Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mang thai

Mọi chuyện cứ thế trôi qua được tầm 1 tháng . Những tưởng đã rơi vào quên lãng , thế nhưng một tuần nay , không ngày nào là Mạnh Huy không bị nôn cả . Sức khỏe ngày xuống dốc , tính khí thì thất thường khiến anh phải nghỉ làm 1 tuần để nghỉ ngơi .

"Ọe"

Mạnh Huy vừa đánh răng rửa mặt xong , ra ngoài lại ngửi ngay thấy mùi canh cá mẹ anh mới nấu . Khiến anh chịu không nổi mà bụm miệng chạy vào nhà vệ sinh .

"Ọe ....kinh quá...."

"Sao thế con"

Bà Vân thấy con trai mình nôn thốc nôn tháo cả tuần nay thì vô cùng lo lắng . Vội vã chạy vào vỗ vỗ lưng cho anh .

"Mẹ...mẹ cất nồi canh cá đấy đi được không , con không ngửi nổi ....ọe...ọe"

Mạnh Huy còn chưa dứt câu đã nôn thêm lần nữa .

Mẹ đỡ anh ra khỏi phòng vệ sinh , mặt anh tái xanh hẳn đi . Mệt mỏi quay về phòng .

"Nằm yên đây mẹ lấy cho tí nước ấm"

Bà Vân cẩn thận đắp chăn lên cho anh rồi nhanh chóng đi xuống bếp lấy nước .

Còn Mạnh Kiên thì bắt đầu suy nghĩ về những dấu hiệu cả tuần nay của anh . Không lẽ nào.....nhưng anh với cô ta mới làm có một lần , sao lại có thể nhanh như vậy...

Vội vã lấy điện thoại gọi cho Hoàng Nam , anh muốn hỏi mấy dấu hiệu có thai trước đây bạn mình từng gặp phải .

"Giề"

"Này tao hỏi cái , hồi trước m mang thai chíp , có phải ngửi thấy mùi đồ ăn là nôn với lại cảm thấy mệt trong người không"

"Ờ đúng rồi , mà sao đấy . Đừng nói với tao là m...."

"KHÔNG"

Hoàng Nam chưa kịp nói dứt câu đã bị tiếng của bạn mình làm hết hồn .

"Cái thằng ranh này , không phải thì thôi . M hét cái gì"

"T..tao....Hoàng Nam....m cứu t đi , hình như tao....."

"Bình tĩnh nói , mày làm sao"

"T hình như có thai rồi"

"????"

Đầu Hoàng Nam một đấu dấu hỏi chấm , cậu vẫn chưa load kịp hết . Chơi với Mạnh Huy lâu năm rồi , anh mặc dù có đào hoa thật nhưng cũng đâu có đến mức .....

"Huy ơi "

Tiếng gọi của mẹ khiến Mạnh Huy giật bắn mình , anh vội vàng nói qua loa với Hoàng Nam rồi cúp máy . Chuyện này mà để mẹ phát hiện , kiểu gì bà cũng sẽ cho anh một trận nên thân cho xem , còn chưa nói bố anh nữa....chắc ông tống cổ anh ra khỏi nhà mất .

"M..mẹ"

Mạnh Huy tái xanh mặt khi thấy mẹ mình , mồ hôi anh vã ra ướt đẫm áo . Người lại nóng ran khiến bà Vân càng lo lắng .

"Hay lát mẹ bảo cái Trâm đưa con đi khám nhé , bị cả tuần thế này rồi. Phải xem bệnh gì mà chữa đi"

"Thôi , con tự đi được . Chị còn nhiều việc bận , mẹ đừng phiền chị ấy"

Mạnh Huy cố nặn ra nụ cười ổn nhất khi đối diện với mẹ mình .

Ban đầu mẹ cũng vẫn một mực muốn anh đi với chị , nhưng Mạnh Huy không nghe , vậy là bà cũng đành đồng ý cho anh đi khám một mình .

"Nghỉ lát rồi hẵng đi con , người đang sốt cao thế này . Lái xe làm sao được"

"Không sao đâu mẹ , bệnh viện gần đây thôi . Với lại mẹ cũng biết con trai mẹ khỏe thế nào mà"

"Sư bố anh , người thì lảo đảo ra đấy mà còn dám bảo khỏe . Nghe mẹ , nghỉ ngơi cho tốt . Sáng mai hẵng đi"

Mẹ gàn mãi làm Mạnh Huy cũng nản , thôi thì mai đi cho mẹ yên tâm vậy .

Anh nặng nề bước lên trên tầng , đến phòng khóa chặt cửa lại rồi nằm phịch xuống .

Suốt hôm đó Mạnh Huy chỉ nhốt mình trong phòng , anh mệt mỏi nhưng vẫn không tài nào ngủ nổi .

Thức trắng một đêm trằn trọc, sáng sớm hôm sau , khi cả nhà vẫn còn ngủ say thì anh đã vội lái ô tô đến bệnh viện khám bệnh .

Cũng chỉ đơn giản là xét nghiệm máu với siêu âm thôi . Nhưng cũng đủ làm anh thấy sợ xanh mặt rồi . Anh không muốn có thai đâu , thực sự không muốn mà .

Nhưng kết quả của bệnh viện lại khiến Mạnh Huy bất ngờ .

Tay anh run run , mắt lại không tin vào nổi dòng chữ kết luận bên dưới .

"C..có thai ? , sao lại....tại sao ...tại sao lại là mình"

Cả quãng đường về nhà , Mạnh Huy đều thất thần . Đến khi gặp mẹ , anh chỉ nói dối qua loa là rối loạn tiêu hóa , uống thuốc 1 tuần là khỏi thôi . Rồi chạy lên tầng khóa cửa lại .

Tờ giấy siêu âm bị anh vò nát rồi quay xuống đất .

Tâm trạng hiện tại của anh hoàn toàn sụp đổ . Con nhóc đó không dùng bao , tại sao lại không nói cho anh biết , nếu bắt cô ta chịu trách nhiệm thì sao . Anh và cô đâu có gặp nhau được mấy lần , cũng chẳng có tình cảm gì cả...

Trong bụng anh bây giờ đang mang 1 sinh mạng , trước đấy từng nói với Hoàng Nam nếu không chăm được thì bỏ đi cho đỡ tội . Bây giờ anh lại nằm đúng trong hoàn cảnh này , mới hiểu được cảm giác bạn mình lúc đó .

Thực sự đứa trẻ này vộ tội , anh cũng không muốn bỏ nó đi . Nhưng giữ lại thì sao?

Trong đầu Mạnh Huy có một đống những suy nghĩ rối ren , bụng anh cũng truyền đến cơn đau khiến anh khó chịu mà nằm xuống . Trước mắt thì , anh vẫn quyết định chọn giữ con lại , còn việc nói cho Ngọc Lan biết .....anh vẫn chưa dám nghĩ đến .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro