Mưa
Tôi không biết vì sao trời mưa nữa?
Vì lòng tôi đau nên trời cũng khóc?
Hay bởi lệ rơi mờ mịt cả tầm nhìn,
Mà tôi thấy trời như rơi nước mắt?
Hạt mưa rơi quất vào gương mặt,
Đau rát!
Nhưng rát sao tận trong trái tim này?
Tim này vẫn còn đang rỉ máu!
Bởi vì anh quay lưng đi không lời từ biệt,
Bỏ lại mình tôi dưới cơn mưa ào ạt.
Tôi khóc,
Hôm nay tôi thất tình!
_____☆____☆_____
Rồi thì nước mắt tôi sẽ cạn
Như cơn mưa ào ạt vừa xong.
Tuy rằng lòng này đã lạnh,
Nhưng tâm trí đây lại sạch sẽ khác thường.
Khóc một trận, đau buồn trôi đi mất.
Còn tại đây là ánh nắng rực hồng.
Vỗ về cùng sưởi ấm,
Một hạt giống mới của hạnh phúc bền lâu...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro