Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bị bỏng

Ngọc Lan đi vào siêu thị mua đồ , lướt qua hàng bánh kẹo hồi lâu , không hiểu sao cô lại cảm thấy Mạnh Huy cũng tội nghiệp .

Chần chừ một lúc cuối cùng cô cũng đồng ý với chính mình là nên mua cho anh chút đồ ngọt ăn .

Mặc dù đã mua cho anh rồi nhưng khi lên xe Ngọc Lan vẫn không nói gì , cô thấy nét mặt Mạnh Huy rất buồn , anh không nói gì với cô cả . Đến lúc về nhà thì đi thẳng lên phòng luôn , cũng chẳng buồn chào hỏi ai một câu.

Ngược lại thì Gia An lại vô cùng vui khi Ngọc Lan trở về , cậu chạy đến ôm chầm lấy cô , thấy túi bánh toàn cái cậu thích khiến nét mặt Gia An càng tươi hơn .

"Ỏ vẫn nhớ em thích ăn gì à"

"Chả nhớ thì sao , em lên phòng cất đồ đi rồi xuống nấu cơm với chị . Hôm nay chắc bố mẹ đi ăn cưới về muộn đấy"

Gia An nghe thế thì có hơi bất mãn , cớ gì mà anh được nghỉ ngơi còn cậu ta thì phải làm .

Trong đầu chợt lóe ra ý tưởng gì đó , Gia An đi đến tủ lạnh rồi nói với Ngọc Lan .

"Em quên không bảo chị mua ít tôm rồi , em muốn ăn mỳ hải sản "

"Hả..."

Ngọc Lan có hơi chần chừ , cô biết là Mạnh Huy không ăn được tôm , nhưng mà bây giờ Gia An lại đòi nấu món đó , vậy không lẽ để anh cả trưa nay nhịn đói à .

"Chị Lan"

"Ừ được rồi"

Ngọc Lan đành chịu thua trước vẻ mặt của Gia An , cô đi nhanh ra chợ mua tôm . Trong khi đó , Gia An lại quay trở lên tầng , không phải là về phòng cậu ta mà là đến phòng Mạnh Huy .

"Uồi , ngã hay sao mà trẹo cả chân thế"

Mạnh Huy đang ngồi xoa xoa chân thì Gia An bước vào , anh có hơi bất ngờ chút rồi ngay lập tức đổi bỏ thái độ từ ngỡ ngàng sang chán ghét .

"Biến ra ngoài"

"Anh nói cái gì"

Cậu ta thấy anh phản ứng như vậy thì vô cùng tức giận , ngay lập tức sấn sổ lại chỗ anh .

Mạnh Huy biết loại người này là thứ không ra gì , anh càng không nên dính vào để thêm rắc rối , vậy nên định đứng lên rời khỏi đây thì bị cậu ta lôi lại .

"Bỏ ra ngay cho tôi . Đừng có làm tôi phải đụng tay chân với cậu"

Mạnh Huy trừng mắt nhìn thằng nhóc chỉ mới đứng đến bả vai anh .

"Sao , tưởng tôi sợ anh à"

Trong suy nghĩ của Gia An cậu vẫn cho rằng Mạnh Huy là một người rất yếu ớt , chắc cũng chỉ là làm uy cho đỡ sợ cậu thôi .

"Ah"

Chưa kịp để Gia An phản ứng , Mạnh Huy đã bẻ ngược bàn tay đang nắm chặt lấy cổ tay anh , thấy cậu ta kêu đau , anh cau mày rồi lập tức đẩy cậu ta xa ra khỏi chỗ mình .

Gia An suýt xoa , xoa xoa bàn tay mình . Cậu ta gào lên với anh .

"Bị điên à"

"Ờ , tao điên đây , thằng ranh con miệng còn hôi sữa như m mà muốn đấu với ông đây á . Đừng có mơ"

Mạnh Huy nói xong bèn đi nhanh ra cửa , thấy cách này không có tác dụng , Gia An bèn lật lẹo sang cách khác .

Cậu ta chạy đến rồi chắn trước mặt anh .

"Lại gì nữa"

"Xuống giúp tôi nấu đồ đi , chị Lan bảo thế"

"Bộ cô ta nói gì thì tôi phải nghe à"

"Anh cũng ăn nên phải nấu"

Đứng trước sự cứng đầu của Gia An , Mạnh Huy cũng đành bó tay .

Anh theo cậu ta xuống nấu ăn, vừa được một lúc còn chưa làm được cái gì nên hồn , thấy bóng dáng của Ngọc Lan , Gia An bèn ngay lập tức dở trò .

Thấy anh đang bê nồi nước sôi , cậu ta giả bộ nhỡ va vào rồi khiến nước sôi đổ lên tay .

"Ahh"

"Sao đấy"

Nghe thấy tiếng kêu của Gia An , Ngọc Lan tức tốc chạy vào . Nước nóng chỉ văng một chút lên tay Gia An , nhưng cậu ta vẫn la hét giả bộ như mình dính nguyên cả bấy nhiêu nước vậy .

Chủ yếu là Mạnh Huy kia kìa , toàn bộ bên cánh tay và chân anh đều bị nước nóng dội lên , bỏng rát cả một mảng lớn , đến lúc này thì anh mới hiểu , thằng khốn kia là muốn chơi khăm anh .

"Đm có nhõn nồi nước bê cũng đéo xong à , đổ hết lên người An rồi"

"Tôi không có làm đổ"

"Đéo phải anh thì nó tự đổ lên người à"

Ngọc Lan trừng mắt giận dữ nhìn Mạnh Huy , cô đỡ lấy Gia An rồi xem xét vết thương cho cậu ta .

Bỏ mặc Mạnh Huy vẫn ngơ ngác đứng đó , nước nóng lênh láng trên sàn nhà . Mạnh Huy thở dài rồi dọn dẹp lại cho sạch sẽ .

Anh lấy ít đá trong tủ lạnh rồi mang lên phòng chườm mát . Đi qua cửa phòng Gia An , thấy Ngọc Lan tỉ mỉ chăm sóc cậu ta khiến Mạnh Huy chạnh lòng .

Anh nắm chặt túi nước đá trong tay rồi quay về phòng

Chân bị trẹo còn chưa khỏi , bây giờ ăn thêm mấy vết bỏng này nữa , đúng là xui xẻo mà .

"Shh, đau thế không biết"

Mạnh Huy suýt xoa chườm đá lạnh lên vết bỏng của mình . Cánh tay dính nguyên một mảng đỏ , phần bụng cũng bị dính chút , còn chân anh nữa chứ . Đúng là xui xẻo tám đời mới gặp phải thằng bệnh hoạn kia .

Nhẽ ra cũng sẽ chẳng sao cả , nhưng vừa mới chườm được lúc thì trong đầu anh lại suy nghĩ đến mấy chuyện từ sáng đến giờ .

Một thân một mình tự đi tiêm phòng , nhờ cô mua chút đồ cũng không hộ , bị bỏng nặng như vậy cũng chẳng ai quan tâm .

Sống mũi có chút cay , Mạnh Huy cố nén nước mắt vào trong , anh không cho phép mình khóc chỉ vì hạng người vô tâm ấy , đúng là loại máu lạnh vô tình mà .

Ngoài lề:

Rất xin lỗi vì t biến mất hơi lâu, thông cảm nha tại dạo này không có chút trí tưởng tượng nào .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro