Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

quên

Lam Vong Cơ . . .
Nếu bây giờ được chọn lựa lại lần nữa .
Ta vẫn sẽ yêu ngươi .
Lam Trạm .
Yêu ngươi .
Bằng tất cả những gì ta có .
Chỉ tiếc là . . . . Ngươi lại chưa từng yêu ta . . . . Phải . Chưa từng .
.
.
.
.
.
.
Giang Trừng đúng nép mình bên gốc hoa anh đào phía sau Vân Thâm . Nơi này thật yên tĩnh . Đúng vậy . Yên tĩnh cứ như con người hắn vậy . Thật kì lạ ha ? Ngày trước hắn vốn còn định cưới một tiên tử thật tốt . Một tiên tử thật xinh đẹp .
Vậy mà
ruốt cục vì cái gì ? Vì sao mà hắn lại đi yêu cái kẻ một chút cũng không thấu phong tình này chứ ? Hắn . Thật ngốc mà . . . .
Kì thực . Giang Trừng cũng đã nói cho Lam Vong Cơ biết tình cảm của hắn . Hắn cũng lường trước được truyện kẻ kia sẽ từ chối . Hắn hiểu . Tâm lí cũng đã chuẩn bị xong . Chỉ có điều . . .
Cuối cùng vẫn không ngờ . . .
lại đau đến như vậy . . . .
Trái tim như bị kẻ khác bóp nghen .
Ngay cả hô hấp . Cũng cực kì khó khăn .
Gì vậy ?
Là nước mắt sao ?
Cái cảm giác cay xè nơi sống mũi cùng những giọt nước lăn tăn chảy dài theo đôi gò má .
Tất cả .
Tất cả mọi thứ đều từng chút từng chút một khẳng định sự yếu đối của hắn lúc này .
Thật nực cười .
Giang Vãn Ngâm a Giang Vãn Ngâm .
Ruốt cục là . . .
Ngươi vì cái gì mà đối hắn động tâm ?
Động tâm ? Giang Trừng hắn . Xưa nay vốn không hiểu yêu là như thế nào ? Là cảm giác cho đi . Là sự hi sinh . Không . Không phải . Giang Trừng yêu . Nhưng cái yêu của hắn là sự chiếm hữu . Là sự giàng buộc với kẻ kia .
Một kẻ vĩnh viễn không thuộc về ngươi . . .
Yêu hắn . . .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Yêu .
Là gì ?
Ta không hiểu . . . .
Giang Vãn Ngâm . . .
Lam Vong Cơ dường như không thể tin vào chính mình . Ngay lúc này . Thứ duy nhất tồn tại trong đầu hắn chính là hình ảnh thiếu niên tử y . Tử y trong gió . Mắt hạnh sắc sảo . Thật đẹp . Nhưng . Cũng thật xa .
Không phải y nói y tâm duyệt hắn sao . Vậy tại sao ? Tại sao bây giờ hắn lại ngày đêm ở bên cạnh Ngụy Vô Tiện . Hắn ghét y . Ghét cái cách y hết mình vì kẻ kia . Ghét cái việc y vì kẻ kia năm lần bảy lượt hi sinh thầm lặng . Ghét y . . . Vì kẻ kia . . . .
Tik .
Gì vậy ?
Nước mắt sao ?
Không thể nào . . .
Hắn tự cười chế diễu chính mình . Từng giọng nói . Từng câu chữ . Tất cả .
Chạy về trong hồi ức .
- Lam Vong Cơ .
- Ân .
Giang Trừng ngập ngừng . Bàn tay vô thức mà vò vò hai gấu tay áo .
- Ta . . .
Cảm giác này là sao . Lam Vong Cơ không hiểu . Hồi hộp . Lo lắng . Hay . . .
- Ta tâm duyệt ngươi . . . .
Lam Vong Cơ rất ghét cảm giác này . Nó là gì . Cảm giác . . . Thật khó chịu .

- ta ghét ngươi . Trở về đi .
.
.
Giang Trừng mỉn cười . Một nụ cười buồn . Đôi tay hắn vô thức như muốn ghì kẻ kia vào lòng . Nhưng cho dù có cố gắnh bao nhiêu lần đi chăng nữa . Tất cả cũng chỉ là vụt qua . Ta và ngươi . Liệu còn có thể trùng phùng . . .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Vãn Ngâm .
Đau lắm phải không ?
Vậy thì . . .
Quên hết đi . . .
Từ giờ . . .
Chỉ yêu mình ta .
Chỉ là của ta .
.
.
.

Đừng ném đá nha . Khả năng viét ngc của ta tồi tệ lắm . Cứ từ từ . Ta học .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro