Người thương
Trăng như hình bóng của anh
Trăng thanh soi sánh muộn màng lối em
Mỗi đêm tối có vầng trăng yêu dấu
Giống như người em giấu ở trong tim
Em say một chén rượu tình
Bờ mi khẽ nhắm bờ môi khẽ cười
Dịu dàng như ánh mắt người
Anh yêu dấu hỡi thương anh suốt đời
Yêu nhau yêu cả đôi đường
Muôn trùng cách trở vẫn về bên nhau
Yêu nhau nhiều lắm thành thương
Tơ duyên kết chặt đến cùng mai sau
Dẫu cho kham khổ ốm đau
Đã thương cho trót ta về bên nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro