yêu cậu
Yêu cậu! Yêu nhiều đến nỗi không hiểu được lí do. Có người từng nói ngoảnh đầu nhìn lại nhau 1000 lần ở kiếp trước mới được 1 lần lướt qua nhau ở kiếp này. Chính là vậy tớ cũng ko hiểu vì sao chỉ 1 cái lướt qua đơn giản như thế lại làm tớ không sao quên được. Cậu là chàng trai tớ đã nhìn hơn 1000 lần ở kiếp trước đúng ko? Chúng ta là định mệnh của nhau à?rồi mình sẽ là 1 đôi đúng chứ? . Dối trá.... Bởi vì tớ và cậu hoàn toàn khác nhau tớ yêu cậu còn cậu thì... Ko
Bên cạnh cậu có cô ấy. Cô gái không gì nổi bật, vậy tại sao cậu lại yêu?. Tớ có gì không bằng cô ta.? Tại sao? Tại sao? Cậu là 1 chàng trai với người khác rất bình thường nhưng với tớ cậu là người đặc biệt nhất. Dù đúng dù sai tớ vẫn yêu. Tớ làm bạn với cậu lắng nghe cậu.cố gắng mọi việc cho cậu. Khuyên nhủ an ủi khi cậu buồn và tự bao h cậu gọi tớ bằng cái danh xưng "tri kỷ " cậu vui như 1 đứa trẻ còn tớ như dao trong tim
Hôm nay trời đỗ mưa cô ấy và cậu cải nhau vì.. Tớ. Cô ấy không thích tớ người nhìn cậu bằng ánh mắt đầy iu thương. Cô ấy ghen,cô ấy muốn cậu không gặp tớ nữa. Cậu ko muốn. Cậu xem tớ là bạn,là tri kỷ... Thế rồi cô ấy khóc cậu đau lòng tớ đau tim
Đã 1 tuần cậu tránh mặt tớ. Tớ biết cậu muốn cô ấy vui. Tớ ngồi trong phòng nhớ câu tự nhủ lòng quên đi. Nhưng tại sao lúc tớ sắp làm được điều đó cậu lại đến. Cậu ôm tớ khóc như 1 đứa trẻ "chúng tớ chia tay rồi ".vui mừng? Không! Cậu khóc tớ còn đau lòng hơn. Cậu uống rượu, Nhiêu lắm cậu say cậu nhìn tớ à nhìn tớ thành cô ấy cậu hôn tớ.mãnh liệt cuồng dã như muốn nuốt chọn tớ. Cậu đẩy tớ xuống giường xé toạc chiếc váy lam tớ thích nhất. Cậu chiếm lấy tớ bằng tất cả sức lực. Tớ không phản kháng vì tớ yêu cậu nhưng khỉ giọt máu đỏ tươi gơi ra tớ lại khóc và cảm thấy Chua sót bởi người cậu gọi lúc này là cô ấy. Cậu mãi mãi chỉ thấy cô ấy. Tớ chống cự muốn chốn chạy nhưng đã quá muộn tớ đã chở thành đàn bà của cậu. Ở cái tuổi 17 mộng mơ tớ đã mất đi đời con gái.
Cậu tỉnh dậy sao cơn say. Và nói lời xin lỗi. Tớ mỉm cười nói không trách cậu cúi mặt bỏ đi từ đó tớ không thấy cậu nữa. Cậu chuyển trường cùng cô ấy bỏ tớ lại.ko 1 câu tạm biệt cứ như vậy đi mất 3 năm. 19 tuổi tớ vẫn chưa yêu thêm 1 ai khác 19 tuổi tớ có cơ hội đi du học ngày đi cậu chở về nói yêu tớ. Tớ bỏ cả tương lai hào nhoáng ở lại bên cạnh cậu. Tớ chở thành người tình trên giường của cậu.cậu nói cậu yêu tớ nhưng lại không bao giờ gọi tên tớ cậu gọi tớ bằng tên cô ấy người đã bỏ gơi cậu nhưng tớ vẫn chấp nhận. Rồi tớ có thai tớ nói với cậu.cậu lại bảo không phải của cậu. Cậu mắng tớ dễ dãi lần đầu tiên cũng ko có. Cậu nào nhớ đêm cậu say tớ còn trinh không cậu chỉ nhớ cô ấy. Rồi cậu 1 lần nữa bỏ tớ đi. Kết hôn với cô ấy. Hóa ra cô ấy chỉ đi du học. Cậu buồn chán nên tìm tớ vì tương lai của cô ấy cậu hy sinh tương lai của tớ. Ngày cậu kết hôn là ngày tớ Sinh.ít nhất tớ có thứ liên quan đến cậu .tớ bị goa đình vức bỏ tớ nhịn nhục nuôi con tìm 1 công việc lương thiện . Rồi bỗng 1 ngày rất nhiều năm về sau cậu đến cố cướp con của tớ bởi vì cô ấy không thể mang Thai cô ấy muốn con của tớ.đứa trẻ không muốn theo cậu liền ép buộc tớ cậu đem tiền ra mua con của tớ cậu nói nó là cốt nhục của cậu. Z mà năm đó cậu lại chối từ khướt bỏ.tớ hèn mọn ko đấu lại cậu. Cậu cướp con đi khỏi tớ. Nhưng rồi con tớ chết chỉ vì con tớ không gọi cô ấy là mẹ cậu nhẫn tâm bỏ đứa trẻ 6t ngoài đường để rồi bị bọn xấu bắt lấy nội tạng. Tớ đã mất tất cả vì cậu nhưng lại không thể căm hận cậu đến giây phút cắt từng miếng thịt trên người cậu và cô ấy ngắm nhìn từng bộ phận trong tủ lạnh tớ vẫn yêu cậu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro