Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3 : Tôi sẽ bảo vệ em ... Vì ...

A nhô xê ô , tất cả mọi người , au đã trở lại và ăn hại hơn xưa .
Như đã nói trước là chap này chủ yếu là
Yết ca ca và Ngư muội muội a ~
Haizz thiệt là muốn lải nhải cho mọi người nghe nhiều nhiều ...
Nhưng mà không viết nhanh thì ý tưởng nó sẽ " theo cơn gió ... Mùa thu mẹ ru con ngủ a ~ "
-------------------------
Trong tiết học cuối
- Xử Nữ nè ! Tại sao bữa đó cậu lại ở bar vậy ! Mà sau khi tớ đi , hai cái tên đó có làm gì cậu không ?! - Song Ngư cúi mặt , quay qua Xử Nữ , nói nhỏ .
- Không ! Hai tên đó đuổi tớ như đuổi tà ! - Xử Nữ vừa chép bài vừa nói .
- Vậy sao ? À ... Còn nữa ...
- Nè ! Em kia ! Không lo chép bài mà to nhỏ chuyện gì bên dưới vậy !!! - Ông thầy Toán hét to , làm cho con tim nho nhỏ , đang đập của cô như muốn rớt ra ngoài .
- Lên bục đứng cho tôi ! Đừng quên 2 cuốn sách !
Cô lặng lẽ bước lên bục . Đứng khép nép trong góc , đưa 2 cuốn tập lên đầu - một cách phạt kinh điển của ông thầy khó tánh . Dưới sự cười cợt của lũ bạn , cô thở dài thườn thượt .
-----------------
Reng ...g ...g
Ôi , "cúng cuồi " , thần linh , thổ địa , thiên lôi , ông trời cũng đã nghe lời khẩn cầu của nó . Tiếng chuông ra về ... Yeah ...
Cô canh ngay khi ông thầy bước ra thì háo hức tới lấy cái cặp của mình , chuẩn bị phóng về cô nhi viện thân yêu , có vị sơ và đám nhóc loi nhoi đang " chờ cơm " ở đó . Hehe .
Ra ngoài cổng phụ
( Trường Star King có tận 2 cổng . Cổng lớn thì cho xe và học sinh vào . Trong cổng lớn có cái sân bự , sân khấu , căn tin , khu thể thao ,... Tiếp đến là cổng phụ để hướng lên hành lang và các lớp học .)
Khi đang tung tăng ra về , thì ở phía trên cô ... Một chậu hoa bằng đất nhỏ ... Đang từ từ ... Từ từ ... Và rồi ...
" BỘP !!! "
- Hộc hộc !
Cô quá bất ngờ , nó quá nhanh . Đến nỗi cô còn chẳng kịp động thủ .
( au : fast and furious . Phiên bản 12 cung hoàng đạo )
Nhưng ... Tại sao cô lại không bị gì ? Ủa ! Sao mà êm quá vậy nè !?
- Êm không ? Ra được chưa ? Nặng quá !
Ôi ! Một cảnh tượng thật khiến người ta có ý nghĩ đen tối mà ? Cô đang nằm trọn trong vòng tay ... À không ... Nằm " êm đềm " trên người của hắn .
( au : wao !!! * xịt máu mũi * )
Hai gương mặt chỉ cách nhau vài xen - ti - mét nữa thôi là ...
( au : á !!! Thiệt là đen tối quá đuy à ! )
Cô đỏ mặt ngồi dậy , ngồi xích qua một bên .
- Cảm ... Cảm ơn ... Nhưng mà ... Tại ... Tại sao lại ... Nói cộc lốc .. Thế kia ?
- " Ôi trời đất mẹ ơi ! Tại sao mình lại sợ khi nói chuyện với cái tên này nhể ! "
- Thích ! Nhưng mà cô ăn ở làm sao mà lại cứ bị ăn hiếp hoài thế kia ? Nè nha ! Nếu không có tôi thì cô chết chắc !
- Ăn hiếp ... Không có anh ... Chết ... ?
Cô dần hoảng sợ nhìn qua kế bên mình ... Một cái chậu hoa bằng đất , nhưng đã vỡ tan ... Máu ... Má ôi ! Thần linh thổ địa ơi , là máu .... Cô sờ soạng khắp người , vẻ mặt " ngố tàu "
hiện rõ trên mặt " . Khiến cho Thiên Yết không khỏi bật cười .
- Hahaha . Cô đang làm cái trò ... Ui da !
Cô bất chợt quay người lại , trên tay , cánh tay Thiên Yết có ... Máu ...
Cô bò lại gần , đưa nhẹ cánh tay anh lên , hình như lúc nãy đỡ cô đã xây xát hơi " ít " .
Cô cảm thấy tội lỗi , bèn cầm cặp của hắn , đỡ hắn dậy , khiến hắn hơi bị bất ngờ . Dìu hắn bước đi về cô nhi . Hai con mắt của hắn cứ nhìn vào khuôn mặt " tội lỗi " của cô gái đang đưa hắn về ửng hồng ...
Sân trường lúc đó chỉ còn lại 3 người ( hem tính bảo vệ nhoa ) . Hai con người đang dìu dắt nhau ra khỏi cổng lớn . Còn một người thì đang nghiến răng ken két vì không thực hiện được kế hoạch của mình .
------------------
- Sơ ơi ! Mấy đứa ơi ! Chị về rồi ! - nó vừa thở vừa vác cục nợ " vô tình " đem dzìa .
- Mau thay đồ rồi vào đi con ... Ủa ! Ai đây !
- Á ! Chị Ngư đưa trai về !!! - Đám trẻ lên tiếng + kéo ùa ra ngoài cửa .
- Mấy đứa không được nói bậy ! - vị sơ nói
- Ai dạy mấy đứa vậy hả !!!
- Chào mấy đứa !
- Dạ , tụi em chào anh !
- Hay hai đứa vào ăn cơm luôn đi !
- Đúng đó anh! Vào ăn chung với tụi em đi và sơ đi !
- Nô nô !
-Ơ ... Ừm ... Được
- Hay quá , cháu rửa mặt đi .
- Để tụi em chỉ chỗ cho .
- Trời ơi ! Sao không ai nghe tui nói hết vậy trời !!!
Cô kéo hắn vào căn phòng nhỏ của mình , lấy hộp sơ cứu , rồi cẩn thận băng bó vết thương . Hắn bước ra ngoài , ngồi bệt xuống đất .
- Ăn đi nè ! Đồ ăn ở đây không phải sơn hào hải vị như mấy món của anh hay ăn đâu !
Vị sơ già gắp cho 2 đứa miếng rau , ôn tồn : - Mau cầu nguyện rồi ăn nào !
Cô chắp tay cầu nguyện rồi gắp đồ ăn lên ăn , đang ăn ngon lành thì cô nhìn hắn ... Cái gì vậy trời ! Chê đồ ăn à ! Đúng là đồ nhà giàu ! Ngươi không ăn thì để ta ăn . Định gắp miếng rau trong chén hắn thì thấy hắn mỉm cười , gắp ăn lia lịa như ma đói .
- Thật ngon quá ! Lần đầu tiên tôi ăn những món ngon như vậy !
Cô nhìn hắn , trong đôi mắt sâu thẳm đó ánh lên cái gọi là sự hạnh phúc . Có lẽ hắn không giống như bọn nhà giàu kia ...
--------
Sau khi ăn no nê , hắn không chịu về , ở lại chơi với bọn trẻ cho tới khi chúng ngủ thì thôi .
Trước khi hắn về
Song Ngư :
- Này !
Thiên Yết :
- Giề !
( au : hai ba má nói chuyện như phin )
- Cám ơn !
Hắn cười nhẹ :
- Sau này cô còn phải cám ơn tôi dài dài !
----------------
Tối đó , cô thật sự không ngủ được ! Trong lòng cô có cảm giác khó tả
-----
Sáng đó
- Á ! - Cô la lên
Máu từ tay cô chảy ra ... Tại sao ? Ai lại nỡ bỏ lưỡi lam vào cuốn sách hay đọc của cô .
Hắn dắt cô xuống phòng y tế , dưới con mắt " hết hồn "  của Song Tử và đám người khác ...
Tiết thể dục
- Đồ thể dục ... Ai vậy ? Sao lại ... Đồ thể dục của mình. !!!
Bộ đồ thể dục để thay , giờ đã như một cái " giẻ " lau sàn . À không ... Còn nát hơn cả cái giẻ lau đó chớ .
Cô khóc ... Cô thật sự đã chịu quá nhiều rồi .
- Mặc mau đi !
Vẫn là dáng người đó , giọng nói đó , và đôi bàn tay đó !
- Vậy cậu lấy gì mà mặc đây , Thiên Yết !
- Nhà tôi giàu ! Kêu người đem bộ khác lên cho tôi là được !
Thật là ... Hắn đã nói cô mặc nhưng phải nói cho đàng hoàng chớ ! Làm cô có cảm giác như bị thương hại vậy !
Nhưng không sao ... Có là tốt rồi ... Mà bộ đồ sao mà vừa khít thế này ! Chẳng phải số hắn lớn hơn cô sao ?
( au : Lén má mày mua đồ cho gái hả coan ! )
Thật lòng muốn cảm ơn hắn lần nữa quá .
---
Cuối cùng , mọi người cũng ra về ... Nhưng sao lại để cô trực một mình trong cái lớp học bự tổ chảng này chứ !
- Ông Trời ơi ! Ông không thương con sao ?
  " ẦM " ⚡️⚡️⚡️
Cô xách cặp , bước ra cửa , nhưng sao cửa lại khoá thế này !
- Mợ nó ! What đờ heo !? Cái ông bảo vệ ngủ quên rầu sao ?
- Khụ ! Khụ ! Sao mà khó thở quá vậy nè !
* lăn lăn *
- Đệch ! Bom khói  ! - Cô hét lên
Đập cửa , kêu cứu , cô đã thử mọi cách rồi ... Không một ai ... Không một ai đến giúp cô cả !!! Lần này , cô thật sự chết rồi sao ?
- Thiên Yết ! Cứu t ... ôi với !!!
Mắt cô lịm dần đi , chẳng còn thấy gì , chỉ vài lúc sau . Khi cô mở nhẹ đôi mắt theo phản xạ ... Cô chỉ thấy một bóng người cao , gương mặt tựa thiên thần , đang bồng cô lên , qua làn khói trắng , chiếc khăn tay nhỏ đang trên mũi cô ...cô rất muốn nói nhưng không được ...
Cô cảm thấy thật may mắn và ... Hạnh phúc ?
.
.
.
Em
Tại sao cứ làm tôi luôn lo lắng ?
Nhưng ... Em cuối cùng đã cười .
Nụ cười đẹp hơn bất cứ thứ gì trong cuộc đời tôi !!!
Bảo vệ em ư ? Tôi nguyện làm việc đó suốt cả cuộc đời ...
Vì em chính là ...
.
.
.
Comt và góp ý giùm mềnh nha !
! Love !
Tại sao mình viết chap nì hơi bị dài ! Tại mình muốn lưu lại càng nhiều memories về hai đứa càng tốt đó mà ...
.
.
.
Chap 4 : Vì ... Em là con nợ + người mà tôi yêu !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: