Đồng chủ nhà hả? À...

- Dạ vâng, chính là người yêu của em ạ.

- Ohhhh!!!!!!!

- Ha... ha... ha... – WuSik là người đầu tiên tỉnh khỏi cơn mê cười phá lên. – À, cái đứa mà khiến em khóc tu tu như một đứa trẻ hồi tụi mình đi du lịch ấy hả?

- ...

- À... à... thì ra là thế.

- Dạ... vâng. Dù em ko còn nhớ các anh là muốn nhắc tới vụ nào, nhưng nếu anh ấy khóc thì chắc đúng là vì em rồi ạ, không thì vì mẹ anh ấy thôi.

- Ha... ha... ha... Đúng đúng, chú nói thế thì đúng rồi. Không trượt được.

- Chúc mừng, chúc mừng. Cuối cùng thì nước mắt cũng đơm hoa rồi nhỉ.

- Dạ! Thôi các anh ngồi đi, em đi chuẩn bị rượu.

Chờ JK đi khuất vào nhà bếp rồi, mấy ông anh mới thi nhau xông vào đấm TH.

- Chú mày vừa phải thôi, cậy em út được chiều muốn làm gì thì làm à. Anh mày mà già thêm mấy tuổi nữa, yếu tim là ngất mọe nó rồi đấy.

- Hì... hì... Các anh cũng biết em không khéo khoản rào trước đón sau mà. Dù sao các anh cũng biết, em có một mối tình đầy drama chỉ là giờ các anh biết người đó là ai thôi mà.

- Haizzz. Có thể chỉ một lời như thế để nói một chuyện cỡ này, vậy các anh cũng không nhiều lời nữa. Chú hạnh phúc là được.

- Dạ! Em hạnh phúc mà. Các anh ngồi chờ em nhé. Em vào chuẩn bị cùng em ấy.

30/12/3019

00h00 Happy Vday!!!!

Sau khi chốt lịch trình cuối cùng trước khi lên đường sang Mỹ cũng đã hơn 11h khuya, đáng ra như mọi khi có lẽ cả hai sẽ ở lại KTX rồi mai lên máy bay luôn. Nhưng JK lại nói để quên đồ ở nhà phải về lấy nên cả hai quyết định ngồi thêm 30 phút lái xe quay về nhà rồi sáng hôm sau tới công ty đi cùng mọi người sau. Kì thực chuyện này cũng hơi lằng nhằng mất việc. Vì chuyện hai người ở chung không nên để lộ ra nên bao giờ khi đi lịch trình xa, mọi người cũng tụ tập di chuyển theo nhóm. Chia xe để tránh những tin đồn không đáng có. Vì thế nếu trở về nhà rồi sáng mai lại đi thì có hơi cách rách. Nhưng TH gặng hỏi mãi JK không nói mình để quên gì. Nên anh chỉ đành chiều theo ý cậu.

- Cuối cùng cũng về tới nhà rồi!

- Để em mở cửa. Em cầm chìa khóa đây rồi.

- Uhm. Em mở đi. Anh cũng lười tìm.

TH mệt mỏi dựa vào cửa chờ JK bật điện phòng khách trước rồi mới lách người đi vào. Thế mà đèn phòng khách còn chưa thấy đâu thì đèn hành lang đã tắt phụt.

- Kkie. Sao đèn hành lang tự nhiên lại tắt thế. Nó tự động mà nhỉ. Chẳng nhẽ...

- Happy birthday to you! Happy birthday to you! Happy birthday! Happy birthday! Happy birthday to you!

- ...

- Anh ước điều gì đi!

- ...

Ánh nến bập bùng soi lên đôi mắt long lanh như ngọc của ai đó, còn có cả ba mẹ anh, Tae Ran và Tae Min, anh thấy mình ấm áp, khẽ nhắm đôi mắt lại, "ước cho hạnh phúc nối dài theo sinh mệnh"

- Phù!

- Chúc mừng sinh nhật con trai!

- Chúc mừng sinh nhật anh trai!

- Sinh nhật vui vẻ anh nhé!

- Ba, mẹ, Tae Ran, TaeMin mọi người tới lúc nào thế?

- Cả nhà sang từ 7h tối.

- Nhỡ hôm nay con có lịch trình không về thì sao? Không ai gọi điện cho con cả.

- Mẹ giờ cần gì anh gọi. Có mật thám 24/24 mà. Hí... hí...

- JK nói mai lại đi Mỹ rồi, nên cả nhà quyết định chúc mừng sinh nhật con trước.

- Không phải em quên đồ ở nhà đúng không?

- Mọi người muốn tạo bất ngờ cho anh mà.

- Con cảm ơn ba mẹ, cảm ơn hai nhóc con.

- Cảm ơn em, Kkie! Anh hạnh phúc lắm!

11h00 Lên đường sang Mỹ chuẩn bị cho New Year Eve 3020 tại Times Square, New York.

- Ngủ đi anh. Còn làm gì thế?

- Anh đang lướt xem video chút thôi, ngủ mãi cũng ko đỡ mệt.

- Có muốn xem phim cùng em không?

- Uhm! Em chọn một bộ đi.

- Vậy xem "Call me by your name" nhé.

- ...

- Sao nhìn em thế?

- Anh say máy bay lắm. Em đừng tra tấn anh thêm nữa.

- Hì... hì... Em đùa đấy. Xem "The Vow" của Rachel McAdam mà anh thích nhé!

04,05/01/3020 Golden Disc Awards 3019 Nghệ sĩ đầu tiên trong lịch sử all-kill 2 giải Daesang của Golden Disc Awards trong cùng một năm. Nghệ sĩ đầu tiên ôm trọn toàn bộ Daesang tại 3 lễ trao giải âm nhạc giải lớn của Hàn Quốc: Melon Music Awards, Mnet Asia Music Awards (MAMA) và Golden Disc Awards.

25/01/2020 Mùng 1 tết âm lịch tại Mỹ

"JK ah! Cậu đang làm gì thế"

"Em ấy đang ngủ cạnh mình nè."

26/01 BT tham dự Lễ trao giải GRAMMYS.

"Tôi không biết BT nhưng mà hai cậu này là người yêu hả? Trông họ đẹp đôi quá."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro