Chap 5: Thân Phận
Về đến nhà.....
Nhã thấy có đôi giày lạ trong nhà, biết là nhà có khách nên Nhã nhẹ nhàng bước lên phòng của mình.
-" Thưa ông! Xin hãy cho chúng tôi thêm thời gian để ở bên con bé và nói sự thật cho nó biết. Tôi cầu xin ông.." - giọng người mẹ nài nỉ van xin một người đàn ông mặc bộ đồ vest rất sang trọng.
-" Không được. Thời hạn cuối cùng là chủ nhật tuần này. Còn 2 ngày nữa, nếu 2 người không dắt nó tới nhà tôi thì đừng trách." - Giọng nói đanh thép của người đàn ông lạ mặt đó đã làm cho người mẹ im bặt.
-" Vâng tôi biết rồi thưa ông." - Người cha cúi đầu nhìn vợ mình với gương mặt hốc hác đầy nước mắt thấy mà xót lòng.
Đứng dậy tiễn khách về. Biết mình không còn nhiều thời gian bên cạnh Nhã Nhã - đứa con gái mà bà hết mực yêu thương. Tranh thủ những giây phút ngắn ngủi ở bên con bé nên bà quyết định tối nay bà sẽ đi chợ mua thật nhiều món, những món mà Nhã Nhã thích ăn nhất.
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tối hôm đó, Nhã rất bất ngờ, tại sao hôm nay mẹ lại làm nhiều món mình thích như thế này. Nhã liền hỏi mẹ:
-" Mẹ! Sao hôm nay mẹ nấu nhiều món vậy?? Mà toàn những món con thích..." - Nhã vừa nói vừa nhìn những món ăn trên bàn chảy nước miếng. :))
-" Ừ! Con ăn nhiều vào nha. Hôm nay mẹ nổi hứng làm đó mà. Với lại lâu rồi con chưa được ăn những món này từ khi về đây. Đúng không?? - Bà mỉm cười nhìn Nhã nói.
-" Dạ đúng! Hihi con thương mẹ nhất. Bố ơi! Mời Bố ăn cơm!"
-" Ừ! Bố vào liền."
Bữa cơm thật ấm cúng và hạnh phúc, dùng xong bữa Nhã với Bố ra phòng khách ngồi..hàn thuyên về chuyện học tập của Nhã thì bỗng chuông cửa vang lên.
Bíng....boong..Bíng.....boong...
Nhã là người ra mở cửa, thật bất ngờ người đang đứng trước mặt cô là Thiệu Ân.
-" Ơ! Thiệu Ân. Cậu làm gì ở đây??? Sao cậu biết nhà mình???
Từ trong nhà người cha nói vọng ra.
-" Ai vậy con???"
-" Dạ! Là bạn cùng lớp với con - Thiệu Ân ạ."
Nghe đến tên người cha như có 1 phản xạ liền lao ra. Thấy người con trai có mái váng óng, ông biết đó là ai nhưng vẫn tỏ ra bình thản.
-" Sao con không mời bạn vào nhà chơi để bạn đứng đó."
-" Dạ! Cháu chào bác. Cháu là bạn của Nhã Nhã nhà bác." - Thiệu Ân lịch sự chào người lớn.
-" Ừ! Chào cháu! Cháu vào nhà chơi."
-" Dạ thưa bác cháu xin phép bác cho Nhã Nhã đi với cháu 1 lúc được không ạ? Cháu hứa sẽ đưa Nhã về trước 9h."
-" Nhưng đi đâu?" - Nhã xen vào
-" Đi rồi biết." - Đôi mắt ranh ma trả lời ánh mắt tò mò của Nhã Nhã rồi quay qua nhìn bác trai nói. " Được không bác?"
Bất ngờ trước sự đồng ý của Bố, Nhã vẫn đi theo Thiệu Ân.
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau khi cả 2 bước ra khỏi nhà, từ gương mặt vui vẻ của người cha giờ trở thành gương mặt ảm đạm mang nhiều tâm sự. Ông ngồi xuống ghế sofa nhắm nháp ly trà còn nóng, đôi mắt nhìn về nơi xa xôi. Người vợ thấy vậy mà đau lòng nói.
-" Vậy là đã đến lúc rồi ông à. Mình đã làm trọn bổn phận rồi. Ông đừng như vậy nữa. Tôi nhìn mà xót...." - Nói đến đây tắt nghẻn nơi cổ họng, bà khóc.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nhã ngoan ngoãn đi theo Thiệu Ân một cách lạ thường. Trên đường đi cả 2 không nói với nhau câu gì....cho đến khi Thiệu Ân dừng lại một cách đột ngột làm Nhã tông mạnh vào lưng Thiệu Ân một cách đau điếng muốn gãy cái lỗ mũi.
Như sắp khóc Nhã đang tính trách móc Thiệu Ân nhưng cô đã bị thứ khác làm cô quên đi cái đau đớn ấy......
~~~~~~~~~~~~End chap 5 ....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro