Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Gặp lại

" Mẹ con về ngay đây ! "
Lục Hạ miễn cưỡng nói rồi cúp máy trước khi người mẹ thân yêu càu nhàu thêm .
" Mẫu hậu gọi hả ? " -Bất Ngưng cô bạn đang đi cùng đường về với cô , đồng thời cũng là bạn thân của Lục Hạ hỏi .
Lục Hạ mặt muối nhìn sang cô bạn . Bất Ngưng liền vỗ vai tỏ ý thông cảm .
Từ xa , một nam nhân ăn mặc rất phong cách , lái xe MeLaren MP4 -12C đến chỗ Lục Hạ và Bất Ngưng . Khién cả hai giật mình , thoáng chút ngạc nhiên . Đó là Thanh Phong - nhị thiếu gia nhà họ Hứa . Dù hành động chặn đường người khác của Thanh Phong đối với ngững người xung quanh là một hình tượng rất ngầu ngưng với Hạ Mộc thì không . Bất Ngưng tot ra khá thích thú , vui ra mặt . Bất Ngưng không tiếc gì bỏ lại cô bạn thân để lên xe của Thanh Phong . Thanh Phong nói với : " Hạ Hạ , lên tôi trở cậu về ! "
Lục Hạ xua tay :" Khỏi , tý bác Lý sẽ tới đón tôi . "
Thanh Phong thoáng chút buồn , nắm chặt tay rồi từ từ thả ra .
" Vậy tôi và Bất Ngưng về trước "
Lục Hạ vẫy tay chào cả hai . Trong lòng thầm rủa ' Bất Ngưng cậu đi chết đi , cái đồ mê sắc bỏ bạn . '
Nói thì nói thế , hôm nay bác Lý phải về Tứ Xuyên , không trở cô về được , cô lại muốn tự về nên đã không cần người đón .
Ngồi trên hàng ghế băng lạnh chỗ trạm xe buýt , Lục Hạ thơ thẩn nhìn mọi vật trong lúc đợi xe .
Trời lúc này là cat một màu xám xịt , dày đặc mây đen . Gió cuốn thật mạnh .
' Hôm nay trạm xe buýt vắng người thật , không có ai cả . Chỉ mình cô .
Mưa rất tự nhiên kéo tới , mang theo sự mát lạnh và dễ chịu . Nhìn những giọt mưa nhỏ xuống , miệng cô lẩm bẩm : " Thời tiết thật thất thường "
" Brrrrrr... Brrrrrrr.... "
Chuông điện thoại cô reo lên . Chỉ có thể là mẹ cô . Vừa mở máy lên cô đã nghe thấy tiếng mẹ cô , hình như không được vui .
" Sao con chưa về ?"
" Mẹ .. . Nhưng giờ con phải ở lại trường có chút việc , xong con về ngay!"
Cúp máy . Thở dài .....
Lục Hạ thấy nhẹ người hơn cả . Lục Hạ ngước lên nhìn , trời vẫn đang mưa .
" Mình giét mưa ! "
" Mình ghét mưa ! "
Hai âm thanh cùng vang lên . Hai con người phát ra nó cùng quay ra nhìn nhau . Lục Hạ nhìn người con trai trước mắt . Chắc hẳn chạy vội vào đây chú mưa . Những giọt mưa trên mái tóc đen của người con trai đó vẫn chảy dài trên khuôn mặt trắng của mình .
Khi hắn hất tóc lên , thì Lục Hạ mới nhìn rõ mặt . "Không tệ " . Tuy nói thế nhưng cô không hề cảm thấy khích thích gì với vẻ ngoài này .
" Cũng giét mưa sao ? "
Lục Hạ buột miệng hỏi . Phí Trung Hạo - tên của cậu , cậu chỉ " ukm " .
Phí Trung Hạo nhìn lướt qua Lục Hạ , là một cô gái nhỏ nhắn , mắt to tròn , khuôn mặt khá nhỏ .
Vừa lúc này xe buýt tới Lục Hạ nhắc Phí Trung Hạo lên xe , anh không lên vì anh không phải đang chờ xe buýt mà chờ một người rồi vì mưa mà đến đây tránh mưa , vì mưa mà gặp cô ...
Đang bước lên xe Lục Hạ khựng lại lấy ô của mình che cho Phí Trung Hạo , rồi nhét ô vào tay cầm của Phí Trung Hạo .
Anh hơi sững sờ , cô cũng thoáng chút bối rối .
Chiều hôm đó trong cơn mưa mùa hạ đó , họ đã lại nhau . Giữa dòng người đó , khoảng thời gian như ngưng đọng lại .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #baekhyun