Chương 6
Ở sân bay...
Một cô gái dù đang đeo một chiếc kính đen che hết gần nữa khuôn mặt nhưng không thể nào che lấp được dung nhan tuyệt mĩ ấy, cô đang thân mật khoác tay một người đàn ông, người đàn ông ấy cũng không thua kém- đôi mày kiếm cương nghị, môi mỏng lạnh lùng và đặc biệt nhất đôi mắt đen vô cùng sắc lạnh. Oa... họ thật đẹp a! Người đàn ông và phụ nữa đó không ai khác chính là Hàn Dĩ Thương và Lạc Thanh Vi.
" Thương!" Lạc Thanh Vi lay nhẹ tay anh
" Có chuyện gì sau, Vi?
" Em muốn đi công viên giải trí a!"
"Nhưng..." Anh do dự
" Đi mà... đi mà... Nha. Thương!" Cô nũng nịu nói
" Được rồi, thật là chịu không nổi em mà, tiểu nha đầu này!"
" Oa! Thương! Anh là tốt nhất a!" Nói rồi cô đặt vào má anh một nụ hôn. Có biến a! Khuôn mặt lạnh lùng biến mất thay vào đó là một khuôn mắt nóng bừng hơi ửng đỏ.
" Anh ngại à!" Cô trêu anh
" Nào có! Là do em suy diễn ấy chứ"
__________Ta là phân cách tuyến_________
"Công viên ở đây rộng quá!" Cô ngạc nhiên
" A! Kẹo bông kìa! Thương em muốn ăn a! Mua cho em đi!"
Anh dắt cô đến chỗ bán kẹo bông.
" Cho 1 cây kẹo bông!" Anh nói với chú bán hàng, bỗng anh quay đầu lại, cô... đâu rồi. Nhìn một chút anh thấy một đám nữ sinh bao quanh
" Chị à! Anh ấy là chồng chị à?"
" Chắc không đâu, chị nhìn còn trẻ lắm chắc là anh hay chú gì đó?"
Anh tối sầm mặt, chú... Anh già đến thế à? Anh vội bước lại chỗ cô dắt tay cô đi.
...
"Hôm nay vui quá! Cảm ơn anh nha!" Cô lại hôn anh nhưng lần này khác a! Môi cô chạm nhẹ môi anh rồi nhanh chóng ròi khỏi. Haiz... Thế là mặt anh lại nóng bừng lên, lần đầu cô chủ động hôn môi anh a!
" Em vui là được rồi! Em đợi ở đây, anh đi lấy xe"
" Vâng"
Sau khi anh đi, cô liền gặp một người đàn ông...
" Thanh Vi, là em sao? Em còn sống à? Tốt quá!" Hắn chạy tới ôm cô
Cô đẩy hắn ra" Anh...là ai?"
To be continued
Chương này nhạt quá
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro