Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

¶Chap 7¶

Chuyện là như vầy ngày mai ta bận rồi nên hôm nay ra 2 chap lun để không bị chậm tiến độ. Yêu các readers nhìu. ^_^

À tập này thân phận của Xử Nữ bắt đầu lộ diện rồi; anh ta không hề tầm thường đâu nhé!
------------------------------------

Phần lớn thời gian Nhân Mã hầu như không có việc gì để làm; cô thích ngồi trước cửa sổ để phơi nắng; chốc chốc lại véo véo những thớ thịt của Bé Dưa.

Xử Nữ cứ dai như đỉa tiếp tục gọi điện đến; Nhân Mã đều nhất loạt từ chối không nghe; nhưng tin nhắn tiếp theo sau đó làm cô đứng ngồi không yên. Cô khẽ cuối gập người lại; nấp sau tấm rèm cửa.

Đúng như trong tin nhắn; anh ta đang đứng ở dưới với chiếc áo khoác màu be không cài nút và chiếc áo sơ mi xám. Hôm nay anh ta không mang theo giá vẽ.

Cô phẫn nộ gọi điện cho anh ta; nhưng chưa kịp mở miệng thì đã nghe thấy Xử Nữ đắc ý:

- Tôi biết là cô sẽ gọi cho tôi mà

Nhân Mã kéo rèm cử sổ ra;chỉ để lộ một khe hở nhỏ:

- Không ngờ anh lại đi theo tôi.

- Mau xuống đây đi không thì tôi sẽ lên đó đấy!- Xử Nữ hăm dọa

Nhân Mã chắc chắn tuyệt đối không để Xử Nữ làm những chuyện lỗ mãng vì đây là nhà của Thiên Yết; và Thiên Yết không thích người lạ vào nhà.

Nhân Mã vội vàng chạy xuống cầu thang. Xử Nữ thấy cô chạy lại thì vô cùng khoái chí;khẽ khàng huýt sáo rồi nói:

- Tôi dẫn cô đi hóng gió được không?

Nhân Mã bĩu môi;lộ rõ vẻ chán ghét:

- Dựa vào cái gì;ngộ nhở anh là người xấu thì tôi biết làm thế nào?

- Vậy....cho tôi xin chữ ký đi- Xử Nữ ra giá

Nhân Mã nhìn chăm chú cây bút trước mặt lưỡng lự.

- Cô đang tỏ vẻ ngôi sao đấy à? Phải mời cô đi ăn thì cô mới chịu ký tên hay sao- Xử Nữ nói hàm ý trách móc

Nhân Mã vẫn nhận lấy cái bút mà Xử Nữ đưa cho:

- Đến giấy còn không có thì tôi biết ký vào đâu?

Xử Nữ chỉ vào má anh:

- Ký lên mặt tôi đi tôi thề tôi sẽ không rửa mặt cả đời luôn.

Nhân Mã quả thật không thể đỡ nổi cái kiểu thổ lộ tình cảm quá mức thế này,cô nhìn bộ dạng của Xử Nữ,cong môi xuống:

- Thật thô thiển

Xử Nữ rút ví ra moi từ trong đó ra một tấm ảnh:

- Kí vào đây đi!

Đó là một tấm ảnh đã ố vàng, hình như được cắt từ trên báo xuống còn được ép plastic. Trong ảnh chính là Nhân Mã hồi 14 tuổi với mái tóc dài đen nhánh rủ xuống đôi vai hồn nhiên và đáng yêu. Nhân Mã nhìn vào hình ảnh đáng yêu năm đó, lại một lầm nữa hồi tưởng về quá khứ hoàng kim của mình,không thực tế chút nào,nhưng cũng khiến cho người ta vô cùng lưu luyến.

Nhân Mã tim đập rộn ràng,loé lên một suy nghĩ,cô vốn cho rằng mình sớm đã bị cả thế giới lãng quên,nào ngờ vẫn có người quyến luyến không nỡ quên. Cô cẩn thận ký tên mình:

- Này, trả anh!

Xử Nữ nhận lại tấm ảnh,cười mỉm,bỏ vào túi:

- Này, tôi muốn chở cô đến một nơi không thể nào quên!

- Gì mà không thể nào quên chứ?... Ối! Anh làm cái gì thế hả?

Tình hình là Nhân Mã chưa nói xong thì đã bị Xử Nữ xốc lên vai;tiến những bước dài về phía trước. Trên người Xử Nữ phảng phất mùi thuốc lá nhưng phải hít sâu mới ngửi thấy được.

Nhân Mã bị đặt lên một chiếc xe máy; Xử Nữ đội mũ bảo hiểm cho cô:

- Ngồi trên chiếc Harley của tôi thì mọi buồn phiền của cô đều sẽ biến mất!

Chiếc xe máy này với chiếc quảng cáo ở ngoài cửa ra vào tàu điện ngầm hoàn toàn không giống nhau. Nó như con báo đốm chạy đua với tốc độ và cuộc sống.

Mặc dù đã đội nón bảo hiểm nhưng Nhân Mã vẫn nghe thấy tiếng gió vút bên tai; tim nhảy tưng tưng thình thịch nhưng không biết bấu víu vào đâu để bình tĩnh lại:

- Anh đi chậm lại một chút được không?- Nhân Mã hét lên như sợ Xử Nữ không nghe thấy vì tiếng gió rít

Câu nói đó hình như bị phản tác dụng; con báo đang phi nhanh như bay bỗng dưng biến thành đám mây xanh; một bước vút xa vạn trượng; không chịu bất cứ ràng buộc nào;tự do không kìm chế được!

Trong lúc tim đập loạn xạ;sợ hãi tột cùng thì chiếc xe dừng lại trước một ngôi nhà ba tầng đứng lẻ loi một mình.

Xử Nữ nắm tay cô qua con đường nhỏ trồng đầy cây phong. Ánh sáng tràn ngập bị những tán lá phong che khuất;thoắt ẩn thoắt hiện rọi xuống mặt đường.

Nhân Mã cảm thấy vô cùng sợ hãi; Xử Nữ bây giờ giống một kẻ đi trong bóng tối;càng khủng khiếp hơn khi không biết trong đầu anh ta suy nghĩ những gì. Cô vung tay ra:

- Tôi...tôi có việc phải về trước... thành thật xin lỗi anh!

Cô bất ngờ quay về hướng mà lúc nãy đi vào;càng đi càng nhanh;chỉ muốn thoát khỏi đây càng nhanh càng tốt. Nhưng làm sao cô có thể thoát được?

Xử Nữ chỉ cần lướt nhẹ hai bước đã đuổi kịp và tóm lấy khuỷu tay cô. Nhân Mã hoang mang ngẩng đầu lên; nhưng hoảng sợ đến mức dường như không thể thở được.

Xử Nữ? Rút cuộc anh ta là ai?

Nhìn cô bằng đôi mắt xanh lục bí ẩn; Xử Nữ chỉ lặng lẽ nói:

- Ngày mai tôi phải rời khỏi đây rồi;vì vậy tôi bắt buộc phải đưa cô đến đây!-anh ta nhăn mặt. Cô chưa bao giờ thấy anh ta như thế này:

- Anh...rút cuộc định làm gì?

- Muốn cho cô xem một trái tim thật lòng.

Nghe giọng nói đều đều của anh ta mà Nhân Mã càng trở nên hãi hùng;cô cúi người xuống;ra sức cắn vào mu bàn tay của anh ta.

Xử Nữ không lường trước việc này nên anh đau đớn buông bỏ tay của Nhân Mã ra theo phản xạ tự nhiên. Nhân Mã nhanh chóng chạy khỏi nơi đó; khỏi những tán lá phong ma mị như chính chủ nhân của nó.

Xử Nữ nhìn theo bóng của Nhân Mã; không đuổi theo;môi cong lên một nét lạnh lùng hiếm thấy. Anh nâng bàn tay lên;chỗ hàm răng hằn lên đã rơm rớm máu:

- Đặng Nhân Mã thì ra cô cũng biết sợ đấy!

Xử Nữ mở chiếc cửa gỗ ra;bóng tối đột ngột hiện ra sau màn đêm làm anh hơi cau mày một chút. Anh bước vài trong;bóng ngả dài trên bậc tam cấp cũ mòn ngoài cửa.

Lần gần đây nhất anh về đây là nửa năm trước;lúc đó Bắc Kinh đang bị bao phủ trong bão tuyết dày đặc;mà anh đã quen với ánh nắng chan hoà ở Casablanca. Mỗi lần về đây chỉ mang theo giá vẽ lưu lại vài ngày rồi về.

Xử Nữ không thiếu tiền tiêu;cuộc sống của anh khiến cho ai ai cũng phải ngưởng mộ thèm thuồng. Nhưng không ai biết anh nghĩ gì;anh sẽ không nói ra và không muốn nói.

Xử Nữ đi từ tầng một lên tầng ba;đãp tung cửa phòng bằng đôi bốt da cũ. Anh bỗng khịt mũi cười khẩy;mò trong túi ra cái bật lửa Zippo.

Sau những tiếng tách tách dứt khoát; ngọn lửa màu xanh lóe sàng tham lam nuốt gọn bức tranh có chữ ký mà Nhân Mã ký khi nãy.

Xử Nữ mở nắp bình thủy tinh;đổ chỗ tro tàn xám đen còn sót lại vào bên trong và đậy nút thật kín:

- Đã hai cái rồi;cứ đợi đấy sẽ đến cái mười lăm nhanh thôi (Au:chỗ tô đậm là chi tiết quan trọng nha m.n)

Anh đứng dậy rồi chỉnh lại áo khoác;nhanh chóng rời khỏi căn nhà hiu quạnh đó.

Nếu thời gian không thể làm lành vết thương thì chi bằng cứ để nó mãi ở trong tim

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro