Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Tôi ngơ ngác ngẩng đầu.
Gì cơ?
Mẹ?

Đầu dây bên kia dường như cũng sững sờ, vài giây sau mới không chắc chắn hỏi: “Con gái à?”
“Ừ, là con đây.”
“Con về lúc nào thế? Sao không báo mẹ một tiếng?”

Yu Jimin tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Mẹ cho người khác thuê nhà con mà có nói với con không?”

Bên kia cười không chút hối lỗi: “Xin lỗi con gái, nhà nhiều quá, con lại lâu lắm không về, mẹ quên mất đây là nhà con đang ở.”

“…”

“Thế này nhé, mẹ mới mua căn hộ bên cạnh, hay là con tạm ở đó đi? Căn này mẹ cho Minjeongie thuê rồi, hợp đồng đã ký, con chịu khó một chút nhé. Căn bên cạnh tuy nhỏ nhưng với một người độc thân như con thì cũng đủ ở rồi.”

Yu Jimin có vẻ hơi bất lực.
Tôi lại tự dưng thấy tội nghiệp cô ấy, bèn đề nghị: “Cô ơi, hay là con chuyển qua căn bên cạnh nhé?”

“Không sao, con gái cô qua đó ở là được. Nếu nó không chịu, hai đứa cứ ở chung, dọn dẹp phòng chứa đồ rồi cho nó ở. Nhân phẩm con cô rất tốt, cháu không cần lo lắng về an toàn. Cô còn có thể miễn tiền thuê nhà cho cháu nữa, cháu thấy sao?”

Giọng cô ấy nghiêm túc vô cùng, chẳng giống đang đùa chút nào.
Tôi thậm chí còn nghĩ mình nghe nhầm.

Yu Jimin lập tức giật lấy điện thoại: “Không sao cả. Mẹ, đừng nói nữa, con sẽ chuyển qua.”
Nói xong, cô ấy cúp máy ngay.

Hóa ra tất cả chỉ là một sự hiểu lầm.

Sau khi bảo vệ và cảnh sát rời đi, trong phòng khách chỉ còn lại hai chúng tôi.
Và chiếc vali mở toang giữa phòng.

Yu Jimin ngồi xổm trên sàn, thu dọn hành lý.
Không khí có chút gượng gạo.

Thường thì mấy năm không gặp bạn học cấp ba, lần gặp lại chắc hẳn phải nói câu “Lâu rồi không gặp” chứ nhỉ?
Tôi vừa định lên tiếng thì Yu Jimin bất ngờ đứng dậy, không thèm liếc nhìn tôi lấy một cái, đi thẳng về phía lối ra.

Được thôi, xem ra cô ấy không nhớ tôi rồi.

Đợi cô ấy đi xong, tôi vào phòng ngủ.
Căn phòng lộn xộn y như lúc tôi ra khỏi nhà sáng nay.
Mấy ngày rồi tôi chưa dọn, sàn trải thảm đầy quần áo, thậm chí cả đồ lót.

Đồ lót…
Tôi trợn tròn mắt.

Cô ấy chắc chưa vào phòng ngủ đâu nhỉ, hành lý còn để ngoài phòng khách mà.
Hơn nữa, hình như cô ấy cũng tắm ở phòng tắm bên ngoài.

Cái phòng tắm đó từ lúc tôi chuyển vào đến giờ chưa từng dùng, tôi toàn sử dụng phòng tắm trong phòng ngủ chính.
Tôi vội ra kiểm tra phòng tắm bên ngoài, sàn và tường đều còn ướt.

Thở phào nhẹ nhõm, tôi quay lại phòng ngủ lấy đồ để đi tắm.

Ngày hôm sau, công việc bận rộn, đến trưa lúc ăn tôi mới có thời gian xem điện thoại.
Bạn tôi, Ningning , gửi tin nhắn Kakaotalk: “Bảo bối ơi, tớ có người yêu rồi!”

Tôi hoang mang: “Hả? Ai thế? Sao nhanh vậy?”
“Công ty tớ hôm nay có một giám đốc mới đến, trời ơi! Quá soái, hoàn toàn là gu của tớ!”

“…” Chắc là yêu đơn phương thì có.
Tôi chẳng lạ gì, hỏi tiếp: “Soái đến mức nào?”

“Đẹp đến mức làm tớ ngất được ấy! Trước đây còn thấy Kim Minji cũng khá đẹp, giờ trong mắt tớ cô ta chỉ như một cục rác, nhìn phát chán.”

“Haiz, từ ngày biết cô ta cắm sừng rồi còn tặng cậu túi fake, tớ đã muốn nghỉ việc rồi. Nhìn mặt cô ta là tớ muốn ói.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro