Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 3: CÔ ẤY VÀ EM.....CON LUÔN CHỌN EM, EM TIN LÀ THẾ, VÀ CHẮC CHẮN NHƯ VẬY

Hòa An cầm trên tay 1 bó Hồng Anh đủ màu đỏ, vàng, xanh,. Cô bước tới trước mặt Nguyên Bình, nhìn sâu vào đôi mắt mà lâu nay cô vẫn hằng nhớ nhung, cô thấy đôi mắt đó sao xa vời đối với mình, vẫn là cái nhìn đầy ắp yêu thương, nhưng giờ thì đó chỉ là những yêu thương ở nơi Cô, Còn anh, anh đã chọn cho mình 1 khoảng trời riêng, và ở đó, hình bóng của người con gái nhút nhát ngày nào liệu có còn đọng lại trong anh.

 Hòa An vừa nhìn Nguyên Bình nhưng lại đưa bó hoa cho Hương Mai:

-         Đây là Hoa Hồng Anh, chị cầm giúp tôi, hoa này có ý nghĩa lắm đấy

-         Cứ gọi tôi là Mai, tôi và chị chắc cũng chạc tuổi nhau, xưng hô bạn bè cho thoải mái nhé

-         À,…Ừ..thế Mai cầm giúp mình, Mai hãy tặng anh chàng đi bên cạnh mình vào lúc nào chỉ có riêng 2 người thôi nhé, sẽ rất lãng mạng đấy

Hương Mai vui vẻ cầm bó hoa từ tay Hòa An mà không hiểu những ẩn ý sau những câu nói của Hòa An.

Lúc này Nguyên Bình thấy lòng như lửa đốt, dường như có 1 luồng điện 220V chạy giật qua người anh vậy, kí ức ùa về, hình ảnh của người con gái với cái bụng lùm lùm đứng trước mặt anh chợt tươi sáng đến lạ. Anh mơ hồ và cũng thấy trái tim loạn nhịp

-         Mà sao hoa này lại có nhiều màu thế hả An?

Tiếng của Hương Mai làm Nguyên Bình giật mình trở về với thực tại, anh đứng yên chăm chú nghe cuộc nói chuyện giữa hai người phụ nữ

-         Hoa đó do mình tự tay làm nên mình nhuộm cánh hoa thành những màu theo từng cung bậc cảm xúc

-         Woa! Bạn đa sầu đa cảm quá đấy

-         Có gì đâu Mai, nếu bạn yêu ai đó bằng tất cả trái tim, thì bạn sẽ làm được những việc còn to tát hơn mình ấy chứ

-         Eo, thật á. Mình suốt ngày chỉ biết tới công việc phim trường, và giờ cũng đã có người đàn ông cho riêng mình rồi, nhưng sao mình vẫn không thấy hứng thú với những việc vụn vặt nhỉ

 Hương Mai cười nói và nhìn sang Nguyên Bình 1 cách trìu mến, cô đâu biết rằng cái hành động đó lại làm cho Hòa An đau quặn lòng

-         ừ thì rồi Mai sẽ dần quen thôi, khi làm Vợ, làm Mẹ, tự nhiên Mai sẽ yêu những công việc đó

-         Hì, Mai cũng mong là thế. À, mà Chồng An đâu? An cũng sắp sinh rồi nhỉ? Bé trong bụng là trai hay gái thế?

-         Mình…Mình….chồng mình, anh ấy,,,,,đi công tác xa rồi

Hòa An lắp bắp từng từ…cái vẻ lúng túng của cô mãi vẫn không thay đổi, cứ gặp chuyện rắc rối không giải quyết được là mặt mũi cô lại đỏ tía lên, chân tay thì run rẩy như sắp ngã. Nguyên Bình thấy thế bèn quay sang Hương Mai:

-         Em tra tân Hòa An dữ quá đấy, cô ấy là bạn của anh, rồi từ từ anh kể em nghe,

-         Thật á, vậy anh biết Chồng Hòa An không? Anh ấy có đẹp trai như người yêu em không nhỉ?

-         Thì….anh cũng chưa gặp, nhưng chắc phải hơn anh rồi Hòa An nhở?

 Hòa An đang thẫn thờ, nghe câu hỏi của Nguyên Bình, cô không biết phải trả lời sao..Bỗng có tiếng động nhẹ, cô thấy bụng mình chuyển động, Hòa An đặt tay lên bụng, trên môi nở nụ cười ngượng ngạo:

-         Anh cứ nhắc tới Chồng em là Con em lại đạp đây này, chắc Con đang nhớ Bố nó quá đấy anh ạ, khi nào Chồng em đi công tác về. em sẽ cho anh và Mai gặp mặt

Hương Mai thích thú đưa tay xoa vào bụng Hòa An

-         Đâu đâu, em bé đạp thật hả? em bé ngoan, bố em bé sắp về rồi

Sờ sờ 1 lúc, Hương Mai chẳng thấy em bé đạp, cô bảo Nguyên Bình

-         Lạ lắm, sao em bé không đạp nữa hả anh

-         Em tò mò quá, anh biết sao được mấy cái chuyện này

-         Mà anh cũng phải quan tâm dần đi, không đến lúc lấy nhau về, em có bầu, anh mà không quan tâm thì em viết đơn li dị đấy

-         Khổ quá, em lại dọa anh rồi,

-         Ai thèm dọa anh, anh cũng thử cảm nhận đi, xem em bé đạp này

Hương Mai chưa nói hết đã cầm tay Nguyên Bình cùng đặt vào bụng Hòa An:

-         Ơ…Hòa An, em bé đạp này, hay thậy đấy, Anh thấy không, em bé đang đạp.

Nguyên Bình thấy thiêng liêng và có gì đó khó diễn tả sâu trong trai tim anh,

-         Em bé của Hòa An thích anh hay sao ấy, em để tay mãi mà chẳng thấy bé đạp, vừa thấy tay anh thì đạp liền à

-         Em cứ hay tưởng tưởng vớ vẩn

Hòa An cúi đầu nhìn xuống bàn tay thân quen đang đặt trên bụng cô, cô lặng nghe tiếng đạp nhẹ của “công chúa nhỏ’ trong bụng, cô biết rằng công chúa của cô đang mỉm cười hạnh phúc.

Nguyên Bình kéo tay Hương Mai khỏi bụng của Hòa An, anh lúng túng khi bắt gặp ánh mắt của Hòa An,

-         Trời cũng tối rồi em, chúng ta về thôi Hương Mai

-         Thôi chết, mải chơi với mẹ con Hòa An mà em quên mất. Hòa An, bạn cho mình gửi tiền bó hoa với

-         Hì, mình không lấy đâu, lần đầu gặp Mai, coi như quà mình tặng Mai, với lại mình và người yêu bạn cũng là chỗ quen biết

-         Ôi, thế thì ngài quá, vậy lần sau mình lại nghé quán với An nhé

-         Được thế thì còn gì bằng,..thôi muộn rồi, hai người về đi

-         Ừ, bọn mình về đây, hai mẹ con cũng làm việc rồi nghỉ sớm nhé

 Nguyên Bình và Hương Mai đi ra khỏi quán, Hòa An cứ chăm chăm nhìn về phía cái lưng quen thuộc, tay cô xoa xoa bụng, mồm lẩm bẩm : ‘’ Bố lại đi rồi con ạ”

…………………………………………….

Ngày ..tháng…năm…..

Con ngoan lắm, hôm nay Con đã biết thương Bố và Mẹ rồi đấy, Con biết phân biệt giữa người lạ và Bố Mẹ, Mẹ yêu con nhất đời, Bố cũng yêu con lắm. Nhìn cách bố nhẹ nhàng xoa xoa bụng mẹ, mẹ biết bố vẫn là người đàn ông mà mẹ yêu, vẫn là người mà Con thần tượng. Con hạnh phúc lắm phải không? Cái cách con đạp là mẹ biết, con đạp khi bố ở bên cạnh mẹ con mình, và con không vui khi người đi bên cạnh bố không phải là mẹ.

Con yêu, Mẹ biết con đang bảo vệ mẹ, con muốn dành bố về cho mẹ đúng không, .nhưng Công chúa của mẹ, cô Hương Mai là người mà bố đã chọn, bố chỉ đang tạm thời quên mẹ thôi, chỉ mình mẹ thôi, còn Con, Bố sẽ mãi yêu con.

Liệu Con có bao giờ “ tạm quên” mẹ như bố không?...Không đâu Con nhỉ?..Con hiểu mẹ và yêu mẹ nhất đúng không?..con sẽ chỉ thích Mẹ thôi đúng không, Mẹ xinh đẹp và đáng yêu hơn cô Hương Mai nhỉ?,,,Con sẽ mãi chọn Mẹ nhi?...Mẹ chắc chắn thế,,,và tin là thế…..Mẹ yêu công chúa của mẹ nhất đời. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: