Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3


Anh đã ra nước ngoài học kể từ khi sinh nhật kết thúc khoảng 1 tuần vì ba mẹ anh ép buộc .

Còn cô?!
Cô thì bị bắt nạt, chọc ghẹo 'nghèo mà đòi trèo cao' mỗi ngày tới trường như là một cực hình tàn nhẫn tâm trí cô nó như một cái gì đó để cô nhớ về anh người cô đã từng yêu kia và người bạn thân , nhưng phải làm gì bây giờ cô đâu dám xin ba mẹ nghĩ học nên mỗi người phải bị đám bạn dằn xé hết cả tâm can ....

Hôm nay vẫn như mọi ngày, cô lê lết những bước chân mệt mỏi về nhà

-> Về tới nhà <-

Cô chuyễn đổi tâm trạng như chong chóng vừa cau mày ủ rủ thì tới nhà cô lại nở một nụ cười nhưng cô chẳng có tí khác biệt nào như nụ cười đó chỉ là 'giả tạo' cô quen rồi !

Bước vào nhà cô hết sức hoảng hốt

AAAAAAAAAAAAAA đây là ai vậy ba mẹ - cô la hét

- Ai vậy .- Cô hỏi

- Ờ...ờ đây ...đây là ....- Giọng nói đứt khoảng thể hiện sự run sợ của người mẹ ấy

- Chào cháo!.- Người đàn ông tầm tuổi trung niên nói

- Dạ! Cháu chào bác.- Cô nói

- Ừ ! Anh chị dạy nó tốt nhỉ ! Bây giờ đến lượt tôi.-

- Cái... gì !?.- Cô nói

- Đây là ba ruột con ' Tôn Nhược' và mẹ con 'Trầm Nghiên' ...- Ba cô dứt khoác nói

- Chuyện là thế này

->15 năm trước <-

-------------- Tua tua tua -------

- Chào anh chị - Trầm Nghiên mở miệng

- Chào anh chị, mời ngồi - An Hoài Sâm mở miệng

- Đây là đứa con gái yêu dấu của tôi bây giờ Tôn thị đang gặp chút vấn đề về 'người thừa kế' nếu biết Tôn An Kỳ này là người thừa kế thì nó sẽ gặp nguy hiểm mong anh chị giúp tôi .... Đợi tình hình ổn định tôi sẽ đưa nó đi , mong anh chị giúp đỡ -

Trầm Nghiên đưa đứa bé khúc khích cười cho Mạn Lệ bế đứa bé này thật dễ thương nha nhìn nhìn rất đáng yêu hà da dẻ hồng hào, ... nó giống như cục bông vậy mềm mềm

- Được.- Mạn Lệ nói không một chút do dự

- Thực sự cám ơn anh chị.- Trầm Nghiên vừa nói vừa cười tuy lòng bà có chút không nỡ nhưng vì sự an nguy của con gái nên bà đành kìm nén đau thương vậy

Vậy là từ đó nhà ngư dân họ An nuôi Tôn An Kỳ ....

------ Tua tua tua -----

-> Hiện tại <-

- Vậy con là con của hai người – Cô hỏi

- Ừ.- Bốn người đồng thanh nói

-....- Có cần đồng thanh vậy không chứ !? Cô cũng không chịu nổi cú sốc lớn này nên .....

- Nhưng...nhưng con muốn ở bên ba mẹ -

- Thôi được rồi ba mẹ sẽ đưa ba mẹ nuôi của con lên Đế Đô sống chung còn con thì phải qua Anh học nghe chưa –

- Vân...g – Cô nói

Chỉ cần 'ba mẹ' cô sống vui vẻ an toàn là Kỳ Kỳ yên tâm rồi , ....

| Hết chương 3|
Càng ngày cành ít người đọc truyện của Nhi nên Nhi thực sự nản lắm luôn .... Nên hãy là động lực của Nhi nha càng nhiều người ủng hộ càng ra sớm nè

Nhi thực sự xin lỗi các bạn không tag được nha

--- Thân ái ----

~~~>>> Dĩnh Nhi <<<~~~

��������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������� !���������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������ǿ���s���������������������Ľ�����������������������}s�������������������������������������������������

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #quynkim244