Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 5 Cá tính

Tiết học trôi qua trong im lặng , cô gái nhỏ uể oai bước ra khỏi lớp với tâm trạng nặng nề , cơ thể cô như rời ra từng khúc.  

Chẳng lẽ " đây là triệu chứng bệnh thèm ăn hay sao ?"  Cô nghĩ  . Chợt hành động không kiểm soát được lí trí , cô gái nhỏ phát ra lời nói :

_ Ối , mình mắc triệu chứng thèm ăn  đấy bao giờ nhỉ ?

 Vài giây nghĩ ngợi cô nói tiếp :

_ À  , lâu rồi . Nhưng mình dùng từ hơi sai hay sao nhỉ ? hình như hai từ : triệu chứng " nghe ghê ghê .

Tự cốc đầu mình  cô nói :

_ Ngốc quá , phải là chứng thèm ăn mới đúng . Hà Hà mất chữ " triệu " nghe hay hơn .

Hàng loại ánh mắt chiếu thẳng vào cô gái nhỏ  , tích tắc , tích tắc hai tiếng kêu của chiếc kim trôi qua , khi kim giây chuẩn bị nhích đến giây thứ ba  những học sinh còn lại ồ ạt cười sau màn độc thoại " có một không hai " của cô nàng lớp trưởng . Ngay sau đó những tiếng cười đứt quãng vang lên :

_Nhi... này , tao thíc...h màn độ...c thoại đấy  n...ày đấ..y !

Nói rồi cô bạn đưa tay lên tỏ ý thích rồi ôm bụng cười ngoặt nghẹo .

_Đúng là lớ....p trưởng ch....úng ta l...à number ...1 .

Một cậu bạn khác nhanh chân tiếp lời miệng vẫn cười ha hả .

 "Gì chứ ? cô chỉ nghe number one thôi chứ number 1 cùng nghĩa nhưng lạ thật . Nghe chân chất thế nào ấy "

Cô nghĩ thầm , chợt một giọng nói cất lên sau đám bạn thi nhau nói nghiêng ngả với  điệu cười " nghiêng thùng đổ thúng "  :

_ Ê , lớp trưởng tớ lấy màn độc thoại " nhiệt tình " ban nãy làm nhạc chuông nhé . Không cần cảm ơn tớ đâu . Vậy nhé , bye .

_Á .

Cô gái nhỏ bất giác ngớ người , miệng la hét :

_Này , tên tia cậu dám sao ? Còn giám bảo " không cần cảm ơn nữa ' cậu muốn tao tức chết á .

Gì chứ ? sao cách xưng hô của cô lớp trưởng lạ thế cậu - tao à ? 

Cả lũ nghĩ thầm nhưng miệng vẫn cười ha hả . Còn Mộc Nhi tức tối quay lại trừng mắt lũ bạn , cô gái nhỏ mắt trợn ngược quát :

_Đứng đây làm gì ?    Còn không về đợi tao rước chúng mày về à ?

_Này thôi đi Nhi , 'hình tượng , hình tượng " .

Quay phắt lại  nhìn cô bạn , cô gái nhỏ chợt mỉm cười :

_Tao cần à ? Giờ Phùng Phùng đang bên Mỹ tao không cần phải " yểu điệu duyên dáng " làm gì cho mệt . Đợi nó về đây tao cày lại "cô nàng duyên dáng " của năm là được .

Sau câu nói ấy ,  lũ học sinh có mặt bất chợt  im bặt , ngơ mặt chưa tiêu hóa hết lời cô lớp trưởng . Thôi rồi , sau này chúng ta ăn khổ rồi . Tất cả đồng loạt  than thầm trong lòng chỉ trưng bộ mặt rũ rượi vác ba lô đi về trong im lặng . Không một lời trách cứ hay phàn nàn . Bởi họ biết rằng ngày này cũng tới chỉ tiếc là hơi nhanh so dự định mà thôi . 

'Về là mình cùng về , mệt quá ! "

Thở dài trong lòng , cô gái nhỏ trưng bộ mặt xơ xác về nhà với chiếc bụng thon ngày một thon hơn . 

_Thôi rồi , phải ăn thôi không đói chết mất .

Miệng nói tay làm cô phóng nhanh tới chiếc tủ lạnh :

_Ôí , thôi rồi ta đã xa nhau ...

Tại sao vậy ? tủ lạnh nhà cô trống rỗng luôn . Ghê thật ! Nhưng rõ ràng hôm qua còn nhiều thức ăn lắm mà . Ục.....ục .... bụng cô reo inh ỏi . Mộc Nhi nuốt nước mắt vào trong " ngận đắng nuốt cay " cầm tiền  ăn quà vặt của mình đi mua nguyên liệu để về  " chén" :

_ Chiếc bụng thân yêu của ta , đợi chị , chị sẽ " đãi" em ăn no nê .

Thay quần áo và bước ra khỏi nhà , cô nhanh chân tới siêu thị  rồi đi thẳng tới nơi  bán thực phẩm và bắt đầu chọn  . 

"Hô hô rau củ quả ngon đấy ! Cái nào cũng tươi hết . Thật tuyệt nếu như mình được chìm đắm trong mớ rau củ này ".

Hí hửng chọn đồ , Mộc Nhi suy nghĩ :

 " Đợi đấy ,  lúc nào đó ta sẽ để  các mi vào  tủ lạnh thân yêu của ta ".

 _Ngân vài khúc hát nào .

Tràn ngập trong mớ thức ăn " sống " hòa cùng giọng hát " vàng ngọc " của mình cô chạy  lăng xăng trong xiêu thi . Bất chợt   cô kêu lên :

_ Á  

 Thôi rồi đụng trúng người rồi . Xin lỗi kẻo trễ :

_Xin lỗi , mong cô bỏ qua cho .

Dứt lời cô nhìn kẻ đối diện . 

"Cô gái này xinh thật. "
Cô trầm trồ khen ngợi.
"Chắc bằng tuổi mình. Thôi thì... làm quen cho có bạn có bè vậy "
Nghĩ là làm Mộc Nhi mỉm cười thân thiện: 
_Xin chào.... xin lỗi vì sự cố vừa rồi . Bạn có thể bỏ qua và chúng ta làm bạn được không ?
Chìa tay ra ý làm quen , cô bạn kia thọat đầu lưỡng lự sau cũng bắt  tay cô gái nhỏ nói :
_Rất vui được biết bạn.
Cười rồi bước là hành động rất nhanh khiến cô gái nhỏ chỉ kịp ú ớ vài từ lòng ngậm ngùi tiếc nuối khi không thu nạp được " lính mới "  .
_Xì ... Nghe có vẻ kiêu kiêu . Đừng tưởng dựa vào cái đẹp mà ăn hiếp người khác .

Bức đi chậm rãi ra khỏi xiêu thị , Mộc Nhi trở về với một đống thực phẩm . Lay hoay vài phút trong bếp , cô bưng từng món ăn ra . Ngồi xuống bàn và bắt đầu ' chén ' . Cô nàng  ăn ngấu nghiến  để lấp đầy chiếc bụng thân yêu của mình . 

Tách .... Tách .....

Cô gái nhở ngớ người nhìn gã thanh niên diện cây đen đang đứng trước cửa cầm máy chụp lia lịa . Vì quá sốc cô chỉ biết ngớ ra giữ nguyên vị trí " hăng chén " , cho đến lúc hắn bước ra khỏi cửa cô chỉ biết trơ mắt nhìn . 

Đúng một phút ba mươi giây Mộc Nhi  nhìn ra cửa và  soi sờ sờ mặt và nhìn  "dáng " mình . Oái thảm trên mức thảm với hành động " cuốn hút " như sau : Đôi tay nhỏ nhắn đang cần miếng sương chưa ăn xong tay còn lại gãi chiếc chân vắt hẳn trên bàn  đặc biệt trên mặt dính đầy mỡ quanh miệng  . Bất giác cô cất tiếng nói với chính mình :

_Trời ơi ! Mình " sắp được " nổi tiếng rồi sao ?

Vừa vui lại ngớ ngẩn  bao  cảm xúc cứ lẫn vào nhau khiến đầu óc cô  quay quồng  :

_Nghĩ nhiều mệt quá ! Tính sau vậy , lúc đó " ta   xử  sau " .

Tự đồng ý với ý kiến của mình sau cái gật đầu rõ mạnh , cô tiếp tục "công việc của mình " trước khi  bố mẹ    trở về .



_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #123456