Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2: Gặp tổng tài tàn ác

Sáng hôm sau , tại một căn phòng có một cô gái vẫn còn đang ngủ , trên khuôn mặt vẫn còn tỏa ra khí chất riêng biệt của mình , những sợi tóc che đi một phần của khuôn mặt , trên người Nhược Tâm Lạc mặc một bộ đồ ngủ rất thoải mái màu đen , nhìn rất ư là tự nhiên .

-Ưm .

Những ánh nắng len lỏi chiếu vào khuôn mặt xinh đẹp của cô khiến cô trở mình khó chịu mà mở mắt . Thứ trên đời này khiến cô ghét nhất là ánh sáng , vì cô là sát thủ luôn hành động vào bang đêm nên cô đã qen vx bóng tối và ghét ánh sáng . Bước xuống khỏi cái giường êm ái của mình , cô bước vào nhà tắm rồi vscn .

Cô thay một bộ đồ khác , trang điểm nhẹ rồi bắt taxi đến tập đoàn Lãnh Thị xin việc . Thật ra vì nhiệm vụ thôi , từ việc này mới tiếp cận được với Lãnh Thừa Ân .

Xe taxi dừng trước cỗng của tập đoàn , cô mở to mắt ngạc nhiên . Cô từng điều tra về tập đoàn này nhưng cô không ngờ nó lại to đến thế cao đến 200 tầng , rất rộng . Bỏ qua ý nghĩ đó cô bước nhẹ nhàng vào bên trong , theo cô điều tra thì hôm nay có một buổi phóng vấn với chức vụ là thư kí của chủ tịch , điều quan trọng làm cô lo lắng là hôm nay nghe nói Chủ Tịch của họ sẽ đích thân phỏng vấn từng người hôm nay . Cô sợ với con người như Lãnh Thừa Ân sẽ phát hiện ra .

-Bình tĩnh lại .

Cô trấn an lòng mình rồi bước lại quầy tiếp tân , nói :

-Cho hỏi , phòng phỏng vấn ở đâu vậy ?

Cô tiếp tân nhìn cô cười đáp :

-Vâng , ở lầu 15 thưa cô .

Cô nói "cảm ơn " rồi bước đi .

-Đinh .

Than máy dừng lại ở lầu 15 , cô bước ra tiến đến chỗ và đợi đến lượt mình .

-XX

-XY

-XYZ

........

-Số 12  Nhược Tâm Lạc .

Cô nghe đến tên mình rồi đừng dậy bước vào trong , trước mặt cô là 4 giám khảo , hai nam hai nữ , nhưng có một người đàn ông đang xoay lưng về phía cô , cô thầm nghĩ :

-Chắc đó là Lãnh Thừa Ân .

-Cô giới thiệu về mình đi .

Một vị giám khảo nữ nhìn cô cười dịu dàng nói , cô nghe thấy vội dứt khỏi suy nghĩ của mình , nhẹ nhàng đáp :

-Nhược Tâm Lạc , 24 tuổi .

Cô gái đó hỏi tiếp :

-Đã từng làm qua chức vụ thư kí bao giờ chưa ?

-Vâng , chưa .

Nữ giám khảo thứ hai nghe cô nói xong khinh bỉ nói :

-Vậy sao lại vào một tập đoàn như vậy để xin việc khi không có đủ trình độ .

Cô nghe xong , cười giảo hoạt nói :

-Sao cô biết tôi không đủ trình độ .

-Nhìn là đủ biết , cô rất thấp kém không phù hợp với chức vụ thư kí này , cô không được ..

Giám khảo nữa chưa nói hết câu thì bị một câu nói lạnh lùng mà uy nghiêm vang lên làm người khác không khỏi run lên :

-Tử Hạo tuyển cô ta .

Anh nói xong ung dung bước ra ngoài để cô trố mắt nhìn , người đàn ông này quá lạnh lùng quá nguy hiểm . Và còn có một khí thế áp người như vậy . Tử Hạo chán nãn nhìn theo anh , lúc nào cũng để cậu xử lí mấy việc này , cậu nhìn cô nói :

-Cô đi theo tôi .

-Vâng .

Tử Hạo dẫn cô đi , bước vào thang mấy và cậu nhấn nút

-200

Cô nhìn vào , mình sẽ gặp Lãnh Thừa Ân sao ?  Tại sao anh ta lại chọn mình ? Sao mình lo lắng thế này . Rất nhiều câu hỏi đang xuất hiện trong đầu cô , hai tay cô bấu vào nhau , cậu khẽ nhìn qua thấy gương mặt cô hơi lạ ; nói :

-Cô có sao không ?

Cô lúc này nghe được tiếng cậu , hai tay thả lỏng ra , người như cô không sợ trời không sợ đất chẳng lẽ lại sợ một người đàn ông , cô lấy lại khí chất ban đầu của mình , nhìn về cánh cửa đáp :

-Không sao , chỉ hơi run thôi .

Cậu nghe xong , khẽ cười :

-Cô cứ bình tĩnh đi , Ân không làm gì cô đâu .

-Ân sao ?

Cậu chỉ cười rồi giải thích

-Ừ tôi và cậu ấy là bạn thân nên hay gọi như vậy .

Cô chỉ "à" một tiếng rồi im lặng . Cậu cũng lo xử lí tài liệu trong tay mình không tiện nói gì thêm .

-Đinh .

Thang mấy dừng lại ở tầng 200 , cậu và cùng bước ra , trước mặt cô là một căn phòng rất rộng rất to mà điều đặc biệt là ở đây chỉ có một căn phòng này không có bất cứ căn nào khắc , cô thấy hơi lạ liền hỏi :

-Sao chỉ có một căn phòng thế ?

Cậu nói :

-Ân không thích ồn ào nên chỉ cho xây dựng một căn phòng này cho cậu ấy .

Cô gật đầu tỏ ý hiểu , cậu bước đến cánh cửa :

-Cốc cốc

Bên trong phát ra âm thanh lanh lẽo đến run người :

-Vào đi .

Nghe thấy sự đồng ý của anh , cậu quay sang cô nói :

-Cô vào đi .

-Anh không cùng vào sao .

-Không tôi còn có việc .

-Vậy tôi ..tôi .

-Không sao , Ân không làm gì đâu .

Cô nghe giọng nói chắc nịch của cậu cũng bớt đi được sự sợ hãi trong lòng mình , đôi chân thon dài nhẹ nhàng bước vào  , đối diện với cô là cái lưng thon và dài của người đàn ông này . Cả căn phòng im tĩnh đến có thể nghe được tiếng gió thổi , tiếng lá cây đang đang chạm vào nhau . Cô không chịu được với sự im lặng này , bèn lên tiếng :

-Chào Chủ Tịch .

Anh nghe xong , từ từ xoay người lại , cô sửng người trước vẻ đẹp yêu nghiệt của anh , mũi cao , chân mày đậm tô thêm nét lạnh lùng cùng với đôi mắt màu đỏ khát máu và đôi môi mọng ẩm đậm . Nhìn mà muốn chạm vào và hôn .

Anh cũng nhìn cô , mũi cao thẳng tấp , chân mày lá liễu , đôi mắt tím có sự lạnh lẽo cô đơn nhưng cũng có phần lo lắng . Đôi môi đỏ mọng chúm chím , trên người cô thoảng ra một mùi hương của hoa hồng . Không có mùi nước hoa như những người phụ nữ khác , cô toát ra vẻ đẹp thuần khiết , nhưng đối với anh không có người con gái nào có thể thay thế cô ấy cả .

Hai người chìm đấm trong suy nghĩ của mình hồi lâu , cô mới lên tiếng chào một lần nữa :

-Chào Chủ tịch .

Anh "ừ " một tiếng , cô gái này có thể bình tĩnh như vậy , thật không đơn giản .

-Cô biết mình làm gì chứ .

Cô nhẹ nhàng đáp :

-Thư kí .

Anh nhìn thẳng vào đôi mắt tím của cô hỏi tiếp :

-Cô biết tại sao tôi chọn cô không ?

Cô lắc đầu . Anh lạnh lùng nói tiếp :

-Tôi thích khí chất của cô .

Cô khó hiểu trả lời :

-Khí chất , tôi sao ?

-Sự bình tĩnh , linh hoạt mà một người thư kí tôi đang cần .

-À ra là vậy .

Anh nhìn cô bằng ánh mắt nghiêm nghị nói :

-Ừ , giờ thì cô hãy ghi lại lịch trình các buổi hẹn của tôi ,  làm xong nói tôi .

-Vâng , thưa chủ tịch .

-Gọi tôi là Lãnh tổng .

-Vâng thưa Lãnh tổng .

-Ừ ra ngoài đi .

Cô lẵng lặng bước ra ngoài làm việc của mình , cô thấy khó hiểu khi anh nói vậy , cô phát hiện anh rất nguy hiểm , không đoán được tâm tư và cả ánh mắt dò xét đó làm cô khó chịu hơn .

Về phần anh , không hiểu tại sao khi gặp cô lòng anh lại có cảm giác lâng lâng khó tả mà bản thân không giải thích được . Anh cằm lấy điện thoại và gọi cho Tử Hạo :

-A..lo .

Giọng Tử Hạo đg trong trạng thái mệt mỏi vì mới trải qua trận kích tình . Anh khẽ nhíu mày , lạnh giọng nói :

-Cậu lại động dục à .

Tử Hạo nghe xong đỏ mặt tía tai , hầm hừ ai kia nói :

-Mặc kệ mình , mà cậu gọi có gì không ?

-Điều tra Nhược Tâm Lạc giúp mình .

Chưa để cậu nói tiếng nào , thì anh đã cúp mấy chỉ còn lại tiếng "tút tút tút" .Cậu tức giận quăng điện thoại sáng một bên và bắt đầu chuyện còn dang dở .


Hết chap 2 , góp ý cho mình nhé , nhớ vote , y các b 💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro