Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3: Em là người đầu tiên

Từng giọt nước mắt từ từ lăn xuống ướt đẫm tay anh .

Lăng Thiếu Đường ngạc nhiên . Anh vội ngẩng lên nhìn Trương Thảo Chi

Cô khóc sao ? Cô mà biết khóc sao ?

Nhìn Trương Thảo Chi khóc , anh cảm thấy bối rối , không biết nên làm thế nào bây giờ . Dỗ con gái nín khóc là điều rất khó khăn và người không biết gì về tình yêu và con gái như anh càng cảm thấy bất lực và lo sợ , loắng ngoắng nữa .

Trương Thảo Chi nhìn anh như vậy cảm thấy buồn cười . Cô lấy tay lau nước mắt , nghẹn ngào hỏi :

" Anh chưa bao giờ dỗ con gái nín khóc sao ? "

Lăng Thiên Đường lắc đầu

" Chưa .. Cô là người con gái đầu tiên khóc trước mặt tôi "

" Hahaaaa !!! " Trương Thảo Chi cười phá lên : " Vinh dự cho tôi quá ! "

" Haizzz .... " Lăng Thiên Đường thở dài :" Thôi cứ khóc tiếp đi , tôi đưa cô tới một nơi "

Nói xong , Lăng Thiếu Đường trở về vị trí của mình . Anh thắt dây an toàn vào rồi đạp ga , trở cô tới một nơi ... Nơi này chính là nơi cất giữ bao nhiêu kỉ niệm của anh ..... và cô mà cô không nhớ .

Trương Thảo Chi khóc xong liền thiếp đi . Lăng Thiên Đường không nghe thấy tiếng thút thít của cô nữa liền quay ra nhìn thì cô đã ngủ .

Lăng Thiên Đường cho xe dừng sát vỉa hè rồi lấy áo mình đắp lên cho cô .

" Vất vả cho cô rồi "

Hoàng Vân Nhi sau khi nghe Hoàng Chí Minh kể tất tần tật về mọi chuyện , cô cảm thấy buồn thay cho Trương Thảo Chi .

Người như Trương Thảo Chi lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ , không sợ trời không sợ đất khi buồn không dám tâm sự với ai , chỉ muốn một mình khóc , gắng gượng chịu đựng một mình .

Việc này quá sức tưởng tượng với Trương Thảo Chi . Hàn Vân Nhi biết cô bạn của mình rất yêu Lương Khải Phong . Yêu tới mức điên dại .

" Giờ anh biết Tiểu Chi ở đâu không ? "

" Ở bên Lăng Thiên Đường ! " Hoàng Chí Minh thản nhiên nói :

" Ở bên Lăng Thiên Đường sao ? Tiểu Chi quen Lăng Thiên Đường từ khi nào vậy ? " Hoàng Vân Nhi cảm thấy mình đã bỏ lỡ chuyện gì đó rất lớn :

" 1 năm trước khi bọn anh đi công tác tại Pháp " Hoàng Chí Minh uống một ngụm nước rồi nói cho cô em gái bé bỏng của mình

" Thật là ngưỡng mộ cô bạn của em "

" Ngưỡng mộ ư ? Anh thấy thương cô ta đúng hơn , suốt ngày bị Lăng Thiên Đường quấy rầy " Hoàng Chí Minh vui vẻ nói :

" Quấy rầy ? Lăng Thiên Đường quấy rầy Thảo Chi á ? " Hoàng Vân Nhi không tin vào những điều mình vừa nghe thấy :

" Ừ ... " Chí Minh gật đầu

" Trời ạ ... không thể nàooooo "

Lăng Thiên Đường không nỡ gọi Trương Thảo Chi dậy . Anh cứ để cô ngủ .

Trương Thảo Chi ngủ được một giấc khá say . Sau khi tỉnh dậy thấy trời đã tối .

" Tỉnh dậy rồi sao ? " Lăng Thiên Đường vừa đi mua ít đồ ăn cho Trương Thảo Chi về :

" Tôi ngủ bao lâu rồi ? " Trương Thảo Chi ngồi hẳn dậy :

" Chính xác là hơn 3 tiếng rưỡi " Lăng Thiên Đường nhìn điện thoại :

" Lâu vậy sao ? " Trương Thảo Chi quay ra nhìn cửa sổ . Ngủ một giấc mà cô không thấy khá hơn chút nào :

" Tôi có mua đồ ăn tối cho cô , toàn món cô thích , ăn đi ! "

Lương Thiên Đường đặt túi đồ ăn vào lòng bàn tay Trương Thảo Chi

" Cảm ơn " Cô nhận lấy rồi mở ra .

Gà rán , khoai tây chiên , phô mai que , pizza ... toàn mấy món cô thích .

" Thay vì nói lời cảm ơn cô không thể nói câu khác sao ? " Lăng Thiên Đường ngồi vào trong xe :

" Câu gì ? " Trương Thảo Chi không hiểu :

" Cô bị ngốc hay giả ngốc vậy ? " Lăng Thiên Đường ấn trán cô :

" Đau " Trương Thảo Chi lấy tay xoa trán : " Tôi không biết thật mà ?! "

" Kết Hôn Với Tôi " Anh trả lời :

Trương Thảo Chi nghe xong cảm thấy buồn cười

" Anh vẫn không từ bỏ ý định đấy sao ? "

" Không và sẽ không bao giờ từ bỏ " Anh chắc nịch :

" Tại sao ? Tại sao lại là tôi mà không phải là ai khác ? " Cô không hiểu

" Vì chỉ có cô hợp làm Lăng phu nhân thôi " Anh không cần suy nghĩ mà nói thẳng :

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #myo