2
Chương 4 : Thích
Taeyeon mang theo Tiffany vào văn phòng, Taeyeon lại mở ra một cái cửa phòng nhỏ: “Fany, từ nay về sau em sẽ ở phòng này thiết kế! Có việc tôi sẽ gọi em.”
“Tổng tài...” Tiffany còn chưa nói xong, đã bị cắt ngang: “Tôi nói một lần cuối cùng, gọi Tae, gọi xem.”
“Ách... Tae!” Sau cùng, Tiffany lại nói, thanh âm càng ngày càng nhỏ, “Anh... Tại sao phải đối tốt với tôi như vậy?”
“Ngoan! Bởi vì tôi thích, cho nên mới đối tốt với em, hiểu chưa?” Taeyeon lại sờ sờ đầu Tiffany.
“...”
Taeyeon còn chưa kịp phản ứng, chợt nghe thấy có người gõ cửa “Cốc cốc cốc...”
“Vào đi!” Đột nhiên xuất hiện tiếng gõ cửa, Taeyeon có vẻ rất không bình tĩnh.
“Tổng tài, minh tinh Sulli tiểu thư hẹn ngài xế chiều hôm nay ăn cơm trưa, hai giờ chiều, nói có liên quan đến nội dung hội nghị, tối hôm nay, ngài phải tham gia một tiệc rượu, ngài xem muốn người nào làm bạn gái, tôi giúp ngài an bài.”
“Thoái thác bữa trưa hôm nay, mặt khác, giúp tôi đặt một nhà hàng, trưa nay tôi muốn cùng Fany ăn cơm, hội nghị buổi chiều an bài Fany bên cạnh vị trí của tôi, cô ấy là trợ lý riêng của tôi, cũng là nhà thiết kế, về phần tiệc rượu tối nay, tôi sẽ gọi Fany theo giúp, cứ như vậy đi.” Lúc Taeyeon nói chuyện ánh mắt vẫn không rời khỏi Tiffany.
Văn phònh tổng tài, ngoại trừ công sự không phải không cho phép phụ nữ vào sao? Thế nhưng hiện tại vì sao tổng tài còn ôn nhu nhìn cô ấy như vậy? Chẳng lẽ... Không có khả năng! Tổng tài tuyệt đối sẽ không yêu cô ấy. Kỳ thật Park Minso biết rõ đây là đang tự an ủi mình.
“Làm sao cô còn không đi ra ngoài?” Taeyeon có vẻ không nhịn được.
Nghe được lời Taeyeon nói..., Park Minso nhanh chóng đi ra ngoài.
“Fany, trưa hôm nay chúng ta cùng đi ăn cơm, em trước tiên làm việc đi! Để Lúc đó tôi sẽ gọi em.” Đối mặt Tiffany , Taeyeon lại lộ ra ôn nhu mỉm cười, không hề lãnh khốc.
“A? Nga, được!” Tiffany cười nói.
Tiffany ngồi xuống trước bàn làm việc, cầm bút vẽ, nhưng trong đầu một chút cảm hứng đều không có, Tiffany thực vội.
Thẳng đến khi Taeyeon tới gọi cô đi ăn cơm, cô vẫn không có chút cảm hứng nào. Taeyeon đứng ở ngoài cửa đã lâu, chính là Tiffany không phát hiện.
“Fany, làm sao vậy? Không có cảm hứng sao?”
“Vâng, suy nghĩ thật lâu cũng không biết muốn vẽ cái gì.” Tiffany bĩu môi nhìn Taeyeon.
“Chúng ta đi ăn cơm trước đi! Từ từ nghĩ, không cần phải quá sốt ruột.” Taeyeon kéo tay Tiffany đi ra ngoài.
“Uhm, được rồi!”
Một vài nhân viên nhìn thấy tổng tài của bọn họ kéo Tiffany từ trong thang máy đi ra, giống như đều rất ăn ý, đứng yên không nhúc nhích. Cũng nhìn về phía hai người bọn họ, còn bất chợt châu đầu ghé tai!
Tiffany cảm thấy rất kỳ quái, liền hỏi Taeyeon: “Cái kia... Tae Tae, vì sao bọn họ đều nhìn tôi a?”
Những người kia nghe được Tiffany gọi Taeyeon là Tae, thì càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi rồi, tất cả phụ nữ không phải đều gọi hắn Kim thiếu hoặc là tổng tài sao? Nhưng vì sao cô gái này gọi thân thiết như vậy mà tổng tài của bọn họ cũng cười vô cùng vui vẻ.
“Không có gì, là vì ở công ty, tôi chưa từng kéo qua tay của người phụ nữ nào, trước mặt người khác tôi cũng chưa bao giờ cười, còn có chính là... em gọi tôi là Tae. Hiểu chưa?”
“Không phải anh bảo tôi phải gọi anh là Tae sao?”
“Đúng vậy! Nhưng những người phụ nữ khác đều gọi tôi là Kim thiếu hoặc tổng tài, em là cô gái đầu tiên gọi tôi như vậy, em cũng là cô gái đầu tiên ở trong phòng làm việc của tôi lâu như vậy!”
“Ách...” Khuôn mặt Tiffany rất hồng, nhanh chóng cúi đầu. Taeyeon trông thấy Tiffany cúi đầu, đem cô kéo chặt hơn.
Taeyeon chạy nhanh chiếc Ferrari trên đường cái. Tiffany vẫn cúi đầu suy nghĩ mẹ của cô không biết khi nào thì có thể tỉnh!
Taeyeon không khỏi quay đầu nhìn cô gái nhỏ đang ngồi bên cạnh hắn, hỏi: “Làm sao vậy? Fany , em đang nghĩ cái gì?”
“Không có... Không có gì, tôi chỉ là đang nghĩ đến mẹ của tôi, năm trước mẹ xảy ra tai nạn xe cộ, đến bây giờ cũng chưa tỉnh lại, tôi không biết nên làm sao bây giờ!” Nói xong Tiffany liền khóc.
Nhìn thấy Tiffany khóc, Taeyeon liền đau lòng cùng hối hận, hối hận là không nên hỏi chuyện của mẹ cô, “Fany, thực xin lỗi, tôi không nên hỏi. Em nhớ mẹ của em..., chúng ta ăn cơm tối xong có thể đi thăm bà!”
“Thật vậy sao? Đã vài ngày tôi không đến bệnh viện, cám ơn! Ha ha!”
Nhìn Tiffany nở nụ cười, trong lòng Taeyeon có một cỗ cảm giác thỏa mãn trước nay chưa có.
Bọn họ đi tới một nhà hàng, nhà hàng này tên gọi Soshi , là nhà hàng mà Taeyeon thích nhất.
Chương 5 : Hôn
Soshi là một nhà nhà hàng Italy thuần chính.
Quản lý nhà hàng nhìn thấy Taeyeon đến liền nhanh chóng tiến lên, nịnh nọt nói: “Kim thiếu hoan nghênh quang lâm! Ngài có thể tới nhà hàng chúng tôi dùng cơm thật là vinh hạnh cho chúng tôi...”
Taeyeon nghe đã kiểu nịnh hót như vậy đến nhàm chán, “Nhanh đưa chúng tôi vào đi thôi!”
“Hảo, tôi đây liền đưa ngài qua!”
Quản lí một mạch dẫn bọn họ đến một cái ghế lô : “Kim thiếu, đây là hàng ghế tốt nhất nhà hàng chúng tôi, hi vọng ngài thích!”
“Uhm!” Taeyeon giúp Tiffany kéo ghế rồi ngồi xuống.
Quản lí thấy bọn họ đã ngồi xong, liền cung kính hỏi: “Xin hỏi Kim thiếu hôm nay muốn ăn những gì?”
“Tôi muốn tương gan ngỗng, một phần canh rau cải, một phần nước bơ trắng, một phần cơm salad rượu tẩm gan ngỗng nướng hoa hồng, một phần sò cách thủy (ôi mèn ơi , ăn món gì đọc muốn lẹo lưỡi ),” Taeyeon phát hiện Tiffany một mực ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ, liền cười hỏi cô, “Fany, em muốn ăn gì?”
“Tôi giống anh đi!”
Taeyeon nhìn quản lí nói: “Vậy hai phần giống nhau, thêm một phần bánh pút-đing chocolate hương thảo kem.”
“Tốt, cơm của hai vị rất nhanh sẽ có, chúng tôi ngay tại bên ngoài, có việc xin phân phó.”
Taeyeon gật gật đầu.
Taeyeon xem xét thần sắc Tiffany , thấy cô rất thích nhà hàng này liền cười hỏi: “Fany, em rất thích nhà hàng này sao?”
“Vâng, rất thích, trong này rất đẹp.” Trên mặt Tiffany lộ ra vẻ mừng rỡ.
“Uhm, thích vậy sẽ thường đưa em đến, hôm nào dẫn em đến một nhà hàng khác, tin tưởng em nhất định sẽ thích hơn.” Taeyeon cảm thấy chỉ cần Tiffany của hắn thích là tốt rồi.
“Tae, tại sao anh đối tốt với tôi như vậy? Trên tạp chí không phải nói cho tới bây giờ anh đều rất khinh thường phụ nữ sao?” Tiffany cuối cùng đem vấn đề hoang mang trong lòng đã lâu nói ra.
“Fany, em biết không? Tôi đã nhiều năm không có loại cảm giác này. Trên người những phụ nữ kia tôi chỉ có phát tiết, không có cảm giác, tôi đã cho rằng cả đời tôi đều sẽ như vậy. Thẳng đến ngày đó em đứng trước tấm biến ‘Earl’, tôi nhìn thấy nụ cười sao mà tự nhiên của em. Từ đó trở đi, tôi liền muốn bảo vệ em, không muốn để em phải chịu bất kì thương tổn gì!” Vẻ mặt Taeyeon nghiêm túc nói với Tiffany.
Tiffany hoàn toàn thật không ngờ hắn sẽ nói như vậy, trong ánh mắt của cô tràn đầy lệ quang.
Taeyeon vừa thấy Tiffany gần khóc, liền luống cuống, “Fany, em đừng khóc, nếu như em không thích nghe tôi liền không nói nữa, em đừng khóc được không?”
“Không phải, anh không cần phải xin lỗi, từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ mẹ, cho tới bây giờ không có người quan tâm tôi, tôi mới ra sinh không lâu, ba của tôi đã chạy theo người phụ nữ khác, cũng bởi vì nhà của tôi không có tiền. Tôi vẫn cho là đời này sẽ không có người đối tốt với tôi...”
Taeyeon vội vàng từ chỗ ngồi của mình đứng lên, tiến đến ôm lấy Tiffany , ôn nhu nói:
“Đừng khóc, Fany, từ nay về sau em sẽ không cô đơn, tôi sẽ luôn luôn bên cạnh em, sẽ không không cần em. Về phần mẹ của em, tôi nhất định sẽ tìm bác sĩ tốt nhất chữa trị, mẹ của em nhất định sẽ tỉnh lại, yên tâm đi!”
“Cám ơn anh, Tae!” Ngoại trừ mấy chữ này, Tiffany không biết còn có thể nói gì.
Khi bọn họ vẫn còn ôm lấy nhau, chợt nghe đến tiếng gõ cửa “Cốc cốc cốc...”
“Vào đi!” Taeyeon cảm thấy tiếng gõ cửa này rất không đúng lúc, quấy rầy chuyện tốt của hắn.
“Thật ngại quá, Kim thiếu, quấy rầy! Cơm của ngài đã đưa tới, mời ngài chậm rãi hưởng dụng.” Quản lí đem cơm đặt ở trên mặt bàn.
“Đi ra ngoài đi!” Taeyeon lạnh lùng nói.
Sau đó quản lí liền mang theo nhân viên ra ngoài. Bọn họ không dám đắc tội với Taeyeon, hắn tùy tiện một câu, bọn họ phải về nhà ăn chính mình.
“Fany, nhanh ăn đi! Nguội sẽ không ngon. Như thế nào? Có phải là rất thơm không?” Taeyeon nhìn Tiffany , vừa mới khóc hiện tại đã cười rồi, còn trừng to mắt.
“Uhm! Thơm quá! Đã thật lâu tôi không có hảo hảo nếm qua một bữa cơm.”
“Fany, từ nay về sau, mỗi ngày tôi sẽ ăn cơm cùng em.”
Tiffany cảm thấy hôm nay là ngày cô hạnh phúc và vui sướng nhất trong nhiều năm, bởi vì, từ nay về sau, trong sinh mệnh của cô có một người đàn ông kêu Taeyeon !
Hơn nửa canh giờ sau
Tiffany buông dao dĩa trong tay xuống, lau miệng cười nói: “Ăn xong rồi! Ăn thật ngon.”
Taeyeon nhìn cánh môi khêu gợi của Tiffany, nhịn không được ngồi xuống bên cạnh chỉ Tiffany, nhẹ nhàng đem đầu cô kéo qua, tìm kiếm môi Tiffany , từ từ hôn.
Tiffany thử đẩy hắn ra, nhưng chẳng những không đẩy được, ngược lại bị hôn càng ngày càng sâu, cuối cùng, hai tay không nén nổi tình cảm vòng trụ qua gáy Taeyeon. Qua hồi lâu, Taeyeon mới lưu luyến không rời, rời khỏi môi Tiffany.
Sau đó ân hận nói: “Thực xin lỗi, Fany, vừa mới nhất thời anh nhịn không được!”
“Anh đáng ghét! Đây là nụ hôn đầu tiên của em! "
Tiffany đỏ mặt, quay đi không nhìn tới hắn. Ăn một bữa cơm mất luôn nụ hôn đầu tiên. Tuy nhiên môi của hắn rất mềm, rất thoải mái, kỹ thuật hôn cũng rất tốt, chính là hắn sao có thể đánh lén cô? (Đổi xưng hô nhé mọi người )
“Fany, em nói đây là nụ hôn đầu tiên của em?” Taeyeon vừa nói vừa xoay đầu Tiffany lại, khó trách vừa rồi cảm giác mới lạ như vậy.
“Vâng!” ngượng ngùng nhẹ gật đầu.
Taeyeon đem cô ôm vào trong ngực, cao hứng cười cười.
“Anh cười cái gì?”
“Không có gì, đi thôi! Chúng ta vào bệnh viện thăm mẹ của em.”
“Đúng nga! Nhanh một chút.” Nói xong, Tiffany vội vàng kéo Taeyeon đứng lên.
Taeyeon càng ngày càng cảm thấy cô gái nhỏ này thật là đáng yêu.
Từ ghế lô đi ra, tất cả nữ nhân viên phục vụ đều đỏ mặt nhìn Taeyeon, càng ghen tị người phụ nữ được ôm phải là mình. Đáng tiếc, không có cái mệnh kia!
Taeyeon giúp Tiffany mở cửa xe, sau đó mình cũng vòng đến một bên ngồi xuống, bọn họ muốn đến bệnh viện.
Chương 6 :Pair of lovers
Bọn họ vừa đến bệnh viện, Tiffany bắt đầu giúp mẹ của cô mát xa, cô không trông thấy Taeyeon, nghĩ đến hắn đi rồi, lập tức trong lòng cô có một loại cảm giác mất mát.
Kỳ thật, Taeyeon vừa tới bệnh viện liền muốn đi tìm bác sĩ để hiểu rõ tình hình của mẹ cô.
Tại văn phòng viện trưởng.
“Yul, tôi có việc tìm cậu.” Bệnh viện này là của nhà bạn bè hắn đầu tư, hiện tại, người bạn này bị ba hắn bức tới đây làm viện trưởng.
“Taengoo, làm sao cậu lại tới bệnh viện? Cậu ngã bệnh sao? Trời ạ! Sẽ không phải là cậu chạm vào phụ nữ quá nhiều, sinh...”
“Shit! Câu không thể nói dễ nghe chút sao. Tôi tới bệnh viện chẳng lẽ không thể vì người khác sao?” Taeyeon trừng mắt liếc hắn một cái.
“Được rồi, không đùa giỡn với cậu nữa. Nói đi! Chuyện gì? Chỉ cần tôi có thể giúp.” Thấy vẻ mặt Taeyeon chăm chú, Yuri biết việc này có điểm nghiêm trọng.
“Mẹ thư ký riêng của tôi nửa năm trước bị tai nạn xe cộ, bây giờ còn chưa tỉnh, vừa vặn bà ấy ở tại bệnh viện của cậu, cho nên, phiền cậu giúp bà ấy chuyển tới phòng bệnh VIP. Mặt khác, giúp bà an bài vài chuyên gia, mau chóng làm cho bà tỉnh lại, nếu thật sự không được sẽ đưa ra nước ngoài, dù sao chỉ cần tỉnh lại là được.”
“OMG! Taengoo , cậu có vấn đề sao? Cậu... Cậu sao có thể khẩn trương như vậy vì một người phụ nữ? ‘Cậu cùng người phụ nữ kia khi nào quen biết a? Có xảy ra qua quan hệ gì hay không? Bộ dạng trông thế nào?” Yuri sờ lên đầu Taeyeon, cho là hắn ngã bệnh!
“Đừng nói nhảm nữa! Cậu nhanh chóng an bài đi! Fany còn đang phía dưới chờ tôi!”
“Fany chính là tên người phụ nữ đó à? Cô ấy cũng tới sao? Tôi cùng cậu xuống dưới, tôi muốn nhìn một chút.”
“Tên cô ấy là Tiffany Hwang , cậu gọi cô ấy Tiffanh là được, không được gọi Fany .” Fany chỉ cho phép một mình hắn gọi.
“Ai! Cậu cùng cô ấy nhận thức đã bao lâu?”
“Vẫn chưa tới một ngày, chỉ là vừa mới cùng nhau ăn cơm, không biết vì sao thời điểm gặp cô ấy đã muốn bảo vệ cô ấy, không muốn cô ấy phải chịu thương tổn, thấy cô ấy rơi lệ tôi liền đau lòng!”
Yuri không nói gì, nhưng trong lòng hắn biết Taeyeon đã động tâm, chỉ là không dám thừa nhận!
Đến phòng bệnh của mẹ Tiffany , Taeyeon liền thấy cô đang giúp mẹ mát xa, :
“Fany , đây là bằng hữu của anh, Kwon Yuri , viện trưởng của bệnh viện. Chờ một chút hắn sẽ giúp mẹ em chuyển tới phòng bệnh VIP, sau đó sẽ an bài y tá tới chiếu cố, cho nên em không cần lo lắng!”
Thời điểm Yuri nhìn thấy Tiffany , hắn thật giống như một pho tượng đá chết đứng, nguyên nhân chính là khuôn mặt của cô thật sự cùng ba năm trước đây quá giống.
Tiffany đi tới trước mặt Yuri nói: “Xin chào! Cám ơn anh, đã làm phiền
Taeyeon hiểu rõ nghi vấn của Yuri , liền đẩy hắn một chút nói: “Fany đang nói chuyện với cậu đấy!”
“A?”Nga! Cô... cô chính là Tiffany ? Cô gọi tôi là Yul là được rồi, không cần khách khí! Cô thật sự là rất đẹp! Trách không được Taengoo đối tốt với cô như vậy!” Yuri đánh giá Tiffany.
“Này! Chết tiệt, cậu nhìn đủ chưa hả?” Taeyeon một phen ôm lấy Tiffany , không cho hắn nhìn nữa.
“Làm sao cậu nhỏ mọn như vậy a? Không nhìn sẽ không nhìn! Được rồi, chờ một chút bọn họ sẽ đến giúp bá mẫu chuyển tới phòng bệnh VIP, tôi cũng theo chân bọn họ, sẽ không có chuyện gì!”
“Cám ơn anh!” Tiffany rất cảm kích Yuri.
Yuri gọi Taeyeon ra bên ngoài, tính nói ra nghi ngờ trong lòng.
“Taengoo, cậu ở cùng một chỗ với Tiffany , có phải bởi bộ dáng của cô ấy giống với người phụ nữ kia??” Yuri nghiêm túc hỏi Taeyeon .
“Shit! Ai nói vậy?” Taeyeon cũng không biết mình rốt cuộc đã quên người kia hay chưa.
“Taengoo, tôi thấy Tiffany là một cô gái tốt, cô ấy rất yếu ớt, hi vọng cậu không thương tổn cô ấy.”
“Không thèm nghe cậu nói nữa, tôi muốn vào trong.” Taeyeon có điểm chột dạ.
“Được rồi, Fany, yên tâm! Đi, chúng ta về công ty. Yul, chúng tôi đi về trước, bên này liền làm phiền cậu!”
“Được, yên tâm đi!”
Sắp xếp xong xuôi cho mẹ của mình, Tiffany rốt cục thở dài một hơi!
Trở lại công ty, bọn họ lại bị một đám người nhìn soi mói đi vào thang máy.
“Fany, em xem qua những tài liệu này một chút! Lát nữa chúng ta đi họp, không hiểu gì có thể hỏi anh.” Taeyeon cầm một sấp văn kiện đưa cho Tiffany.
“A, được!”
Trong tập văn kiện có một loạt tài liệu.
Rất nhanh, ánh mắt Tiffany bị một bản thiết kế hấp dẫn. Trên bản vẽ là một chiếc nhẫn hình trái tim, ở giữa trống không, nhưng bốn phía khảm đầy kim cương, hai bên là hai nút thắt, trên mặt cũng có kim cương. Vì sao Tiffany càng xem càng cảm thấy giống phong cách thiết kế của David Lachapelle đại sư? Chẳng lẽ...
Tiffany vội vàng cầm bản thiết kế chạy ra ngoài, nói to với Taeyeon : “Uy! Tae, em hỏi anh một vấn đề, anh nhất định phải trả lời em, bằng không em sẽ không để ý tới anh nữa!”
Taeyeon bị Tiffany làm cho hoảng sợ, tưởng chuyện trọng yếu gì vội vã như vậy, nói: “Tốt! Chỉ cần anh làm được.”
“Ách... Bản thiết kế này là anh vẽ?!” Tiffany cầm bản thiết kế hỏi Taeyeon.
“Đúng vậy! Làm sao em biết? Nhiều người đều không biết!”
“Nếu như em đúng..., anh chính là đồ đệ của David Lachapelle đại? Phải không?”
“Fany , làm sao em biết? Anh là đồ đệ của đại sư không có một người biết đến.” Taeyeon cảm thấy rất kinh ngạc, không biết cô gái nhỏ này làm thế nào biết được.
“Nói như vậy, anh thật là đồ đệ của đại sư?”
“Ừ, việc này chỉ có một mình em biết rõ. Em phải giúp anh giữ bí mật, được không?”
“Em đã nói rồi! Bằng không làm sao anh có thể có chiếc nhẫn “mũi tên tình yêu”. Nguyên lai, anh chính là đồ đệ trong truyền thuyết của đại sư. Yên tâm, em sẽ không nói ra đâu.”
“Uhm! Fany, em rất thích cái nhẫn này sao? Dù sao anh vẫn chưa đặt tên cho nó, vậy em giúp anh đặt một cái tên đi.” Taeyeon kết luận Tiffany nhất định rất thích chiếc nhẫn.
“Đúng vậy! Em rất thích! Em sẽ giúp anh suy nghĩ.”
“Có rồi! Kêu là ‘pair of lovers’, anh thấy như thế nào? Nhưng chỉ cần thiết kế thêm một chiếc nhẫn cho nam giới thì tốt rồi, đem nó sửa thành nhẫn cho nữ giới.
“Uhm, tốt! Chỉ cần em thích là tốt rồi! Thế nhưng chiếc nhẫn cho nam giới anh muốn em tự mình thiết kế, được không?” Taeyeon trong nội tâm đã sớm tính toán xong.
“Tốt! Em sẽ làm ngay bây giờ.” Nói xong, Tiffany liền lập tức chạy đi, dường như cảm hứng của cô đã xuất hiện mạnh mẽ.
Chương 7: Nhẫn
Trong đầu Tiffany lập tức xuất hiện một ý tưởng, cô đem bản phác thảo vẽ xuống. “Tae, anh lại đây xem một chút, em đã phác thảo xong bản vẽ!”
“Nga, được!” Nói xong cũng đã đi tới bên người Tiffany
“Nhanh như vậy đã nghĩ ra? Lúc trước anh thiết kế chiếc nhẫn nữ cũng không nhanh như vậy.” Taeyeon sủng nịnh cười cười với Tiffany.
“Anh xem a! Em thiết kế chiếc nhẫn nam giới này hình vuông, ỡ giữa cùng là trống không, sau đó tại hai bên thành thêm hai hình vuông nhỏ, không cần phải xếp thẳng hàng với hình vuông to, như vậy thoạt nhìn, sẽ không cảm thấy bị gò bó, cá nhân em cho rằng nếu như không thêm hình vuông nhỏ này thì quá mức đơn giản rồi, anh cảm thấy thế nào? Nếu như anh chưa hài lòng em có thể sửa lại.” Tiffany giải thích với Taeyeon.
“Uhm! Hình trái tim phối hợp với hình vuông quả thật không tệ, vậy em có nghĩ tới ý nghĩa của đôi nhẫn này hay không?”
“Ách... Cái này để em nghĩ kỹ đã. À Tae, anh định dùng loại kim cương gì để khảm ở phía trên?”
“Phương diện này anh đã sớm nghĩ kỹ, anh định dùng D-color, hơn nữa trên thế giới sẽ chỉ có một đôi. Được rồi, đến thời gian họp rồi, đi thôi!” Taeyeon kéo Tiffany liền đi về phía phòng họp.
“Trước tiên, giới thiệu cho mọi nười nhận thức! Ngồi ở bên cạnh tôi chính là trợ lý riêng của tôi kiêm nhà thiết kế mới của năm nay, Tiffany Hwang. Được rồi, họp!”
Một đám chủ quản đều nhìn chằm chằm vào Tiffany, kỳ quái vì sao cô được làm trợ lý của tổng tài, mà một vài cô gái càng dùng ánh mắt bất mãn nhìn Tiffany.
“Hội nghị hôm nay chủ yếu là thảo luận đến vấn đề sản phẩm trang sức, trước hết tôi muốn nghe ý kiến của mọi người. Mọi người có ý kiến gì không, đề xuất đi!” Lắng nghe ý kiến của mọi người là thói quen của Taeyeon.
“Tổng tài, tôi cho rằng thiết kế nhẫn năm nay nên là sản phẩm cao cấp, chế tác hoàn mỹ cùng kim cương cao cấp.” Quản lý bộ phận thiết kế giống như rất có tự tin nói.
Taeyeon không nói gì, chỉ là lạnh lùng liếc hắn một cái. “Những người khác không còn ý kiến gì sao?”
Nhìn thấy biểu hiện của tổng tài, nếu như lời nói có thể giết người..., bọn họ đại khái đã sớm chết mấy trăn lần a! Bọn họ đều không hẹn mà cùng lắc đầu.
“Mọi người đã đều không ý kiến, vậy tôi nói, thư ký Park, đem bản thiết kế của tôi chia cho bọn họ.”
“Dạ, tổng tài.”
Mọi người nhận được bản thiết kế, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhỏ giọng thảo luận. Taeyeon nhìn nhìn nét mặt của bọn họ, nở nụ cười với Tiffany , Tiffany cảm thấy nụ cười này không giải thích được. Không hiểu nhìn Taeyeon.
“Tin tưởng mọi người đều nhìn thấy bản thiết kế rồi, đây là một đôi nhẫn tình nhân, mọi người hẳn là nhìn ra? Chiếc nhân cho nữ là tôi thiết kế, chiếc cho nam là Fany thiết kế. Đôi nhẫn này Fany đặt tên là ‘Pair of Lovers’, tôi cũng muốn đem loạt sản phẩm mới đặt tên là ‘Pair of Lovers’, mà đôi nhẫn tôi cùng Fany thiết kế sẽ trở thành sản phẩm chủ đạo. Đôi nhẫn này sẽ nằm trong loạt sản phẩm họp báo công khai lần thứ nhất, tôi sẽ dùng kim cương D[1]-color để khảm. Đây sẽ là một đôi nhẫn tình nhân hoàn mỹ không thiếu sót! Bởi vì, tôi không có ý định sản xuất đôi nhẫn này cho nên trên thế giới chỉ có duy nhất một đôi!”
Bọn họ cũng không hiểu được Taeyeon tại sao phải làm như vậy, nhưng bọn họ không dám hỏi nhiều.
“Sau đó, bộ phận quảng cáo, các người đem những lời ‘quyến luyến lẫn nhau, đời đời bền vững; quyết chí thề yêu không thay đổi, chiếc nhẫn chính là lời thề của cả hai bên, hứa hẹn cuộc đời này không thay đổi!” đưa vào quảng cáo cho tôi.
“Dạ, tổng tài.”
Tất cả mọi người cảm thấy tổng tài của bọn bọn họ hôm nay có chút vấn đề, lại nói lên một câu ôn nhu như vậy.
“Được rồi, không còn vấn đề gì nữa, tan họp!” Vừa nói xong, Taeyeon liền kéo Tiffany đi ra ngoài. Cái này, mọi người còn đang trong phòng họp càng ngây người, bọn họ hoàn toàn không ngờ Taeyeon sẽ có loại hành động này.
“Cái kia... Tae, anh vừa mới cười cái gì vậy?”
“Không có gì! Anh chỉ cười biểu tình bọn họ khi nhìn thấy bản thiết kế. Fany, thời gian không còn sớm, chúng ta đi trước chọn lễ phục, sau đó tham gia tiệc rượu!”
“A! Được!”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
[1] Kim cương color D được xem là màu sắc quý nhất, có giá trị và giá thành cao nhất trong bản xếp hạng các loại màu của kim cương từ D,E,F,G,J,... Thông thường, người ta chỉ sử dụng đến màu F là đủ được coi trắng tím, hay nói đúng ra không màu. Bước qua màu G sẽ có màu vàng vàng. Cho nên màu D, được xem là màu xa xỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro