Chương 1 : Xuyên không - Thiên Lâm Phủ
Chương 1 : Xuyên không- Thiên Lâm phủ.
-Ngươi.......... định ...làm ..gì ta ...hả ????????
-Ta chỉ định mát xa cho người 1 lúc thôi.
-Ngươi...cứ thử... xem...ta sẽ....sẽ....
-Sẽ làm sao hả ????
-Ta .....sẽ.....
Đúng lúc đó một hố đen chợt xuất hiện hút luôn Như Quỳnh vào đóa và biến mất.Như cá chết vớ được cái phao QGH liền thở phào một hơi rồi chắp 2 tay rối rít luyên thuyên như 1 thằng điên ( QGH :cái con tác giả chết tiệt kia mi muốn chết ngay bây giờ phải không ?)
-Tạ ơn trời phật.... tạ ơn trời phật..... ( Min :ô hay, quỷ cảm ơn phật thật là chuyện ngược đời hà )
Tránh xa cái tên QGH thần kinh kia chúng ta cùng bay đến với Như Quỳnh.Lúc bị hố đen kia hút vào nàng cảm thấy đầu óc mình thật quay cuồng đột nhiên nàng cảm thấy đầu đau như gỗ phang.Nàng từ từ mở mắt ra và thấy một bóng đen vội vàng lao vào mình.
-Tiểu thư...ô...ô..người đã tỉnh.....tiểu Mai lo cho người lắm......ô...ô...
Như Quỳnh hok hỉu mô tê gì sấc nàng vô cùng ngạc nhiên khi ngừi con gái này tự dưng ôm mình mà khóc đang định hỏi thì một bóng hồng khác từ ngoài cửa lao vào đá bay cái người tên tiểu Mai hay tiểu Đào gì đó kia ra ôm chầm lấy nàng khóc thét lên với âm thanh khủng còn hơn khủng long bố.
-TIỂU THƯ......Ô...Ô....TIỂU THƯ.....ĐÃ TỈNH LẠI RỒI......TIỂU HƯƠNG....LO CHO NGƯỜI LẮM.....ĐÓ......Ô....Ô....TIỂU THƯ......Ô...Ô....Ô..........
( Min :vì giọng nói quá to nên min viết hoa)
Lại cái gì nữa đây, hết đào vs mai bây h lại lòi đâu ra một cái tiểu Hương nữa.Nàng bực mình nói :-
-Im ngay cho ta.
Tiểu Hương đang khóc bỗng im bặt ngước khuôn mặt ngây thơ như bò đeo nơ lên nhìn nàng ngạc nhiên và rồi một âm thanh diễn viên ô-pê-ra còn phải gọi bằng bố vang lên :
-Á Á Á........... TIỂU THƯ NÓI ĐƯỢC RỒI KÌA...........TIỂU THƯ NGƯỜI NÓI ĐƯỢC RỒI......................Á........Á...........
Như Quỳnh cảm thấy như màng nhĩ tai mình sắp rách để tránh cho việc phải đi vá màng nhĩ đã nhanh chóng cất tiếng nói át đi giọng nói khủng bố kia :
-IM MIỆNG NGAY CHO TA.CÒN NÓI NỮA TA CẮT LƯỠI CÁC NGƯƠI NGAY BÂY GIỜ.
Hai người tiểu Mai và tiểu Hương thấy tiểu thư nổi giận nên sợ tái cả mặt im lặng không dám ho he gì cả vì đây là lần đầu tiên tiểu thư mắng các nàng.Thấy 2 nàng im lặng không dám động đậy nàng cảm thấy tốt hơn nàng lấy tay xoa 2 bên thái dương cố gượng dậy cất giọng lạnh lùng nói :
-Từ bây giờ ta hỏi gì các người trả lời nấy không được nói chen vào nếu không các người cứ liệu hồn.
Tiểu Mai và tiểu Hương theo hầu Như Quỳnh từ bé đến giờ chưa từng thấy nàng nổi giận nên vô cùng sợ hãi.Trước kia tiểu thư của 2 người là 1 nữ nhân vô cùng hiền lành dịu dàng, chủ nhân không biết nói nên hai người khồn biết giọng nói của tiểu thư lại lạnh lùng đến như vậy, họ nghĩ rằng tiểu thư của họ là 1 người hiền lành nhu mì nên chắc giọng nói sẽ nhẹ nhàng, êm dịu lắm nhưng bây giờ thì ....... ( Min : tưởng tượng lắm rồi sẽ thất vọng nhiều thôi 2 tỷ ạ ! :D)
-Dạ.
2 người gật đầu và im lặng chờ tiểu thư nói.
-Trước tiên 2 người đứng lên đi, ta không quen nhìn người khác quỳ nói chuyện.
-Tạ ơn tiểu thư.
Nói rồi 2 nàng từ từ đứng lên nhưng không dám có thêm bất cứ hành động nào chỉ biết đứng nghiêm cúi gằm mặt xuống đất chờ Như Quỳnh nói.
-Hai người ngồi đi.
-Tiểu thư, nô tì không dám.
-Ta nói ngồi là ngồi.
-Dạ, tạ ơn tiểu thư.
-Được rồi nghe ta hỏi đây, 2 ngươi là ai ?
Tiểu Hương thấy Như Quỳnh hỏi vậy vội vàng ngước mặt lên định ăn vạ...á ta nhầm định đứng lên khóc thì thấy ánh mắt sắc bén của Như Quỳnh nên không dám lại ngồi xuống trả lời
-Nô tì là tiểu Hương
-Còn người kia ?
-Nô tì là tiểu Mai.Chúng nô tì là nha hoàn hầu hạ tiểu thư từ bé đến giờ tiểu thư quên rồi.....
-Ta không thích người nói nhiều.Ta không muốn nhắc lại 1 lần nữa ta hỏi gì các người nói đấy không nói hơn.Rõ chưa ?
-Dạ vâng ạ / Tiểu Mai
-Nô tì biết ạ/ tiểu Hương
-Đây là đâu ?
-Đây là nhà của tiểu thư / Tiểu Mai trả lời.
-Trả lời rõ.
-Đây là Thiên Lâm tướng quân phủ / Tiểu Hương nói.
-Ta là ai ?
-Tiểu thư ... người... / tiểu Hương vội vã nói nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Như Quỳnh thì im bặt.
-Sao ?
-Dạ người là tam tiểu thư Lâm Như Quỳnh của phủ tướng quân./tiểu Hương run run trả lời.
-Gia đình ta gồm những ai ?
-Dạ, người có 1 ca ca và 2 tỷ tỷ nữa ạ./Tiểu Mai trả lời
-Còn phụ thân và mẫu thân ta ?
-Mẫu thân người là vợ ba của lão gia,phu nhân đã qua đời từ khi người mới trào đời còn lão gia thì có 2 người vợ khác đại phu nhân là mẫu thân của Trình Phong thiếu gia còn nhị phu nhân là mẫu thân của đại tiểu thư Như Nguyệt và nhị tiểu thư Như Vân.
-Vậy ta bị làm sao ?
-Tiểu thư bị hai vị tiểu thư đả thương nên hôn mê suốt mấy ngày đến hôm nay mới tỉnh lại./Tiểu Mai rụt rè nói nước mắt cứ như sắp trào ra.
-Không được khóc.Các ngươi nghe ta nói đây, ta hiện tại đang bị mất trí nhớ chuyện này các ngươi không được nói cho ai biết cho đến khi ta khôi phục trí nhớ rõ chưa ?
-Dạ vâng ạ.
-Giờ các ngươi lui đi ta muốn nghỉ ngơi 1 lát.
Nói rồi nàng phẩy ta bảo 2 người tiểu Mai và Tiểu Hương đi ra rồi từ từ nằm lên giường nghỉ ngơi.
Hết chương 1.
*P/s : Min xin chân thành cảm ơn các bạn đã đọc chương 1 của truyện.Đây là tác phẩm đầu tay của Min đang trong quá trình sáng tác.Thực ra thì Min cũng định viết xong thì mới post cơ nhưng nghĩ thế nào lại post trk.Qủa thực thì vừa viết vừ post truyện Min cảm thấy hơi có áp lực mà thực ra là quá áp lực mới đúng nhưng Min muốn biết cảm nhận của các bạn nếu như hem tkik thì Min hem viết nữa còn nếu đk tkik thì Min sẽ cố gắng để viết tiếp. Dù sao thì truyện này cũng là đứa con tinh thần đầu tiên của Min nên nếu hok đk đón nhận thì Min cũng buồn lắm.Thôi giờ cũng khá muộn ùi Min chỉ tâm sự với các bạn 1 tí thui giờ Min đi ngủ đây còn chương 2 Min sẽ cố hoàn thành để post tiếp .GOOD NIGHT EVERYBODY !!!!!!!!!!!!
*P/s : Hề lô cả nhà Min đã gặp lại mọi người rồi đây, hok để mọi người đợi lâu đây là chương mới nè, chúc cả nhà một ngày vui vẻ naz.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro