Chương 3
Rắt Rối
Giờ nghỉ trưa,cả lớp ra căn tin hết,Thanh vẫn còn loay hoay làm bài tập toán,Vy tới chỗ bảo:
"Cậu ăn gì,tớ mua cho"
"Mua cho tớ chai sữa lạnh là được" Thanh cười tươi
"Ok,chờ tớ 10 phút" Vy nháy mắt với Thanh rồi chạy vù xuống căn tin
----------------------Căn tin--------------------
Dưới căn tin hôm nay không như mọi ngày,đông hơn mọi ngày,và đáng chú ý là đa số con gái đều quay quanh một cái bàn,nơi Hà Duy đang ngồi thưởng thức tô sủi cảo,tai đeo tai phone nghe nhạc,ra vẻ không quan tâm,mặt cho mọi người à không,mọi con gái đứng nhìn.
Vy cũng không quan tâm lấm,liền vào mua sữa cho Thanh và phần sữa cho mình rồi lên lớp.
"Nè Thanh" Vy đưa cho Thanh chai sữa
"Ân" Thanh nói rồi lại cười tươi,à quên,Thanh khi cười lộ ra 2 lùm đồng tien cực duyên nha
"Ừ,dưới căn tin đông nghẹt,tụi con gái chỉ quay quanh hay ngồi gần bàn của thằng Duy" Vy nói
"Ờ,Duy hình như nổi tiếng lắm" Thanh nói xong nóc hết chai sữa
"Cậu không biết à,Duy là hotmuvik á" Vy nói rồi cốc đầu Thanh
"Hotmuvik là gì" Thanh vẻ mặt ngu mà hỏi
"Trời ơi,có giải thích cậu cũng chưa hiểu"Vy tay chóng càm mà nói
" Ừ,hình như vậy"Thanh nói rồi vẫn cười một cái
"Cậu đúng là đơn giả" Vy nói rồi thơm lên má Thanh
-----------------------Ra về--------------------
"Thanh,mau về thôi" Vy
"À,chết rồi,tớ quên vở bài tập trên lớp rồi" Thanh
"Ừ,cậu lên lớp lấy đi" Vy
"Ừ" Thanh nói rồi chạy đi vào trường
Lấy vở xong Thanh đi xuống sân,giờ này sân trường hơi vắng vì không còn học sinh,nhưng cũng không phải không còn.Vừa định đi thì Thanh bị chặng lại với đám Trúc Vân
"Vân,sao cậu" Thanh ấp úng
"Sao cậu...gì" Vân"Ồ,Thanh dạo này xinh hẳn ra nha"
"Cậu múôn gì" Thanh vẻ mặt hơi sợ
"Ồ,múôn gì à,tao muốn đánh mày đó" Vân sờ lên mặt Thanh
"Mày dạo này láo nhờ" Vân nói tíêp rồi CHÁT...Tíêng tát vang lên.Thanh ôm má
"Sao...sao cậu đánh tớ" Thanh giờ nước mắt từng giọt từng giọt rơi ra,rồi khóc nức lên
"Mày khóc cái gì,uất ức lắm hả" Vân"Tao tưởng mày không sợ tao mà"
"Cậu..." Thanh vẫn khóc
"Nè,cái tát này là cảnh cáo mày,gặp tao đừng có láo mà hiên ngang,con bạn của mày nữa,mày mà tao thấy ngứa mắt là mày toi" Vân nắm tóc Thanh mà giực lên
"Hức...cậu...tớ đã làm gì cậu cơ" Thanh vẫn khóc mà nói
"Mày không làm gì tao.tao ghét tao đánh" Vân nhếch môi cười
"Nè,mấy bạn làm gì vậy" Duy từ đâu chạy tới,thấy Thanh đang ngồi dứơi đất mà đỡ lên
"À,làm...làm gì đâu" Vân nói lấp
"Nè,Thanh,có sao không,tớ đưa cậu về" Duy ân cần dịu dàng nói bơ luôn tụi bọn Trúc Vân"Còn mấy bạn,tôi bíêt mấy bạn còn ăn híêp Thanh như vậy nữa đừng trách tôi
Nối xong Duy đưa Thanh ra ngòai
"Duy,cảm ơn cậu,không có cậu,không bíêt tớ đã bị gì nữa" Thanh cúôi đầu xúông nói che đi khuôn mặt đang đỏ
"Không có gì,người ta nói,cứu một mạng người còn xây hơn bảy tòa tháp" Duy"Với lại,đó là vịêc tớ phải làm"
"Ak,Thanh,sao lâu vậy" Vy lo lắng hỏi
"Bị đánh" Duy nói
"Má của cậu,đỏ qúa kìa" Vy ôm Thanh"Đáng ra tớ phải đi với cậu,tụi con Vân thật là,lại bắt nạt cậu,tớ phải tìm nó tính nợ"
"Thôi mà,về thôi" Thanh nói
"Cảm ơn cậu nha Duy" Vy nói rồi đỡ Thanh lên xe chạy về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro