28- 29 (16+)
Hai người về nhà đúng lúc hàng chuyển phát nhanh của y được giao tới.
Tidy Tips* mọc bên con đường đá xanh nhỏ đang lúc đẹp nhất, PP cúi đầu xem xét nhánh hoa. BK ký nhận đồ rồi đi tới cạnh y, hỏi: "Lát nữa em muốn làm gì?"
*Gốc là 金色海岸, gg chả ra gì nhưng tui đi search thử bằng tiếng Anh yellow coastal flower thì ra được cái hoa này, tên khác của nó là Layia platyglossa. Nó là một giống hoa dại thuộc họ Cúc, có thể nở hoa suốt cả mùa hè. Không phải hoa cứt lợn đâu nhé =)))))))))))))))
"Phải cắt tỉa vườn hoa, cỏ dại cũng mọc nhiều rồi. Đang mùa hoa nguyệt quý, không hái thì sẽ lỡ. Mai tới gặp mẹ anh có thể hái một bó mang theo." PP giơ tay nhìn EP: "Bàn ăn pha lê ngoài trời tôi mua trưa nay Adam kí nhận rồi, có thể đặt ở ngoài vườn hoa."
Hai người sóng vai bước dọc theo con đường đá vào nhà. PP nghịch cánh hoa, nói chuyện phiếm: "Bạn tôi ở viện nông nghiệp gửi một túi hạt giống nho mã não, tôi vẫn luôn muốn dựng một giàn nho hóng mát ngoài vườn, sắp tới hè rồi, đủ loại mùa hoa, về sau có thể ngồi trong vườn ăn cơm."
"Em mua giàn chưa?" BK phối hợp với bước đi nhàn nhã của y: "Đúng dịp đang nghỉ, tôi dựng cho em."
Giàn nho là phỏng theo gỗ, không sợ mục nát, phù hợp với điều kiện ngoài trời, nhưng cũng siêu nặng. PP mua về xong định mời công ty trang trí tới lắp đặt, hoặc là mời mấy người bạn ở viện khoa học tới nhà ăn cơm rồi giúp một tay. Nhưng bận với dự án quá, đống giàn để đó hơn một năm cũng không có ai động vào.
Bữa tối PP đặt cơm Tàu. Tới nay y vẫn chưa lục ra được khẩu vị của Heinz, hỏi thì cái gì cũng được. Trong lúc đợi đồ ăn được giao tới, hai người ngồi trên sàn gỗ nghiên cứu cách lắp ráp giàn nho. Đương nhiên chủ yếu là Heinz làm, Sầm Dao phụ trách uống nước bạc hà chỉ tay năm ngón.
BK không đọc sách hướng dẫn, có lẽ là vì tính chất nghề nghiệp, khả năng thực hành của hắn rất mạnh. Mạch suy nghĩ của PP còn không nhanh bằng tay hắn, chỉ vài giây, phần trục ngang đã được lắp xong, như thể thứ này có trọng lượng như một thanh gỗ bình thường vậy.
PP thở dài, thầm nghĩ tên Alpha này khỏe như trâu ấy, cái thanh hơn 50kg mà hắn cầm bằng một tay như đồ chơi.
Lắp ráp xong bữa tối cũng tới, PP cố ý dẫn BK xuống hầm chứa rượu.
Adam có toàn quyền quản lý hầm chứa rượu, AI có thể điều chỉnh nhiệt độ và hơi ẩm chính xác để rượu lên men có hương thuần nhất. PP cố ý tìm một chai rượu tinh xảo, định dùng rượu mình tự nhưỡng làm quà ra mắt.
Hầm rượu đang thông gió nên ngập mùi rượu, ánh mắt BK lướt trên những chiếc kệ nghiêng đặt chai rượu, nói: "Cuộc sống của em thật sự rất thú vị."
"Cái gì?" PP đang dùng cái muôi nhỏ múc một ít rượu anh đào nếm thử, vẫy tay với Heinz, đưa muôi cho hắn: "Cái gì thú vị cơ?"
BK cúi xuống nhìn cái muôi gỗ, không cầm mà cúi đầu nếm rượu trong đó luôn. Vị trái cây cùng với mùi rượu tràn ngập khoang miệng, vị chua ngọt thêm chút cay đặc biệt của rượu chầm chậm lan tràn.
"Cuộc sống của em rất thú vị." BK hỏi: "Anh đào à?"
PP không hiểu sao lại nghĩ tới lần Adam nói Heinz là người rất lãng mạn, vội đằng hắng: "Anh đào, từ Châu Anh Thi Đan."
"Em từng tới Anh Thi Đan?" BK cầm muôi gỗ, lại múc rượu. Châu lục Anh Thi Đan nằm ở tận cùng phía Nam của Liên Bang, tựa lưng vào vùng biển Gally. Hắn làm nhiệm vụ dùng phi cơ quân sự cũng mất 15 tiếng, càng miễn bàn tới bay thường, trung chuyển thôi cũng mười mấy tiếng.
"Trước kia du học từng tới, đi thẳng về phía Nam, địa điểm cuối cùng là Anh Thi Đan."PP nhìn BK lại uống hết một muôi, cười hỏi: "Ngon chứ? Lúc ấy để mang anh đào về tôi tốn nhiều công sức lắm đó."
"Du học? Lúc học ở Phật Tây à?" BK biết lịch sử giáo dục của PP không tầm thường. Liên Bang rất khắt khe việc bảo vệ vị thành niên, nhất là với Omega. Nhưng PP có thể tự do du học tới tận phương Nam vẫn nằm ngoài dự đoán của hắn.
"Đúng, đi hồi 15-16 tuổi gì đó. Hệ thống trung tâm của Huyền Quang được thiết kế khi đó." BK có hầu hết tư liệu về y, PP cũng không định giấu giếm. Một lần nữa lấy cái muôi múc rượu, có chút tiếc nuối bảo: "Tiếc là vào viện khoa học xong không còn sự tự do đó nữa."
Hai người cùng im lặng. BK lẳng lặng nhìn y rót rượu vào chai, đột nhiên hỏi: "Tối nay uống rượu anh đào à?"
"Không, tối nay tôi mua rượu trắng. Cái này là quà mai mang cho cha anh." PP lấy ra nút chai, dùng máy đóng chai rượu: "Tôi thật sự không nghĩ ra nên tặng cái gì, thôi thì tặng rượu đi vậy."
BK nhíu mày: "Không cần phải thế, em tặng đại vài thứ là được rồi." Hắn nhìn ra được PP rất thích rượu anh đào, mà trong hầm chỉ còn vò cuối cùng này: "Tặng cái này phí lắm."
PP không nhịn được cười: "BK, có phải anh ghét cha mình lắm không?"
BK không đápPP lại cười không ngừng được. Hai người thay quần áo rồi ra khỏi hầm rượu. PP thật sự quá tò mò, hỏi tiếp: "Nên rốt cuộc là vì cái gì mà anh không thích cha mình vậy, chẳng phải ông ấy và mẹ anh rất yêu thương nhau sao?"
BK nhìn y một cái, nghiêm túc nói: "Ngày nào ông ấy cũng trưng ra cái mặt giống tảng băng, làm như ai nợ tiền ông ấy không bằng."
PP sững sờ, sau đó phá ra cười, cười tới nỗi không cầm nổi chai rượu. BK lại không thấy cái này có gì buồn cười, hỏi lại: "Chẳng lẽ không đúng à?"
PP cười xém chút làm rơi chai rượu trong tay.
Hai người ăn tối xong làm nốt công việc dựng giàn nho, sau đó BK mang bàn ăn pha lê vừa mua ra sân lắp đặt. Gió chiều thoang thoảng, mái hiên rơi xuống vô vàn cánh hoa tươi, hoàng hôn tan tác, trà nóng trên bàn lượn lờ khói trắng. PP mở EP, cùng Heinz chơi cờ.
Hương trà nhài đậm đà,PP hết sức nghiêm túc nhìn bàn cờ. Đầu ngón tay Omega đẩy quân cờ màu đen di chuyển, BK nhẹ nhàng nhướng mày, khá hứng thú hỏi: "Em chắc chắn rồi chứ?"
PP khựng lại, nhìn vẻ điềm nhiên của BK, không chịu thua: "Tôi chắc chắn."
Kết quả là bị PP hành ra bã, đến mức lần đầu tiên PP phải hoài nghi trí thông minh của mình. Sau lần thứ n không thể tránh được quân tướng của BK, PP cam chịu đẩy ngã "hoàng hậu": "Không chơi nữa!"
BK cười, đặt quân cờ về lại bàn cờ: "Lần nữa đi, lần này tôi nhường em."
Đáng ghét, sỉ nhục người ta. PPP thấy mình đúng là nghĩ quẩn, sao lại chơi cờ với một thiếu tướng chứ. Y bưng ly trà đứng dậy: "Anh chơi mình đi."
Biển hoa được gió thổi dậy sóng, hoa rụng bay tán loạn, cánh hoa lam dầm mưa lửng lơ đậu xuống bên cạnh ly trà của BK. Ngón tay thon dài nhặt lên cánh hoa, nhìn bóng lưng tức xì khói của Omega đằng trước, khẽ mỉm cười.
Buổi tối có trận mưa nhỏ, PP lo cho đống hoa mong manh đương độ đẹp nhất của mình, tắm xong mặc áo ngủ ngồi cạnh cửa sổ. BK khoác cho y chiếc áo, ôm lấy PP từ đằng sau.
Cơ thể đang căng cứng của PP nhanh chóng thả lỏng, lẳng lặng tựa vào lồng ngực người đàn ông. Adam tắt đèn, mùi bạc hà tràn ngập căn phòng. PP bị BK hôn tới nỗi động tình, được Alpha bế ngồi lên bệ cửa sổ, y rùng mình, y chưa uống thuốc.
Nhưng rất mau, BK nắm cằm PP, cưỡng ép bản thân rời xa Omega. Hắn cọ mũi vào bên má PP, trầm giọng bảo: "Đợi một chút."
Nhiệt độ và cái hôn mang theo pheromone của người đàn ông rời đi. PPo ngồi bên bệ cửa sổ ngẩn ra, tiếng mưa rơi róc rách, ngón tay y dùng sức tới nỗi trắng bệch. Y không hiểu tại sao mình lại nghe lời như vậy, vội vàng nhảy xuống bệ cửa, lại bị Alpha trở lại bế lên. BK ôm hôn y, hỏi y muốn đi đâu.
"Thế anh, anh đi đâu?"PP bị hôn nói ngắt quãng, còi báo động trong lòng réo to. Y cố gắng tìm về lí trí trong dục vọng, định đẩy BK ra, lại bị Alpha bắt lấy tay. Hắn tiến tới hôn lên miệng y: "Đi lấy bao."
PP sửng sốt, trong bóng đêm chủ động hôn lên cằm BK, thì thầm: "Vệ ủy phát à?"
Biện pháp an toàn bị cấm lưu thông trên thị trường, nhưng mỗi tháng vệ ủy sẽ phát cho các quân nhân chức vị từ thượng tá trở lên.
BK ừ, giải thích: "Hôm em động dục cần tạo kết nên mới không dùng."
PP ôm cổ BK, ghé vào tai hắn hỏi: "Vậy sao hôm nay lại dùng?"
BK ôm eo PP để y dán sát vào người mình: "Em còn quá nhỏ, tôi không thể chăm sóc em, về sau thời cuộc sẽ còn rung chuyển, đợi mọi thứ yên ổn rồi tính."
(...)
Trời mưa đến triền miên,PP nghe thấy tiếng nước. Pheromone mát lạnh của Bk quấn lấy đầu ngón tay y-PP rất phối hợp, cũng rất ngoan, dẫn tới BK nhiều lần mất kiểm soát. Mưa tạnh, BK bế PP đã khóc đến nhũn người từ bệ cửa sổ lên giường. Hai người gối lên tiếng nước nhỏ xuống mái hiên, ôm nhau thiếp đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro